Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 117
Cập nhật lúc: 2024-08-12 19:43:08
Lượt xem: 174
“Hứa Tân Di em xuống đây ngay cho tôi!” Trên mặt đất mặc dù đang trải thảm nhưng ngã xuống cũng đau.
Hắn kéo tay Hứa Tân Di nhằm muốn kéo cô xuống.
Nhưng Hứa Tân Di mặc kệ hắn làm gì, mặc dù tay chân cô yếu hơn Dịch Dương, trong nháy mắt đã bị hắn chế trụ, tuy nhiên dưới sự tức giận của cô trực tiếp cắn một miệng ở sau cổ hắn.
Sau gáy truyền đến cảm giác đau nhức, Dịch Dương hít một hơi thật sâu, buông tay ra, Hứa Tân Di trượt xuống, hai người đồng loạt ngã xuống giường.
Đau thì không đau lắm, nhưng vì từ chỗ cao ngã xuống nên Hứa Tân Di cảm thấy trước mắt choáng váng, lắc lư một lúc mới tỉnh táo lại, nhìn sắc mặt Dịch Dương tối đen trước mắt, yên lặng một giây sau đó bắt đầu động tay chân.
“Đồ chó, hôm nay tôi liều mạng với anh!”
Một con “sói đói vồ mồi”, Dịch Dương sau đó ngã ngửa ra sau giường, may mắn tay chân hắn nhanh nhẹ, một tay bắt được bàn tay đang giương nanh múa vuốt của Hứa Tân Di, hắn lật cô lại, lấy ưu thế bằng sức lực tuyệt đối, trấn áp toàn diện Hứa Tân Di, nếu không như vậy hắn sẽ bị Hứa Tân Di cào nát mặt.
“Anh muốn làm gì?” Tư thế này cực kì nguy hiểm, Hứa Tân Di có loại cảm giác đang bị tên chó Dịch Dương này ăn sạch.
Khủy tay cô bị siết chặt trước ngực, giận dữ nhìn dịch Dương: “Tôi nói cho anh biết, muốn tôi sinh con cho anh? Anh là đồ cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, nghĩ cũng đừng có mơ!”
Dịch Dương tức giận nở nụ cười: “Cho nên em vẫn luôn gạt tôi?”
Nghe như thế, Hứa Tân Di trong mắt an tĩnh lại, đầu óc bị rượu làm cho mê muội dần dần tỉnh lại: “Em không có…”
Hắn tiếp tục truy vấn: “Không phải em nói thích tôi sao? Còn muốn sinh con cho tôi mà? Làm sao bây giờ lại không chịu sinh con cho tôi nữa?”
Ý thức được mình có thể vừa nói sai, Hứa Tân Di chột dạ nói: “Em… Em nói sao?”
“Em không nói à?”
Hứa Tân Di cắn môi dưới, vô cùng khó khăn nói: “Em không có.”
“Vậy vừa rồi tôi vừa nghe được gì vậy?”
“Là anh nghe nhầm đó… A! Đúng rồi, do em xuống say, lời người say nói sao anh có thể tin được chứ?”
“Được, lời của người uống say quả thực không thể tin được, vậy bây em nói cho tôi biết, em có nguyện ý sinh con cho tôi hay không?”
Hứa Tân Di há miệng nói: “Không…”
Dịch Dương nhướng mày: “Không muốn?”
“... Không thể nói như vậy, em đương nhiên muốn sinh con cho anh, nhưng mà bây giờ còn chưa phải thời điểm thích hợp.”
“Vậy ai là người tự đưa mình tới cửa trước?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-117.html.]
Hứa Tân Di chớp mắt: “Anh…”
Dịch Dương cười: “Trả đũa?”
“Em không có…” Đầu óc Hứa Tân Di hỗn loạn, xoay chuyển 180 độ khiến cho hiện tại cô có chút cảm giác buồn nôn: “Chồng ơi, anh tin em đi, em muốn sinh con cho anh nhưng mà bây giờ em còn đang đóng phim, chờ đóng xong bộ phim này chúng ta cùng sinh con có được không?”
Dịch Dương rõ ràng không tin: “Em say rồi, tôi làm sao có thể tin lời em nói? Trong lòng em có phải vẫn muốn ly hôn với tôi hay không?”
“Làm sao có thể? Làm sao em có thể nghĩ đến chuyện ly hôn với anh được chứ, anh muốn như nào thì mới chịu tin lời em nói?”
“Tỉnh rượu chắc chắn em sẽ quên đi mình đã từng nói qua cái gì.”
“Nhớ kỹ, em chắc chắn nhớ kỹ mà, như vậy đi, em quay video lưu lại chứng cứ cho anh có được không?” Cô nhìn xung quanh nhất thời không tìm được điện thoại di động của mình, ngược lại ở đầu giường cô nhìn thấy điện thoại của Dịch Dương.
Mộ tay cầm điện thoại di động lên, mở cam video lên quay, đối diện với camera cô nói: “Tôi, Hứa Tân Di ngay tại đây cam đoan, chờ tôi quay xong bộ phim này sau đó nhất định sẽ sinh con cho Dịch Dương!”
Nói xong liền tắt video.
Dịch Dương nắm lấy tay cô.
“Em có yêu tôi không?”
“Yêu anh, em yêu anh nhất!”
“Vậy em có muốn ly hôn với tôi không?”
Hứa Tân Di lắc đầu như gõ trống: “Không ly hôn, trời đánh c.h.ế.t em cũng không ly hôn.”
“Là lời nói thật lòng?”
“Thật lòng! So với nhẫn kim cương em mua còn thật hơn.”
Lúc này Dịch Dương mới hài lòng cầm điện thoại lên, lưu lại video vừa rồi sau đó đứng dậy.
Thấy Dịch Dương đứng dậy, Hứa Tân Di cũng vội vàng ngồi lại trên giường.
Nhưng cô xem nhẹ sự thật rằng cô đã xuống say, đột nhiên vừa đứng lên đã cảm thấy trời đất quay cuồng, hai chân mềm nhũn tựa vào lòng Dịch Dương.
“Hứa Tân Di, em không…”
“Ọe—”
Lời nói đột nhiên dừng lại.