Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 178
Cập nhật lúc: 2024-09-08 09:35:18
Lượt xem: 67
“Chị nói xem có thật vậy không?”
Hai chân Giang Niệm đang đi thì chợt dừng lại.
“Không rõ lắm, Giang Hoài người này cũng sống ẩn quá, chị đã hỏi thăm rất nhiều đồng nghiệp rồi nhưng không có mấy người biết về chuyện quá khứ của hắn, không đúng, không thể nói như vậy, phải nói là cả công ty điện tử Giang thị cũng thật kín tiếng.”
Giang Niệm quay người: “Giang Hoài?”
Hứa Tân Di cười nói: “Không có gì, chị và An Nhã đang nói chuyện phiếm thôi.”
“Giang Hoài chủ công ty điện tử Giang thị sao? Người đó sao vậy?”
“Gần đây em không lên weibo à?” An Nhã hỏi hắn.
Giang Niệm nói: “Em rất ghét cái đó.”
“Bạn nhỏ Giang Niệm, thân là người làm trong giới giải trí em cần phải quan tâm đến động tĩnh trong giới giải trí nhiều hơn nữa đi, gần đây mọi người đều đang đồn chuyện đứa con mà Hứa Vi Nhân mang về nước đó có phải của Giang Hoài không, trở về em có thể hóng hớt một chút.”
Hai mặt Giang Niệm nhíu chặt, trong nhất thời không nói gì, biểu cảm cực kỳ phức tạp.
Chỉ để lại câu “Em biết rồi” sau đó vội vàng rời đi.
Chân trước ra khỏi phòng sau đó đóng cửa, chân sau liền lấy điện thoại ra lên weibo xem xét, khi thấy con số hiện trên thanh tin nhắn chờ của mình, hắn nhíu chặt mày, khoảng thời gian này lượng fan của hắn tăng đáng kể, con ngươi bấy giờ co lại.
Nhưng cũng vỏn vẹn trong cái chớp mắt, hắn mặc kệ mấy thứ này lập tức search thông tin Hứa Vi Nhân.
Dưới thanh tìm kiếm thứ đứng đầu hot search trước tiên chính là tên của Hứa Vi Nhân và Giang Hoài.
Nhấp vào xem thử, lôi cuốn nhất là phân đoạn dài phân tích về quá khứ của Hứa Vi Nhân và Giang Hoài.
Từ đơn giản đến phức tạp hắn đều xem hết.
Dù sao cũng chẳng liên quan gì đến hắn.
Đang lúc chuẩn bị rời khỏi weibo, phía dưới có một bình luận hấp dẫn ánh mắt của hắn.
“Cho nên trước đó Hứa Vi Nhân có thể đoạt được tài nguyên của Hứa Tân Di là do Giang Hoài ở sau lưng thay cô ta làm chủ đúng không?”
Cướp tài nguyên?
Chuyện gì đã xảy ra?
Lại tốn thêm mười phút, Giang Niệm dùng khoảng thời gian này tìm hiểu tất tần tật những chuyện đã phát sinh từ lúc đó tới bây giờ, sau khi xong hắn lập tức gửi tin nhắn đến một dãy số.
“Chuyện Hứa Vi Nhân cướp tài nguyên của Hứa Tân Di là do anh làm?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-178.html.]
Rất nhanh đã có tin nhắn hồi đáp.
“Tối nay về nhà.”
Nhìn thấy tin nhắn này, sự u ám giữa trán Giang Niệm càng thêm đậm.
__________
Màn đêm kéo xuống tứ phương.
Hứa Tân Di cả ngày không có việc gì làm ngồi chơi đến tận bây giờ mới khoan thai từ phòng làm việc về nhà.
Mặc dù buổi tối hôm qua bởi vì chuyện Hứa Vi Nhân và Dịch Dương bị dán chặt không được giải quyết, cô mới thừa cơ hội đó để nói chuyện của mình một chút sau đó còn bắt Dịch Dương ngủ ở phòng khách một đêm, nhưng bây giờ đã được giải trừ hiểu lầm rồi, cô bây giờ chỉ cảm thấy có phần chột dạ không biết đối mặt thế nào.
Bước vào biệt thự, đèn đuốc trong nhà sáng trưng.
Mơ hồ truyền đến tiếng nói chuyện, Hứa Tân Di nghe được giọng Dịch Dương.
Hiện tại chỉ mới 8:30, làm sao lại về nhà sớm như vậy?
Sớm biết hôm nay hắn về sớm như thế cô đã đến nhất phẩm Lan Đình ngủ một hôm.
Có chút muốn chạy…
Tối hôm qua có phải cô đã làm quá mọi chuyện không?
Quá đáng nhỉ?
Hứa Tân Di nghĩ lại.
Tên chó Dịch Dương kia để cô phòng đơn gối chiếc hơn hai năm, bây giờ để hắn ngủ một mình ở phòng khách một đêm thì có làm sao?
Có chỗ nào quá đáng đâu?
“Thiếu phu nhân đã về rồi? Sao hôm nay về muội như vậy? Thiếu gia đã về để nói chuyện với lão tiên sinh được một hồi rồi đó.”
Hứa Tân Di giật mình quay qua phía bác Trần cười cười: “Đúng vậy ạ, hôm nay công việc có chút bận.”
Nhỏ giọng lại, đôi giày chuyển hướng đi về phía phòng khách.
Dịch Dương ngồi trong phòng khách bấy giờ đã thay bộ đồ ở nhà đang cùng Dịch lão tiên sinh nói gì đó.
Dịch Dương quay mắt nhìn qua, Hứa Tân Di theo phản xạ tránh ánh mắt hắn mà nhìn về phía Dịch lão tiên sinh.
“Ông nội, mẹ, con về rồi.”
“Cuối cùng cũng về rồi?” Dịch lão tiên sinh đứng dậy đi về phía cô: “Mau tới đây ngồi xuống đi, sao hôm nay lại về muộn như vậy?”