Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 127
Cập nhật lúc: 2024-08-15 18:04:20
Lượt xem: 136
Giang Niệm được cô ghé sát vào thì ngửi được mùi hương thơm ngát trên người Hứa Tân Di, rốt cuộc cậu cũng chỉ là thiếu niên trẻ tuổi mỏng manh thôi, lỗ tai bất giác đỏ lên, dịch ra phía sau: “Em…”
Hứa Tân Di hướng dẫn từng bước: “Không sao, phòng làm việc của bọn chị và công ty Thiên Ngu có những mặt lợi và hại như này chị cũng ói rõ cho em hết rồi, em có thể suy nghĩ cho kĩ, nhưng mà chị có thể đáp ứng em, chỉ cần em ký hợp đồng với phòng làm việc của chị, chị sẽ mang đến cho em cực kì nhiều tài nguyên và nâng đỡ cho em, tuyệt đối sẽ không để em chịu uất ức như lúc ở Thiên Ngu, thế nào?”
Thấy Giang Niệm vẫn còn do dự, Hứa Tân Di tự hỏi mình có phải hơi quá mức rồi không, cô cảm thấy mình giống như một bà già phù thủy dụ dỗ trẻ em vậy?
“Hay là em cần thương lượng với người nhà một chút?”
“Người nhà của em không tán thành việc em đặt chân vào giới giải trí.”
“Không tán thành?”
Giang Niệm gật đầu: “Bọn họ cảm thấy giới giải trí quá loạn, hy vọng em có thể tiếp ục việc học, sau đó thừa kế… Tiếp tục ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu.”
“Em nhau nay bao nhiêu tuổi?”
“Mười…”
“Mười mấy tuổi?” Hứa Tân Di khiếp sợ lên tiếng.
Giang Niệm vội vàng sửa lại: “Không phải! Em hơn hai mươi rồi.”
Hứa Tân Di thở phào nhẹ nhõm, cô đã nói rồi, mười mấy tuổi thật sự là một đứa bé.
“Người nhà em thật ra nói cũng không sai, hơn hai mươi tuổi thì học nhiều lên chút cũng không tệ.”
“Em không thích học hành đọc sách, em chỉ muốn…”
“Muốn được đóng phim với Hàn Kiêu đúng không?” Hứa Tân Di làm bộ tôi biết rõ, “Vậy chuyện ký hợp đồng em cứ suy nghĩ kỹ một chút, không sao không cần áp lực, chị chỉ cảm thấy em là mầm non không tệ, không thể mai một, em yên tâm, cho dù em không kí hợp đồng với bọn chị, chị cũng sẽ giúp em nói chuyện với Thiên Ngu.”
Mắt nhìn thời gian, Hứa Tân Di đứng dậy: “Hôm nay cứ thế này đi, em về nghỉ ngơi trước đi, hai ngày nữa có cơ hội chị dẫn em đến đoàn phim gặp Hàn Kiêu một chút.”
Giang Niệm đứng dậy theo tới cửa, do dự một hồi hạ quyết tâm: “Chị Tân Di, hiện tại em không có việc làm, em có thể làm trợ lý cho chị được không?”
“Cho em miếng cơm ăn là được rồi phải không?”
Hứa Tân Di bị cậu chọc cho cười.
Sao càng nghe càng giống bán mình vậy?
Giang Niệm ngượng ngùng gật đầu.
“Được, em không sợ mệt thì cứ đi theo, vừa lúc bên cạnh chị thiếu trợ lý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-127.html.]
Cô mở cửa: “Thời gian không còn sớm nữa, em nghỉ ngơi chút đi, chuyện ký hợp đồng thì cứ từ từ suy nghĩ cho kỹ.”
“Cảm ơn chị Tân Di.”
“Không có gì.”
Đóng cửa lại.
Hứa Tân Di thở dài.
Giang Niệm này thoạt nhìn là người da mặt rất mỏng, nhưng cũng là người rất có tâm cơ, thật sự là giỏi tính toán, chỉ vì minh tinh mình thích mà nguyện ý làm trợ lý bên cạnh cô?
Xem ra là có chủ ý, chỉ sợ việc ký hợp đồng không dễ dàng như vậy.
Giang Niệm đứng ngoài cửa, gió lạnh trong hành lang thổi tới, rùng mình một cái.
Nhớ tới vừa rồi Hứa Tân Di nói muốn cậu ký hợp đồng với phòng làm việc của cô mà cậu lại không đồng ý, hiện tại ảo não đến mức hận không thể tát cho mình vài cái.
Vì sao không đồng ý? Vừa rồi mình nghĩ gì vậy?!
Giang Niệm vạn phần suy tư đứng trước cửa chờ thang máy.
Cửa thang máy mở ra.
Hàn Kiêu đang chị bị ra khỏi thang máy cùng với người đại diện và vài trợ lý trang điểm thì nhìn thấy Giang Niệm bên ngoài thang máy, ngẩn người một lát.
Giang Niệm nhìn thấy người đầy thang máy, hai mày nhíu chặt lại không nói một lời bước sang một bên.
Hàn Kiêu quan sát từ trên xuống dưới Giang Niệm một cái sau đó cũng ra khỏi cửa thang máy.
Giang Niệm mắt thấy đám người kia ra khỏi mới bước vào thang máy.
Trước khi cửa thang máy đóng lại, Hàn Kiêu đột nhiên dừng bước, xoay người đánh giá Giang Niệm: “Cậu là gì của Hứa Tân Di…”
Trợ lý của Hàn Kiêu ngăn thang máy khép lại.
“Tôi là trợ lý của chị Tân Di.”
“Trợ lý? Trước đó chưa từng gặp qua cậu.”
Giang Niệm không chút cảm xúc, mặt không kiêu ngạo cũng chẳng nịnh hót: “Lúc trước là nghệ sĩ dưới trướng Thiên Ngu, chị Tân Di nói phòng làm việc của chị ấy muốn ký hợp đồng với tôi.”
Hàn Kiêu mặt không biến sắc: “Thì ra là vậy, thế thì cậu nên nắm chắc cơ hội.”