Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 48
Cập nhật lúc: 2024-07-16 19:31:10
Lượt xem: 459
Cái này mà gọi là đơn thuần à?
Bạn bè của hắn là cùng nhau lớn lên từ bé, tuy rằng từ lúc học đại học không còn liên lạc nữa nhưng tính cách đã định sẵn, dù lớn lên thay đổi ra sao cũng không phải người tâm cơ sâu nặng như Hứa Tân Di nói.
“Dịch Dương, cuối cùng cậu cũng tới rồi.” Bốn người đi tới bưng ly rượu nói chuyện với Dịch Dương, hai cô gái trắng trẻo xinh đẹp dẫn theo hai người bạn trai cao lớn đẹp mã đi tới, cố ý coi thường Hứa Tân Di: “Cậu không biết hôm nay là sinh nhật hai mươi lăm tuổi của Tần Nghiên sao? Trời sắp tới rồi sao bây giờ cậu mới tới?”
“Hứa tiểu thư cũng tới à?” Tựa như bây giờ mới nhận ra có Hứa Tân Di ở đây, cười nói: “Dịch Dương, chúng ta vậy mà cũng mấy năm rồi chưa gặp, cậu bây giờ càng ngày càng đẹp trai, mình còn nhớ rõ khi còn bé chúng ta cùng nhau chơi đùa, khi đó cậu cũng từng nói…”
“Tôi nhớ, khi còn bé Dịch Dương từng nói, chờ Dịch Dương hai lăm tuổi mà chưa kết hôn, Dịch Dương sẽ cưới cậu ấy.”
Hứa Tân Di thuận thế tiếp lời: “Đáng tiếc nhỉ, Dịch Dương may mắn đã gặp tôi trước, còn Tần Nghiên không được may mắn như thế nên đến bây giờ còn cô đơn.”
Mấy người yên tĩnh hẳn đi.
“Hứa tiểu thư cũng biết việc này?”
Hứa Tân Di tựa như thật sự không có chuyện gì cả, “Tôi đương nhiên biết, thế nhưng con người của tôi không phải loại người thích tính toán chi ly, chuyện quá khứ đều đã qua rồi, tôi làm sao có thể vì vài chuyện bé nhỏ khi ấy mà nổi giận với anh ấy được? Ài, khi còn bé mấy người còn chuyện gì thú vị hơn thì kể tôi nghe nữa.”
Hai cô gái kia liếc mắt nhìn nhau.
“A đúng rồi, các người khi còn bé chắc chắn cũng đã từng chơi qua trò kết hôn giả đúng không, mấy trò động phòng đấy, có phải là Dịch Dương làm chồng còn Tần Nghiên làm vợ không?”
Hai cô gái vừa muốn nói chuyện nhưng rồi lại thôi.
“Thì ra khi còn bé mấy người cũng từng chơi mấy trò như thế? Tôi còn tưởng rằng chỉ có mình tôi chơi trò đấy chứ.”
Toàn bộ quá trình Dịch Dương đều im lặng.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy Hứa Tân Di nghĩ rất đúng, hắn quả thực thờ ơ lạnh nhạt, bởi vì từ đầu tới cuối có ai nhắm tới hắn đâu.
Hai người phụ nữ bị Hứa Tân Di chặn họng, người đàn ông đi bên cạnh liền giải vây: “Chuyện khi còn bé không nhắc tới nữa, Dịch Dương, đi, chúng ta qua bên kia nói chuyện một chút.”
Hai cô gái khẽ cười mỉm: “Hứa tiểu thư, đàn ông bọn họ có chuyện riêng để nói, phụ nữ chúng ta nghe cũng không có ý nghĩa gì, sinh nhật lần này của Tần Nghiên có không ít bạn bè tới đây, đi cùng chúng tôi, tôi giới thiệu cho cô vài người để làm quen nhé?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-48.html.]
Ánh mắt hai người đặt trên váy Hứa Tân Di, dường như cuồn cuộn sóng ngầm.
“Hứa tiểu thư, cô có muốn uống chút gì đó không?”
— “Đến rồi đến rồi, mình biết nhất định sẽ có chiêu này, phân đoạn này, kinh điển lại không lỗi thời.”
— “Đôi mắt nhìn chằm chằm váy của tôi, thấy tôi ăn mặc đẹp như vậy, lớn lên cũng xinh đẹp, mấy người này nhất định nghĩ biện pháp không cẩn thận hắt rượu đỏ lên người tôi, làm cho tôi xấu mặt trong bữa tiệc này, sau đó giả vờ vô ý mà nói: ‘Thật xin lỗi cô nhiều, tôi không có cố ý đâu’, sau đó mình mà tức giận bọn họ sẽ nói mình nhỏ nhen, một bộ quần áo thôi mà, nếu mình không tức giận mà nén nhịn, chính bản thân mình phải nhịn uất ức.”
— “Đều là hồ ly ngàn năm, diễn kịch như thế bộ tưởng tôi không biết à?”
“Dịch Dương, đi thôi.”
Dịch Dương kéo kéo cà vạt trước ngực, bất động.
“Rượu vang đỏ, cảm ơn.”
Xuyên qua đám người có nhân viên phục vụ mang ly rượu vang đỏ tới, lúc đi qua bên cạnh hai cô gái, nhân viên phục vụ kia lảo đảo ngã về phía trước, trên tay người phục vụ bưng ba ly rượu đỏ mắt thấy đang lảo đảo sắp đổ lên người Hứa Tân Di.
Hứa Tân Di nắm chắc thời cơ, tay kéo cánh tay Dịch Dương, mạnh mẽ dùng sức, khi ánh mắt Dịch Dương dừng trên người nhân viên phục vụ kia, thừa dịp hắn còn chưa chuẩn bị, cô một tay kéo hắn đến trước mặt mình.
???
Ba ly rượu vang đỏ, cứ thế mà hắt toàn bộ lên âu phục của Dịch Dương, trên người Hứa Tân Di không dính bẩn dù chỉ là một giọt.
— “Đàn ông thối này chính là dùng để đỡ s.ú.n.g thay mình.”
“...” Dịch Dương nhìn một mớ hỗn độn trước mắt, trong lòng thầm mắt một câu toàn những lời thô tục, vô cùng bẩn.
Động tĩnh lớn như vậy ở đây rất nhanh gây sự chú ý đến toàn thể mọi người.
Nhân viên phục vụ run như cầy sấy liên tục cúc cung xin lỗi: “Thật xin lỗi tiên sinh, tôi thật sự không có cố ý.”
Cô gái ngáng chân cậu nhân viên vốn còn đang chờ xem một màn Hứa Tân Di bị người ta hắt rượu vang đỏ lên người, nhưng trong nháy mắt toàn bộ nó lại hắt lên người Dịch Dương, cơ hội tốt để làm cho Hứa Tân Di xấu mặt, cứ như vậy mà không còn.