Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 158
Cập nhật lúc: 2024-08-26 21:20:41
Lượt xem: 81
Tôi còn chưa nói xong mà. Đương nhiên lời này tiểu A cũng không nói nữa, “Thế nhưng vai trò của cô bây giờ là giữ tiếp thiết lập yêu thắm thiết hắn ta mà, đã muộn thế này rồi Dịch Dương còn chưa trở lại, thân là vợ của hắn, cô có phải nên đi xem một chút coi hắn thế nào rồi không?”
“Ừm…” Hứa Tân Di suy nghĩ.
“Không thể xong được hay sao, đều đã diễn lâu vậy rồi, phí công nhọc sức không có lời.”
Hứa Tân Di gật đầu: “Cậu nói rất đúng, đúng là nên đi xem hắn một chút, thiết lập người vợ thắm thiết này của tôi không thể sụp đổ được.”
Cô đứng dậy mặc thêm áo khoác, đi đến phòng làm việc của Dịch Dương.
Cửa thư phòng hơi mở, Hứa Tân Di vừa mới đi tới gần cửa đã thấy có bóng người ngồi trên bàn làm việc.
Muộn như vậy vẫn làm việc…
Cô đứng trước cửa thư phòng, cố nghĩ cũng không biết nên nói gì.
Một tiếng trước còn làm ầm ĩ lên với hắn, lại còn tỏ ra mình độ lượng mà vung tay rời đi, hiện tại ngược lại còn bắt cô cúi đầu?
Cái thiết lập người vợ mù quáng đáng c.h.ế.t này!
Tân Di đứng ở cửa ra vào nhưng không vào trong, chỉ hắng giọng một cái nói: “Ông xã, muộn như vậy rồi anh còn không về phòng nghỉ ngơi sao?”
Trong văn phòng không có tiếng đáp lại.
“Vừa rồi… Em cũng không phải cố tình, đây không phải do nhìn thấy tình nhân cũ Hứa Vi Nhân của anh cho nên em mới mất khống chế sao? Anh đừng tức giận nữa được không? Sở dĩ em tức giận như vậy cũng chỉ bởi vì quá yêu anh thôi…”
Hứa Tân Di run cầm cập.
Loại lời nói đầy tính yêu đương này thật là không thích hợp với cô, buồn nôn muốn chết.
Trong thư phòng vẫn không có tiếng đáp lại.
Những lời thế này cũng đã nói rồi, Dịch Dương sao lại một chút phản ứng cũng không có?
Không phải quá hẹp hòi rồi chứ?
“Còn nữa, anh nói về vấn đề sinh con, em nghĩ chúng ta còn quá trẻ vẫn còn nhiều thời gian, trong tương lai vẫn còn nhiều thời gian, cơ thể của ông nội vẫn còn tốt mà anh cũng còn khỏe, người thừa kế cho Dịch gia có thể để từ từ cũng được mà.”
Vẫn không có động tĩnh.
Hứa Tân Di nhíu chặt mày lại.
Cô đã ăn nói khép nép đến mức độ này, tên chó kia vẫn còn tức giận được sao?
Không biết tốt xấu.
Sớm biết vậy cô đã không tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-158.html.]
Cô từ bên ngoài chui đầu vào trong nhìn, vừa mở miệng muốn nói chuyện, lại nhìn thấy Dịch Dương đang ngồi sau bàn làm việc tựa lưng vào ghế ngồi, hai mắt nhắm nghiền, không có chút phòng bị nào giống như đã ngủ thiếp đi.
Hứa Tân Di thấp giọng: “Chồng ơi.”
Không có phản ứng.
Cô nhón chân lặng lẽ đi vào phòng.
Dịch Dương bình thường phải tiếp nhận một lượng lớn công việc, rạng sáng mới đi ngủ là chuyện bình thường, nghĩ đến đi Hứa Tân Di bước nhanh về phía trước, lo lắng nhìn thoáng qua.
Hô hấp chậm rãi nhẹ nhàng, trước ngược liên tục nhấp nhô theo nhịp, hẳn là đã mệt mỏi quá mà ngủ thiếp đi.
Xem ra cái ghế chủ tịch nào cũng không phải dễ dàng mà ngồi vào được, dù gì cũng làm việc mệt thành như vậy rồi, cô cũng tới trước mặt hắn vậy mà chẳng có chút phản ứng.
Những tiếng sét đánh cùng với tia chớp sáng ầm trời liên tục đánh ngoài cửa.
Dịch Dương nhíu mày giống như sắp tỉnh.
Hứa Tân Di giật mình, nếu như Dịch Dương trước đó không nghe thấy mấy câu cô nói, vậy hiện tại cô cũng không biết giải thích thế nào về chuyện vì sao bản thân lại xuất hiện ở đây, thấy vậy cô vội vàng lùi bước rời khỏi thư phòng.
Dịch Dương tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngắn, chỉ cảm thấy tinh thần tốt hơn phân nửa.
Khoảng thời gian này làm việc quá mệt mỏi, bất tri bất giác mà ngủ thiếp đi.
Hắn tự giễu cười một tiếng.
Mắt thấy thời gian trên đồng hồ, đang chuẩn bị đứng dậy trở về phòng thì đột nhiên giật mình.
Không biết có phải là ảo giác hay không, trong không khí tựa như có một mùi hương ngọt ngào thoáng qua, cửa nửa mở bên ngoài thư phòng tối tăm không rõ.
Giống như có người vừa đến đây.
Hứa Tân Di?
Dịch Dương rời phòng làm việc về phòng ngủ.
Hứa Tân Di nằm trên giường đã ngủ, chỉ còn lại ánh đèn ngủ mờ nhạt lập lòe.
Hứa đứng bên giường dò xét một lúc lâu, dường như Hứa Tân Di đã ngủ say, không có bất cứ cái gì kì lạ.
Vậy hẳn vừa rồi chỉ là ảo giác của hắn mà thôi.
Cũng đúng, Hứa Tân Di chán ghét hắn như vậy làm sao còn qua xem hắn thế nào?
Dịch Dương mệt mỏi xoa hai mắt chuẩn bị lên giường đi ngủ.
— “Làm mình sợ muốn chết, còn tưởng hắn phát hiện rồi.”
Vừa mới đắp chăn ngửi được mùi hương ngọt ngào, Dịch Dương lại thêm một trận giật mình dọa sợ, nhắm mắt hiểu ý cười một cái.