Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 109

Cập nhật lúc: 2024-08-10 13:09:35
Lượt xem: 218

Tôn tổng hói đầu bụng bự, thương nhân phất lên nhanh toàn thân toài mùi tiền, trái lại với Dịch Dương, không nói đến Dịch thị tham gia vào không ít ngành nghề, chỉ dựa vào tướng mạo này của Dịch Dương cùng với dáng người đó, chính là so với Hàn Kiêu cũng không có chút thua kém nào.

 

Lý Hàn Tinh mừng thầm cũng may hôm nay ăn mặc đàng hoàng, lấy cơ thể này của cô, cả dáng người của cô, với trái tim muốn bắt cóc thiếu nữ của đàn ông, chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?

 

Nếu thật sự có được vị Dịch tổng đại danh đỉnh đỉnh này ưu ái, sau này cô còn không phải muốn gì liền có cái đó?

 

Nghĩ vậy, trên mặt cô ta lại đỏ ửng thêm vài phần.

 

“Chào Dịch tổng, tôi là Lý Hàn Tinh, ngưỡng mộ ngài đã lâu, hôm nay rất vinh hạnh được gặp ngài.”

 

Giọng điệu mềm mại, liếc mắt đưa tình.

 

Nhưng ở trong mắt Dịch Dương, cùng lắm chỉ là bắt chước, không bằng một phần vạn của Tân Di.

 

Dịch Dương nhìn bàn tay cùng với những ngón tay nhỏ ngắn trắng trẻo đưa tới, lại làm như không có việc gì nhìn đạo diễn Từ, nói: “Đạo diễn Từ, không cần phải để ý đến tôi, mọi người cứ làm việc của mình đi.”

 

Lý Hàn Tinh cứng đờ tại chỗ, ngượng ngùng thu tay lại.

 

Không ai quan tâm đến sự xấu hổ của tô ta.

 

Đạo diễn Từ nói: “Tôn tổng nói muốn xem đoàn làm phim qua phim, chúng tôi đều đang chờ Tân Di trang điểm lại đây.”

 

Dịch Dương lạnh lùng đưa mắt nhìn Tôn tổng: “Tôn tổng thật hào hứng nhỉ?”

 

Tôn tông cũng là lão hồ ly trên thương trường, ông ta đương nhiên biết nhìn miếng ngồi nào ngon, càng biết nhìn sắc mặt người, trong lòng thầm cảm thấy nghi hoặc, chính mình cũng không đắc tội với Dịch Dương, sao lại luôn có cảm giác người này tới với mục đích không tốt?

 

“Dịch tổng, tôi giới thiệu với anh một chút, đây đều là nhân viên công tác của đoàn làm phim, mấy vị này là diễn viên của đoàn, vị này là nam chính của đoàn nốt, Hàn Kiêu.”

 

Cách đám người, Dịch Dương nhìn thoáng qua Hàn Kiêu.

 

Dường như cảm nhận được gì đó, Hàn Kiêu ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt Dịch Dương.

 

Bốn mắt nhìn nhau giao giữa không trung, tạo nên một tia lửa điện nhanh như chớp lướt qua.

 

Dịch Dương đứng dậy, đi về phía Hàn Kiêu nói: “Không cần đạo diễn Từ giới thiệu, vị Hàn tiên sinh này tôi đã nghe nói qua, khoảng thời gian trước vừa mua một căn hộ ở nhất phẩm Lan Đình, đã nghe cấp dưới nói qua việc này.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-109.html.]

“Ngưỡng mộ danh tiếng của Dịch tiên sinh đã lâu.”

 

Hai người mặt không chút biểu cảm bắt tay nhau.

 

Rõ ràng là hai người đang khách sáo với những người chưa từng gặp nhau nhưng làm cho người bên ngoài cảm giác giống như kẻ địch nhiều năm không gặp, nhìn hết sức đỏ mắt.

 

Khuôn mặt Dịch Dương vô cảm đánh giá Hàn Kiêu, nhớ tới cảnh hôn kích tình và Hứa Tân Di vô cùng chờ mong, hai mắt híp lại, đáy mắt âm trầm dần tối đi.

 

Ngay khi Dịch Dương đánh giá Hàn Kiêu, chính hắn cũng đánh giá lại Dịch Dương.

 

Đàn ông tuy rằng không có giác quan thứ sáu như phụ nữ nhưng Hàn Kiêu nhạy bén cảm nhận được ác ý của Dịch Dương đối với bản thân hắn, cẩn thận ngẫm lại, đây là lần đầu tiên hắn gặp Dịch Dương, trước đây chưa từng đắc tội với hắn, vì sao Dịch Dương lại có ác ý nặng nề như vậy, lại còn gần như không hề che giấu?

 

Cỗ ác ý vô danh này khiến hắn đột nhiên bài xích người đàn ông trước mặt.

 

Dù sao ghét cũng không cần lý do.

 

Mọi người tứ phía đều im lặng.

 

Trong lúc hai người đang giằng co, phim trường truyền đến một câu nói dịu dàng: “Đạo diễn Từ, tôi chuẩn bị xong rồi.”

 

Hai người lúc này mới chịu buông tay.

 

“Tân Di, cô đến rồi à? Giới thiệu với cô, đây là nhà đầu tư chính của bộ phim này, Dịch tiên sinh.”

 

Hứa Tân Di trên mặt mang một bộ biểu cảm “tôi và anh hoàn toàn không quen biết” lạnh nhạt cười, phủi hết toàn bộ quan hệ với Dịch Dương: “Chào Dịch tiên sinh.”

 

Dịch Dương đưa mắt nhìn Tân Di mặc trên mình bộ đồ cổ trang.

 

Tóc dài xõa ra sau đầu, giữa tóc cắm trâm ngọc, trang phục và phụ kiện hoa lệ bao bọc rất vừa vặn chiếc eo không đầy nắm tay của cô, làn váy tản ra, thướt tha mềm mại như gió thu thổi qua.

 

— “Tên chó này nhìn mình mê mẩn như này khẳng định là bị sắc đẹp của mình hấp dẫn rồi.”

 

Dịch Dương hoàn hồn: “Xin chào.”

 

“Dịch tiên sinh ngồi một lát đi, tôi còn phải nói với Tân Di và Hàn Kiêu một chút về cảnh quay tiếp theo.”

 

Nhắc tới cũng khéo, cảnh hôm nay của Hứa Tân Di và Hàn Kiêu cũng rất mập mờ, là cảnh sau khi vai diễn của Hàn Kiêu được Hứa Tân Di cứu, sau đó Hứa Tân Di chăm sóc hắn.

Loading...