Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 41

Cập nhật lúc: 2024-07-14 00:22:13
Lượt xem: 407

Nếu hắn thật sự thích cô chẳng phải là phiền toái lớn sao?

 

Màn hình điện thoại trên bàn của An Nhã đột nhiên sáng lên, một giọng nói vang lên trên wechat.

 

Mười giây giọng nói.

 

Cô ghé vào tai nghe một lúc thì nở nụ cười, cũng voice chat lại: “Được rồi, em biết rồi bảo bối, em cũng nhớ anh.”

 

Giọng nói cười duyên khiến Hứa Tân Di rùng mình một cái.

 

An Nhã vừa voice xong vừa tính out wechat, đột nhiên nhìn Hứa Tân Di một cái cô liền khựng đầu ngón tay lại: “Tân Di, có muốn quen biết vài người bạn mới không?”

 

Cô lắc lắc điện thoại, danh sách liên lạc hiện ra một loạt ảnh chân dung đàn ông đẹp trai.

 

Ai mà không muốn chứ, Hứa Tân Di lệ rơi đầy mặt.

 

Cho dù nội tâm cô có sóng lớn mãnh liệt ra sao ngoài mặt cũng phải giả vờ.

 

Cô kiên quyết nhịn nhục cự tuyệt: “Không cần, hiện tại em đang rất tốt.”

 

An Nhã híp mắt nhìn cô, hoài nghi hỏi: “Thật sao?”

 

“Ừm, thật đấy.”

 

An Nhã nhướng máy: “Nếu em đã không muốn quen biết bạn mới, vậy chị gọi vài người bạn của chị tới uống vài chén có được không?”

 

Hứa Tân Di vừa muốn mở miệng nói chuyện, An Nhã lại trực tiếp gửi tin nhắn cho ai đó nói: “Có đó không?”

 

Năm giây sau tiếng thông báo tin nhắn wechat liền nối tiếp vang lên không dứt.

 

Có câu nói thế nào nhỉ?

 

Chỉ cần chị lớn lên xinh đẹp, môt tiếng “có đó không” em liền tới.

 

Cái này cũng đổ quá nhanh rồi.

 

Người phụ nữ này thật quá tài rồi.

 

An Nhã lướt qua danh sách tin nhắn, cẩn thận cân nhắc vài người, hàn huyên vài câu sau đó lập tức gửi địa chỉ, sau đó liền tắt điện thoại.

 

“Đợi chút là tới, em yên tâm người chị quen đều rất đáng tin cậy, ở bên ngoài sẽ không dám ăn nói lung tung.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-41.html.]

Toàn bộ quá trình còn chả tới một phút. Hứa Tân Di thầm cảm thán.

 

Ông chủ của câu lạc bộ tư nhân này là bạn cũ của An Nhã, có trời mới biết cô xử lý quan hệ giữa đàn ông tốt tới thế nào, chia tay không chỉ không có cảm giác oán hận, thậm chí còn có thể làm bạn bè, chỉ cần là cô muốn tới đây với người đàn ông nào đi nữa đều được giảm giá 50%.

 

Hứa Tân Di lo lắng đợi nửa tiếng, lúc này cửa phòng đột nhiên có người mở ra.

 

Trong phòng bao đều được lắp bằng ánh đèn mờ, ba người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc đẹp trai như ánh mặt trời trực tiếp đi vào, dáng người cao ngất, có vẻ đều chưa tốt nghiệp đại học, ai nấy đều lộ ra vẻ ngây ngô, nụ cười ấy tràn ngập nét thanh xuân.

 

Là mấy bé trai tới sao? Không phải, là thanh xuân đang tới.

 

“Chị An Nhã.” Ba chàng trai cao lớn nhao nhao chào hỏi.

 

“Giới thiệu cho mấy đứa một chút, đây là Hứa Tân Di, hẳn là các em đều biết.”

 

“Đương nhiên là biết,” Một trong ba cậu bé kia có chút bất ngờ khi nhắc đến tên cô, “Mỗi lần tác phẩm của chị Tân Di ra mắt chúng em đều xem qua, lúc trước thầy giáo còn muốn dùng đoạn phim có chị Tân Di giảng giải cách diễn xuất cho chúng em, vẫn nghĩ chỉ cần có cơ hội nhất định sẽ gặp chị, không ngờ bây giờ lại có cơ hội gặp như này!”

 

Nghe một chút, mấy cậu bé này và Dịch Dương đều là đàn ông, lời nói sao có thể khác nhau tới như vậy!

 

Được mấy cậu nhóc trẻ tuổi đẹp trai khen ngợi trước mặt mọi người như vậy, tim Hứa Tân Di đập thình thịch, vừa tính nói vài câu…

 

“Ký chủ, xin đừng phá vỡ thiết lập ‘Chung thủy như nước’ của cô.”

 

“Tôi biết! Cậu yên tâm đi, con người tôi rất có đạo đức nghề nghiệp, trước khi ly hôn với Dịch Dương, tôi sẽ tôn trọng hôn nhất.”

 

Hứa Tân Di ở trong lòng thầm mắng một câu thô tục, đều là những lời nói tục tỉu.

 

“Cảm ơn đã thích chị.” Đối với cậu bé kia, Hứa Tân Di không lạnh cũng không nóng gật đầu.

 

Cậu bé sửng sờ, dường như chưa từng bị người ta đối xử lạnh nhạt như vậy, cảm xúc xấu hổ chợt lóe lên ngay sau đó.

 

An Nhã thấy nhưng không thể trách bèn bảo mấy người ngồi xuống.

 

Mấy cậu nhóc đột nhiên vui vẻ trở lại mở lời nói, vừa uống rượu vừa chơi xúc xắc kể chuyện cười, chọc cho An Nhã vui vẻ không thôi.

 

“Tân Di, ngồi xa như vậy làm gì, lại đây chơi chung đi.”

 

Hứa Tân Di cực kì bi thương từ chối: “Không được, mấy người chơi đi em không có hứng thú.”

 

An Nhã đặt xúc xắc xuống, liếc nhìn hai cậu bé kia, hai người kia thấy vậy hiểu ý, đứng dậy ngồi xuống hai bên Hứa Tân Di.

 

Hứa Tân Di phảng phất ngửi được hơi thở của những ánh mặt trời đang đi tới.

 

“Chị Tân Di, lúc trước ở trường em vẫn thường nghe người ta nhắc nhiều về chị, xem qua không ít bộ phim chị đóng trên TV, vừa rồi nhìn thấy chị bằng xương bằng thịt ở ngoài, em còn không dám tin, chị ở ngoài so với trên TV còn đẹp hơn nhiều!”

Loading...