Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 237
Cập nhật lúc: 2024-11-05 18:34:50
Lượt xem: 33
“Em đến công ty, hôm nay có chuyện quan trọng.”
——“Chị An Nhã vừa nhắn cho mình, mấy anh chàng trẻ muốn ký hợp đồng đều đã tới, lát nữa mình có thể mãn nhãn rồi.”
——“Thật không ngờ, đến giờ mình vẫn còn cơ hội chọn trai đẹp!”
——“Nghe nói ở công ty của hắn ta cũng có nhiều trợ lý nữ xinh đẹp và quyến rũ, hắn chắc là vui lắm nhỉ?”
——“Sắp tới mình cũng sẽ được tận hưởng niềm vui đó.”
Cà phê trên tay Dịch Dương bỗng chốc không còn thấy thơm nữa.
“Hứa Tân Di, nghe nói em muốn tuyển người vào studio? Studio của em còn nhỏ thế kia, làm sao nuôi nổi đây?”
“... Anh biết từ lúc nào vậy?”
“Tôi có gì mà không biết chứ? Studio của em mới khởi nghiệp, tôi nghĩ tốt nhất là đừng tuyển nhiều người quá, chưa học đi mà đã muốn chạy? Em không lo nổi đâu.”
——“Không lo nổi? Anh coi thường ai vậy? Dù có phải bỏ công sức ra tôi cũng sẽ nuôi sống được họ!”
Dịch Dương đặt đũa xuống.
Hứa Tân Di vội mỉm cười cảm kích, “Cảm ơn chồng, anh yên tâm, em có chừng mực.”
Ông Dịch lên tiếng, “Dịch Dương, cứ để Tân Di làm đi, sớm muộn studio của nó cũng phải mở rộng thôi.” Nói xong, ông cười vui vẻ, “Tân Di à, đừng lo, có chuyện gì cứ tìm ông, ông sẽ chống lưng cho cháu.”
“Cảm ơn ông nội!”
Sắc mặt Dịch Dương lập tức tối sầm.
Đến mười giờ, Hứa Tân Di đến công ty.
Lúc này, ở phòng tiếp khách đã có một ngôi sao đến trước.
Đó là người mà Hứa Tân Di rất đánh giá cao, đã phấn đấu trong giới giải trí nhiều năm, nhưng vì không có công ty hỗ trợ tốt nên vẫn mờ nhạt, tuy nhiên, anh có diễn xuất ổn, ngoại hình ưa nhìn, hợp với thị hiếu hiện tại, chỉ thiếu một cơ hội.
“An Nhã đến chưa?” Hứa Tân Di vừa xem tài liệu vừa hỏi.
“Chị An Nhã đang nói chuyện trong phòng tiếp khách.”
Hứa Tân Di gật đầu, đứng dậy đi về phía phòng tiếp khách.
Lương Xuyên, 31 tuổi, tốt nghiệp Học viện Sân khấu, thoạt nhìn không phải kiểu đẹp trai phổ biến, nhưng càng nhìn càng có sức hút, tính tình khiêm tốn, trầm lặng, thậm chí có phần nhút nhát, tạo cảm giác rất thoải mái.
Hứa Tân Di đã trò chuyện với anh khoảng hơn một tiếng, phân tích những điểm yếu và định hướng phát triển trong tương lai của anh, cuối cùng đạt được thỏa thuận ký hợp đồng với studio, nhưng chi tiết cụ thể sẽ bàn sau.
Sau khi Lương Xuyên đi khỏi, An Nhã hỏi, “Thật sự quyết định ký hợp đồng rồi à?”
“Đương nhiên, em đã nói thì phải giữ lời chứ.”
“Được, vậy chi tiết để chị lo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-237.html.]
“Cảm ơn chị.”
Hứa Tân Di đứng lên, “Người tiếp theo hẹn mấy giờ vậy?”
“Mười một giờ, chắc là đã tới rồi?”
Cô mở cửa phòng tiếp khách, thấy Giang Niệm đứng ngay ngoài cửa.
“Giang Niệm? Em đứng đây làm gì thế?”
Giang Niệm cúi đầu, có vẻ không dám ngẩng lên nhìn cô, ngập ngừng, mãi mới nói được một câu đầy đủ.
“Em chỉ muốn… xin lỗi chị.”
Hứa Tân Di liếc nhìn An Nhã.
An Nhã liền làm mặt như nói “không liên quan gì đến em”.
“Chị Tân Di, trước đây là lỗi của em, em đã giấu chị chuyện tuổi thật của mình, mong chị đừng để bụng.” Giang Niệm dường như đã lấy hết can đảm, ngẩng đầu lên, nhìn Hứa Tân Di, “Sau khi về, em đã nghĩ kỹ, chị An Nhã nói không sai, em còn trẻ, chưa có trải nghiệm gì, bồng bột làm sai, nhưng giờ em hiểu ra mình sai rồi. Xin chị tha thứ cho em.”
Hứa Tân Di biết chuyện Giang Niệm không muốn nhắc đến kia là chuyện gì, cũng không muốn khiến cậu xấu hổ, nên nhẹ nhàng nói, “Em hiểu ra là chị rất mừng, nhưng tuổi em còn nhỏ quá, chị thật sự khuyên em nên nghĩ đến việc học tiếp.”
“Em không thích học.”
“Cũng được, nhưng chị cần phải nói chuyện với người giám hộ của em, được không?”
Giang Niệm im lặng, “Mẹ em qua đời rồi.”
“...Vậy còn bố em?”
Giang Niệm hỏi, “Nhất định phải nói chuyện sao?”
Hứa Tân Di có linh cảm rằng Giang Niệm không thích việc này, nhưng một đứa trẻ mười tám tuổi muốn ký hợp đồng với studio của cô, cô cảm thấy vẫn nên gặp gia đình cậu ấy.
Giang Hoài, anh trai của cậu thì cô không muốn dây dưa, nhưng bố cậu hẳn là rất thương cậu.
Thấy Hứa Tân Di khó xử, Giang Niệm gật đầu, “Được, em sẽ bảo bố tới.”
“Vậy nhé, chị còn nhiều việc phải làm, hôm nay có mấy nghệ sĩ định ký hợp đồng với studio, nhưng em yên tâm, studio nhất định sẽ không bỏ mặc em đâu.” Nói xong, cô vỗ vai Giang Niệm, xoay người rời đi.
Nụ cười trên mặt Giang Niệm thoáng chốc tắt ngấm, ánh mắt dõi theo bóng lưng Hứa Tân Di đầy vẻ trầm lắng.
Trong ngày hôm đó, Hứa Tân Di đã gặp năm nghệ sĩ nộp đơn xin việc, trong số đó chỉ có Lương Xuyên được cô xác định ký hợp đồng ngay, bốn người còn lại cô cần phải suy xét kỹ thêm.
Sau khi về nhà, tắm rửa xong, Hứa Tân Di nằm trên ghế mát-xa xem lại hồ sơ và ảnh của bốn nghệ sĩ kia, hồi tưởng lại cuộc trò chuyện hôm nay.
——“Nên chọn ai đây? Cảm giác ai cũng rất tiềm năng, toàn là những mầm non tốt.”
——“Anh chàng này đẹp trai nhất, nhưng cậu này có đôi chân dài, cậu kia nói chuyện rất ngọt ngào, khó chọn quá.”
Dịch Dương từ ngoài bước vào.
“Chồng à, anh về rồi sao?”