Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 153
Cập nhật lúc: 2024-08-24 11:32:39
Lượt xem: 63
Cần quyết đoán hơn trong chuyện này bằng không sẽ vượt ngoài kế hoạch của cô mất.
“Sao vậy?” Thấy Hứa Tân Di đột nhiên không nói lời nào, Dịch lão tiên sinh cười cười mở lời đùa: “Chút nữa là Dịch Dương về rồi, đừng nóng vội.”
Khóe miệng Hứa Tân Di nhếch lên một nụ cười chua chát, lắc đầu: “Không sao đâu ạ.”
“Vậy làm sao đột nhiên lại không vui? Có phải Dịch Dương lại ăn h.i.ế.p cháu không?”
Đáy mắt Hứa Tân Di lại đột nhiên ầng ậc nước, muốn rơi nhưng kìm lại, hốc mắt theo đó nhanh chóng đỏ ửng lên.
Dịch lão tiên sinh hoang mang vội hỏi: “Sao rồi, lại chịu chuyện gì uất ức nữa sao?”
“Đừng khóc, có gì uất ức cứ nói với mẹ, mẹ làm chủ cho con.”
Dịch lão tiên sinh và Dịch phu nhân dùng giọng nói hết sức ôn nhu khiến cho chóp mũi Hứa Tân Di đột nhiên cảm thấy chua xót, hốc mắt không thể chứa nổi nước mắt rốt cuộc cũng không nhịn được mà rơi xuống, cô c.h.ế.t cũng ráng lắc đầu nghẹn ngào dùng mu bàn tay lau đi nước mắt trên mặt nức nở nói.
“Không có gì đâu mẹ, ông nội, con thật sự không có gì đâu, chỉ là quá lâu rồi không gặp mọi người.”
“Đứa bé này…”
Hứa Tân Di cúi thấp đầu: “Hai người đừng đối xử tốt với con như vậy, thực sự con không tốt đẹp gì cả, con đã làm rất nhiều chuyện xấu.”
“Ông nội biết rõ chuyện cháu làm, cháu bây giờ còn trẻ, tính tình của người trẻ tuổi ông đã trải qua nên đương nhiên hiểu, ai dám chắc chắn rằng thời còn trẻ bản thân chưa từng làm sai chuyện gì đâu chứ? Chúng ta đừng nhắc đến chuyện lúc trước mà để trong lòng, biết sai thì sửa, về sau cẩn thận mà làm việc bớt làm chuyện sai là được rồi, ta và mẹ con đều thông cảm cho cháu mà.”
“Được rồi, nói cho ông nội nghe thử cháu đang làm chuyện gì xấu?”
“Không có…” Hứa Tân Di cân nhắc lời nói trong lòng, đang nghĩ xem nên nói chuyện đứa con trai của Dịch Dương như nào cho tự nhiên nhất.
Chiếc Bentley ngừng lại bên ngoài biệt thự.
Dịch Dương từ trên xe bước xuống, nhanh chân đi vào trong nhà.
Vừa tới cổng đã mơ hồ nghe được trong phòng khách truyền đến tiếng nói chuyện.
— “Bây giờ nên nói thẳng hay là phải vòng vo một hồi mới tốt đây?”
— “Nếu như nói thẳng chỉ sợ cơ thể của ông nội sẽ không chịu nổi mất? Nhưng vẫn là nói thẳng đi, thừa dịp hiện tại Dịch Dương không có nhà.”
— “Hơn nữa không phải ông nội và mẹ vẫn luôn muốn có cháu trai sao? Hắn có con riêng cũng không tính là chuyện xấu ha?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-153.html.]
Đứa bé?
Hai chân Dịch Dương đột ngột dừng lại.
Hắn có con trai?
Hứa Tân Di mang thai rồi?
Nhưng mà mang thai lúc nào?
Mang ai?
Ngay lúc Dịch Dương đang ngây người, Hứa Tân Di đã nghĩ thấu đáo kế hoạch tiếp theo xem làm sao nói rõ chuyện Hứa Vi Nhân có con với Dịch Dương.
Cô cúi đầu một mặt bi phẫn tuyệt vọng, giống hệt như đã chịu uất ức gì đó.
“Ông nội, cháu biết là mẹ và ông một mực hy vọng là cháu và Dịch Dương sớm sinh đứa bé, thế nhưng mà cháu và Dịch Dương đã kết hôn hai năm nhưng vẫn không có động tĩnh gì, điều này hẳn là làm cho ông cảm thấy rất thất vọng về cháu.”
“Cháu vừa trở về, đột nhiên suy nghĩ lung tung gì vậy? Không có con thì không co thôi, mấy đứa còn trẻ từ từ sẽ có, ông nội cũng không vội.”
“Không phải đâu ông nội, Dịch Dương anh ấy có con trai.”
“Có con trai?” Dịch lão tiên sinh và Dịch phu nhân đưa mắt nhìn nhau.
Dịch Dương đang đứng bên ngoài cắn chặt răng, lồng n.g.ự.c liên tục lên xuống hiểu hiện bản thân đang rất nhịn tức.
Phản ứng đầu tiên của hắn là suy nghĩ xem Hàn Kiêu hay là Giang Niệm.
Ngay lúc quay phim ở thành phố kế bên, có khả năng khiến Hứa Tân Di tiếp xúc nhiều nhất chỉ có hai người này.
Hứa Tân Di cô vậy mà dám!
Giọng nói mừng rỡ từ trong phòng khách truyền tới: “Tân Di, con mang thai rồi?”
Dịch lão tiên sinh và Dịch phu nhân đồng thời đưa ánh mắt đặt lên chiếc bụng phẳng lì của cô.
Dịch phu nhân kéo tay cô, hỏi một tràng: “Mấy tháng rồi? Mang thai lúc nào? Đã làm kiểm tra chưa? Bác sĩ nói thế nào, đứa bé có khỏe không?”
“Đúng đúng đúng, bác sĩ nói thế nào?” Trên mặt Dịch lão tiên sinh tràn đầy sự vui mừng, nghĩ nghĩ lại cảm thấy không đúng: “Không được Tân Di à, ngày mai ông nội sẽ đi cùng cháu đến bệnh viện, chúng ta cùng làm kiểm tra cho đàng hoàng một chút.”