Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 113
Cập nhật lúc: 2024-08-11 21:14:04
Lượt xem: 168
“Tôn tổng, mỗi ngành nghề đều có tiêu chuẩn đánh giá riêng, mà tôi không phải người trong nghề, sẽ không thể dễ dàng đánh giá diễn xuất hay dở một của một diễn viên được, nhưng đạo diễn Từ đã trong nghề nhiều năm tôi tin tưởng ánh mắt và sự chuyên nghiệp của ông ấy, hơn nữa tôi đối với diễn xuất của Hứa tiểu thư cảm thấy rất tốt, vừa rồi nếu như không phải đang diễn, tôi còn cho rằng Hứa tiểu thư thật sự động lòng với vị Hàn tiên sinh đây.” Hắn nhìn về phía Hứa Tân Di, ý tứ trong mắt không rõ ràng.
Hứa Tân Di chột dạ dời tầm mắt.
Dịch Dương nói như vậy, Tôn tổng biết mình đã phán đoán sai lầm.
Nhưng rõ ràng lúc đó nhìn sắc mặt của Dịch Dương dường như có chút bất mãn với Hứa Tân Di, sao bây giờ câu nào cũng đều nói tốt cho cô?
Nhưng mặc kệ như thế nào, hôm nay cũng không thể đắc tội với Dịch Dương ở đây.
Không thể không bỏ xe giữ mạng.
Hắn cười nói: “Dịch tổng nói đúng, mỗi ngành nghề đều có tiêu chuẩn đánh giá riêng, cảnh giới của Dịch tổng đã cao rồi không giống tôi, hiển nhiên là do tôi hiểu biết quá ít, tôi lỡ lời rồi.”
Hứa Tân Di cố ý hỏi tới cùng: “Ồ, vậy Tôn tổng rốt cuộc cũng cảm thấy diễn xuất của tôi tốt rồi à? Thế chắc diễn xuất của Lý Hàn Tinh kém?”
Lý Hàn Tinh lặng lẽ kéo ống tay áo Tôn tổng, lại bị ông ta hất ra: “Đương nhiên, diễn xuất của Hàn Tinh còn cần luyện tập nhiều hơn, diễn lại quá nhiều lần sẽ làm chậm trễ tiến độ của đoàn làm phim.”
“Học cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, tiếp tục như vậy sẽ làm chậm trễ tiến độ của đoàn mà thôi, Tôn tổng, Hàn Tinh là họ hàng của ông, không bằng ông giữ cô ta ở trong nhà đi, mời một thầy giáo diễn xuất dạy cho Hàn Tinh vài tiết, chờ diễn xuất của Hàn Tinh tiến bộ lên hẳn cho cô ta đi đóng phim, ông thấy thế nào?”
Vẻ mặt của Tôn tổng kia thật sự không còn dùng được hai chữ khó coi để hình dung nữa.
Lý Hàn Tinh tức giận nói, “Hứa Tân Di cô có ý gì? Cô muốn đuổi tôi đi phải không? Tôi nói cho cô biết, tôi và đoàn phim đã kí hợp đồng rồi! Cô cho rằng tôi là ai? Còn dám đuổi tôi đi?”
Dịch Dương nhìn Tôn tổng bằng ánh mắt g.i.ế.c người.
Tôn tổng vội vàng cười nói: “Đó là đương nhiên, khẳng định không thể làm chậm trễ mọi người được.”
Lý Hàn Tinh dùng vẻ mặt khó tin nhìn ông: “Tôn tổng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-113.html.]
“Được rồi.” Tôn tổng thấp giọng trách: “Đừng nói chuyện.”
“Cũng may vị Lý tiểu thư đây vào đoàn chưa lập, diễn xuất kém phải diễn lại nhiều lần nên còn chưa diễn được mấy cảnh, người mới vào đoàn hai ngày là có thể theo kịp tiến độ trước đó,” Hứa Tân Di mỉm cười đứng dậy: “Lát nữa còn phải quay cảnh tiếp theo, không đi cùng mấy người được nữa.”
Tôn tổng đứng yên nghẹn một bụng lửa giận, cũng không đợi nữa, “Dịch tổng, hôm nay tôi cũng đến xem xong rồi, thời gian hiện tại không còn sớm, tôi còn có một số việc cần xử lí nên xin phép đi trước, bao giờ ngài có thời gian tôi mời ngài một bữa cơm mình nói chuyện hợp tác nhé?”
Dịch Dương lời ít ý nhiều, cũng không đưa ra thời gian xác định và đáp án: “Nói sau đi.”
Tôn tổng thầm mắng mình vì người phụ nữ bên cạnh này mà mất đi con cá lớn, chuyện hợp tác lần này đoán chừng lại phải tốn thêm nhiều công sức nữa rồi, ông ta nhìn sang Lý Hàn Tinh lại có thêm nhiều phần phiền chán.
“Vậy tôi đi trước.” Nói xong bỏ Lý Hàn Tinh lại, vội vàng rời đi.
Lý Hàn Tinh cảm thấy chỗ dựa của mình đi rồi, hiện tại phim trường đều là người chê cười mình, lúc này giậm chân một cái khóc lóc chạy theo.
Thấy người đi rồi, Dịch Dương vô thức vuốt ve nhẫn cưới trên ngón áp út.
Nhân viên công tác âm thầm hóng hớt bắt đầu rối rít tản ra.
Hứa Tân Di lắc lắc eo: “Dịch tổng, hôm nay thật sự rất cảm ơn anh, nếu như không có anh tôi cũng không biết nên kết thúc chuyện này như thế nào.”
Dịch Dương nhíu mày, làm bộ làm tịch với cô: “Hứa tiểu thư không cần khách khí, nếu thật lòng muốn cảm ơn…” Hắn nhận lấy thẻ phòng từ trong tay trợ lý Triệu Bân, đưa cho Hứa Tân Di.
“Tôi cảm thấy rất có hứng thú với Hứa tiểu thư, đêm nay dự định ở lại đây một đêm, cho nên không biết tôi có vinh hạnh có thể mời Hứa tiểu thư đến phòng tôi trò chuyện chút được không?” Ngữ khí mập mờ
Một tấm thẻ nhỏ, vạn người chú ý.
— “Mình biết ngay hắn tới đúng là rắp tâm với ý đồ xấu hại mình mà.”
— “Tên đàn ông chó này đêm nay anh phải chết, không còn nghi ngờ gì nữa.”