Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 31: Tròn vai
Cập nhật lúc: 2024-07-08 15:43:06
Lượt xem: 402
Này…
— “Tên khốn này hôm nay sao lại nói lời buồn nôn như vậy chứ.”
Hứa Tân Di toàn thân nổi da gà.
— “Không được, mình không thể ngồi không chờ chết, mình phải nghĩ biện pháp một chút.”
Hứa Tân Di nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ được cách gì hay, nhắm mắt lại, giả mù sa mưa ôm Dịch Dương khóc: “Nhưng lúc trước em có thái độ ngạo mạn, em hoành hành trong giới giải trí, khoảng thời gian trước thiếu chút nữa đã đẩy nữ minh tinh xuống cầu thang, em… Em còn rất ghét Tần Nghiên, em cũng là phụ nữ, liếc mắt một cái là biết cô ấy có ý với anh, em còn không thích tắm rửa, không thích gội đầu, không thích có con… Đúng, chồng ơi em không thích con nít, nghe nói sinh con xong rất cực khổ, em không muốn sinh con, chúng ta về sau không cần đẻ con có được không?”
Dịch Dương bây giờ là cháu đích tôn cần có người thừa kế về sau này, Dịch Dương dù có đồng ý, mẹ và cha hắn, ngay cả ông nội hắn cũng sẽ không đồng ý!
“Chúng ta còn trẻ, chuyện con cái chưa vội.” Dịch Dương làm như cảm thán nói một câu: “Mẹ nói đúng, tình cảm cần thời gian bồi đắp, sau này anh sẽ không dễ dàng nói ly hôn.”
Hứa Tân Di bi thương không lớn hơn tâm chết.
— “Giang sơn của trẫm, c.h.ế.t thật rồi!”
_________
“Cái gì? Không ly hôn?” Ngữ khí của An Nhã so với ngày hôm qua lúc Hứa Tân Di tìm cô uống rượu, nghe được tin Dịch Dương muốn ly hôn với cô còn khiếp sợ hơn, cô nhìn Hứa Tân Di như kẻ ngốc “Em không sao chứ?”
“An Nhã, anh ấy không có ngoại tình, hôm đó là ngoài ý muốn, mấy tấm ảnh kia đều là do Tả Dung tìm người cố ý chụp lén, không liên quan tới anh ấy.”
“Vậy thì sao? Anh ta không yêu em, ngoại tình là chuyện sớm muộn.”
Hứa Tân Di đột nhiên như thiếu nữ mười tám tuổi còn xuân: “Anh ấy nói, tình yêu có thể dựa vào thời gian mà bù đắp, cho nên em tin tưởng anh ấy.”
An Nhã dùng ánh mắt “em quả thật hết thuốc chữa” tuyệt vọng nhìn cô, “Hứa Tân Di, em thật sự tin tưởng anh ta à? Em bị ngốc thật hay giả ngốc thế?”
Nhìn bộ dáng khó nói hiện tại của Hứa Tân Di, An Nhã bất đắc dĩ thở dài, cô mở điện thoại di động lên xem thử, ngón tay mở ra danh sách liên lạc trên wechat, xẹt qua một cái liền hiện một đống đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-31-tron-vai.html.]
Phần lớn ảnh đại diện wechat đều dùng ảnh thật của từng người, liếc mắt nhìn sơ một cái, tất cả đều là đại hiện như soái ca, mặt mày sáng sủa như ánh mặt trời, ngũ quan không chê vào đâu được, thật khiến con người ta bùng nổ hormone.
“Vốn còn tưởng rằng lần này ly hôn là mọi chuyện của em đã kết thúc rồi, kết quả không ngờ vẫn chưa ly hôn, em nhìn cậu ta xem, cậu ta không tốt hơn Dịch Dương của em gấp trăm ngàn vạn lần sao?”
“Em xem, người này hai mươi mốt tuổi, gần một mét chín, là giáo viên của một đội bóng rổ đấy! Em xem cơ bụng cậu ta đi, xem mặt nữa này, có đẹp trai không?”
“Còn có, em xem thử người này đi, hai mươi ba tuổi một mét tám, cậu nhóc này bản tính đặc biệt ôn nhu, em xem cậu ấy cười rộ lên một cái có ngọt ngào hay không?”
“Còn có mấy người này.” An Nhã toàn tâm mở hết vòng bạn bè wechat của cô ta, toàn trai một trăm tám mươi độ không góc c.h.ế.t cho Hứa Tân Di xem, “Người này hai mươi tuổi, người này hai hai, mơn mởn véo ra được cả nước, đều là người đàn ông hoàn hảo!”
Nói xong thở một hơi dài: “Nhưng người này ngoại trừ không giàu bằng Dịch Dương ra, em xem có cái gì không thể so được với Dịch Dương đâu chứ, hết lần này tới lần khác em c.h.ế.t não, nói thế nào cũng không chịu nghe!”
Hứa Tân Di trông mong nhìn màn hình điện thoại di động của An Nhã, cô ôm lấy ngực, dường như cảm nhận được trái tim nhỏ bé trong lồng n.g.ự.c đang đập thình thịch, như trống.
Con mẹ nó ai chịu nổi chứ?”
“Dịch Dương anh ấy… Anh ấy rất tốt, An Nhã, đừng nói nữa.” Nếu cô tiếp tục nói, cô thật sự nhịn không được mà khóc mất.
Nhiều tiểu thịt tươi bày ra trước mắt như vậy mà cô lại chỉ có thể nhìn từ xa không thể lại gần, thật tàn nhẫn! Quá tàn nhẫn!
Ngón tay dừng lại, An Nhã tắt điện thoại.
“Quên đi, tính cách em chị hiểu rõ, đã quyết tâm thì mười con trâu cũng không kéo lại được, không nhắc tới nữa.”
Hứa Tân Di lưu luyến thu hồi ánh mắt, nói: “Đêm nay em không đùa, nếu không có chuyện gì ban đêm em tự mình đi, không lần lái xe đến đón em.”
“Em có việc?”
Hứa Tân Di gật đầu, mặt mũi tràn đầy niềm hạnh phúc, “Anh ấy nói tối nay sẽ tới đón em.”