Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 130
Cập nhật lúc: 2024-08-16 20:28:20
Lượt xem: 140
“Em có thể lựa chọn rời khỏi giới giải trí, về nhà an phận làm Dịch phu nhân của tôi.”
— Đồ c.h.ế.t tiệt não ngắn!
Ở góc c.h.ế.t của camera nơi Dịch Dương không nhìn thấy, Hứa Tân Di liếc mắt hắn.
“Ông xã, em biết anh thương em, anh đối xử với em quá tốt làm em thật sự cảm thấy rất cảm động, em rất muốn lập tức về nhà sống với anh.”
Không nhìn thấy mặt Hứa Tân Di, chỉ nghe thấy giọng nói rất có sức hút của cô, Dịch Dương nghe tai trái lọt tai phải chạy mất.
“Biết vậy là tốt, còn có chuyện gì không? Không còn gì thì tôi còn phải đi làm.”
“Ây da, người ta chỉ muốn tâm sự với anh nhiều một chút mà thôi.”
“Không có việc gì thì tôi cúp máy trước, tôi còn có việc phải làm.”
“Được ạ.” Hứa Tân Di lưu luyến không rời.
Một âm thanh trong trẻo rạng ngời truyền đến.
“Chị Tân Di, em rót cho chị một ly nước mật ong, lát nữa lời thoại của chị rất nhiều, cần làm cho cổ họng trơn tru.”
Tay Dịch Dương đang tính ngắt video thì khựng lại.
Hứa Tân Di tiện tay đặt điện thoại di động lên chiếc bàn nhỏ chất đầy đồ lặt vặt bên cạnh, camera điện thoại của Tân Di vừa hay nhắm ngay sân trước mà quay.
“Nước mật ong?” Hứa tân Di nhận lấy, ly mật ong có hơi nóng, liên tâm cảm thán đứa trẻ Giang Niệm này quá chu đáo.
Cô nhấp một ngụm nhỏ, dựa vào việc muốn để Giang Niệm tiếp xúc với thần tượng của mình, cô nói: “Em cũng đưa một ly cho thầy Hàn đi.”
Giang Niệm không tình nguyện lắm nhưng cũng giả vờ vui vẻ đồng ý: “Được.”
Dịch Dương lạnh lùng nhìn video, cậu bé đưa nước cho Hứa Tân Di là ai? Sao trước đây hắn chưa từng gặp qua, một chút ấn tượng cũng không có?
Hứa Tân Di cũng cho rằng Dịch Dương sớm đã tắt điện thoại, không để ý điện thoại nữa trực tiếp chạy đến đoàn làm phim.
“Đang nói chuyện gì thế? Lát nữa chung ta có mấy cảnh quay, có chỗ nào không hiểu không?”
Trần Tố không bỏ qua bất kì cơ hội nào để trao đổi với Hứa Tân Di, lúc này cầm kịch bản chạy lại gần: “Chị Tân Di, đoạn này em không hiểu lắm.”
Hứa Tân Di lại gần, với khoảng cách này thật giống như hai người chạm đầu nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-130.html.]
Dịch Dương đặt bút xuống, nặng nề nhìn Hứa Tân Di được người ta chọc người qua ống kính, hòa mình thành một nhóm với đám thiếu niên trẻ tuổi, cười đến mức cả người phát run, hắn khó chịu nhíu chặt mày.
Đoàn làm phim này, diễn viên nam trẻ tuổi còn quá nhiều.
Hắn còn tưởng rằng chỉ có mỗi Hàn Kiêu mà thôi.
Vậy đối với Hứa Tân Di mà nói chẳng phải đây là thiên đường sao?
Mở miệng ra câu nào cũng nói muốn lập tức trở về nhà ở cùng với hắn, bảo nhớ hắn này nọ, vậy mà vừa đặt điện thoại xuống đã vui đến mức quên cả trời đất mới đúng?
Hàn huyên một hồi lâu, Hứa Tân Di lúc này mới đứng dậy trở lại chỗ của mình, tiếp tục đọc kịch bản.
“Hứa Tân Di, em là người đã có chồng rồi, ở bên ngoài nên giữ khoảng cách với đàn ông một chút!”
Hứa Tân Di cắm tai nghe vào điện thoại, lời Dịch Dương nói làm sao cô có thể nghe thấy.
“Hứa Tân Di em có nghe thấy không?”
Hứa Tân Di chăm chú xem kịch bản, ngoảnh mặt làm ngơ.
Hàn Kiêu đi tới: “Cảm ơn nước mật ong của cô.”
Hứa Tân Di cũng không đứng dậy, vẻ mặt nhàn hạ dường như rất bình thường với Hàn Kiêu: “Không có gì, thầy Hàn, lát nữa cảnh này của chúng ta có hơi khó, thầy có thể chỉ cho tôi chút được không?”
Lúc nhờ sự giúp đỡ, Hứa Tân Di ngẩng đầu, giọng điệu bất giác mang theo sự cầu khẩn.
Có chút mềm mại.
“Đương nhiên là được. Nhưng mà cô cũng đừng gọi khách sáo gọi tôi là thầy Hàn như vậy.”
“Vậy… Hàn đại ca?”
“Cũng được.”
“Chị Tân Di, buổi tối thời tiết hơi lạnh, chị mặc thêm áo khoác vào kẻo bệnh đấy, đừng để cảm lạnh.” Giang Niệm đưa tới một chiếc áo bông dài màu đen.
Hứa Tân Di đứng dậy nhận lấy sau đó mặc vào.
“Vừa rồi chị còn tính kêu em lấy cho chị cái áo khoác tới đây, không ngờ em đã lấy nó trước rồi, không tệ giỏi lắm, ngày mai chị tăng lương cho em.”
Giang Niệm được khen có chút ngượng ngùng: “Cảm ơn chị Tân Di, đây đều là việc em phải làm.”