Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 44
Cập nhật lúc: 2024-07-14 21:56:38
Lượt xem: 371
Kết hôn hai năm số lần gặp nhau đếm trên đầu ngón tay, bây giờ sao có thể đụng đâu gặp đó như này?
Trời đất có thể làm chứng, hội sở tư nhân này là lần đầu tiên mà Hứa Tân Di tới, mấy cậu trai trẻ trong kia lại là những người đầu tiên cô tiếp xúc trong hai năm qua, sao lại trùng hợp thế này, không trước không sau, không nhanh không chậm, vừa đúng lúc cô đi toilet lại bị Dịch Dương chặn ở cửa?
Thằng chó Dịch Dương này không phải đang theo dõi mình chứ?
Trong lòng Hứa Tân Di hoảng hốt.
— “Chờ đã, mình có làm gì sai đâu mà hoảng! Mấy thằng nhóc kia mình cũng không sờ tới một cọng tóc, mình nãy giờ vẫn ngồi ngay ngắn không táy máy tay chân.”
— “Huống hồ, hiểu lầm cũng không phải là chuyện tốt sao? Tên Dịch Dương này ở bên ngoài danh tiếng vang dội, biết bao nhiêu người chỉ cần mỗi hắn mà nguyên bỏ tất cả, chẳng lẽ có thể dễ dàng tha thứ cho vợ mình cắm cho hắn cái sừng ở bên ngoài, làm bậy làm bạ sao?”
Nghĩ như vậy, Hứa Tân Di bừng tỉnh trong lòng.
“Thật trùng hợp, ông xã anh cũng ở đây à?”
Ánh mắt Dịch Dương nặng nề nhìn cô, “Tôi ở đây bàn chuyện công việc, còn em?”
“Em…” Hứa Tân Di chột dạ im lặng.
Một chữ vừa dứt, cửa bên trong được mở ra.
Một tiểu thịt tươi ngồi bên trái Hứa Tân Di cười mở cửa đi ra, nhìn thấy Hứa Tân Di và Dịch Dương đang đứng ở cửa, giật mình đứng yên tại chỗ.
Cái này cũng xấu hổ quá đi.
“Chị Tân Di, đây là…”
Cậu nhóc kia làm sao không nhận ra Dịch Dương, lúc này ánh mắt mở to, nhìn Dịch Dương sau đó lại nhìn Hứa Tân Di, dường như hiểu ra gì đó kinh ngạc há miệng, ngạc nhiên tới không nói nên lời: “Dịch… Dịch tổng!”
Hứa Tân Di bối rối nói: “Cậu vào trong trước đi, chúng tôi có việc riêng muốn nói.”
Cậu trai kia nghe vậy phản ứng nhanh chóng vội vàng chạy vào phòng.
— “Mau mau mau! Mau hỏi tôi người đàn ông đó là ai đi! Sau đó giận tôi, hoài nghi tôi ở bên ngoài tìm trai trẻ, chỉ vào mặt tôi sao đó nói ‘Tại sao cô dám làm như vậy bên ngoài, lại còn tìm trai trẻ, muốn cắm sừng tôi sao? Được, chúng ta ly hôn đi’.”
— “Kế tiếp là một lòng muốn ly hôn với tôi, bất luận ai khuyên cũng vô dụng.”
“Ông xã, ông xã nghe em giải thích đã…” Hứa Tân Di im lặng, chờ Dịch Dương mắng ngắt lời cô.
— “‘Tôi tận mắt nhìn thấy cô cùng đàn ông ở trong một phòng rồi còn gì để giải thích đây? Ly hôn!’”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-44.html.]
Dịch Dương muốn nói rồi lại thôi, xoa xoa huyệt thái dương, gân xanh trên mặt hắn đang nổi dựng lên: “Sao em lại ở chỗ này.”
“Em chỉ tới đây với mấy người bạn để nói chuyện mà thôi…” Ánh mắt Hứa Tân Di không rõ trọng tâm, dường như không dám đối diện với Dịch Dương, bộ dạng che che giấu giấu, ấp a ấp úng tựa như có ẩn tình, mười phần khả nghi.
“Chơi cái gì?”
“Chị an Nhã và mấy người bạn của cô ấy nói với nhau, Dịch Dương anh đừng nóng giận!”
— “Mau, mau giận tôi đi!”
Vẻ mặt Dịch Dương lạnh nhạt tựa như không thèm để ý: “Tôi không có giận, em có quan hệ xã giao của riêng mình, tôi không có hứng thú với cuộc sống riêng của em, lại càng không có ý định can thiệp.”
— “Cái này, người đàn ông này sao lại không làm theo lẽ thường?”
— “Nhìn thấy vợ mình xuất hiện ở câu lạc bộ tư nhân cũng không hỏi thêm mấy câu, lại càng không tức giận? Chỉ đơn giản vậy là coi như xong? Tin tưởng mình vậy sao?”
— “Đầu đội nón xanh cũng không đáng kể?”
Dịch Dương một tay kéo kéo chiếc cà vạt đang chỉnh tề, sắc mặt lạnh lùng giống như có một tầng băng lạnh lẽo ở bên trên, nhạt nhẽo nhìn Hứa Tân Di, “Không có gì thì tôi đi trước.”
Nói xong thật đúng là muốn chuẩn bị rời đi.
Hứa Tân Di muốn nói rồi lại thôi.
Ở chung đối mặt với Dịch Dương hoặc là nghe ở lại nghe mấy cậu nhóc kia tâng bốc khen ngợi Dịch Dương, vẫn thà cô chọn vế trước còn hơn, cái sau lại càng làm cô đau lòng.
“Chờ chút đã…” Hứa Tân Di gọi anh lại: “Em với anh cùng nhau trở về, anh chờ em một chút em lập tức ra ngay.”
Đẩy cửa đi vào trong.
“An Nhã, em có việc phải đi trước.”
Bị ba cậu nhóc mơn mởn vây làm cô cười đến run rẩy, nghe được lời này của Hứa Tân Di thì từ từ thu lại nụ cười: “Làm sao vậy? Bây giờ còn sớm sao lại đi rồi.”
“Em có việc gấp, mấy người cứ ở lại chơi đi.”
An Nhã đứng dậy, đi đến bên cạnh Hứa Tân Di thấp giọng hỏi: “Sao thế?”
Hứa Tân Di nhìn cậu nhóc vừa nãy gặp ở ngoài cửa, “Vừa rồi em gặp Dịch Dương ở bên ngoài, cậu nhóc kia cũng thấy, chị đừng để cậu nhóc đó nói ra.”
An Nhã biến sắc, “Em yên tâm, chị biết nên làm cái gì.”
Vậy được, mọi người chơi đi, em đi trước.”