Nữ Phụ Đam Mỹ Cùng Với Tình Địch HE - 38
Cập nhật lúc: 2024-08-23 11:36:35
Lượt xem: 12
Trọng sinh vốn đặc ân trời cao ban cho, mặc dù thế giới này được gọi là thế giới thoại bản đi chăng nữa, nàng vẫn muốn quay về chốn quen thuộc của mình trước đó.
Kể cả Lâu Già, hắn cùng với nàng kỳ thật đều do Tống Tri Chương mưu hại lừa dối. Có lẽ kết cục kiếp trước của Lâu Già hắn cũng không được tốt cho lắm, cho nên mới trọng sinh giống như nàng, dứt khoát tìm đến Tống Tri Chương báo thù.
Nàng có thể không so đo.
Thẩm Kim Triều tâm tình không khỏi thoải mái hơn khi tìm thấy đáp án, lại không để ý đến bóng dáng của Lâu Già.
Tiểu nhị của khách điếm thấy nàng một người đứng ở trung tâm nhìn xung quanh, bước nhanh đi đến bên cạnh: “Khách nhân, ngài đang tìm cái gì vậy?”
Thẩm Kim Triều: “Ngươi có nhìn đến hôm qua cùng ta một đạo tới người sao?”
Tiểu nhị của khách điếm: “Ngài nói đến công tử khá anh tuấn đó sao? Tối hôm qua ngài ấy đã rời đi, cond không quên nhắc nhở bọn ta chiếu cố ngài thật tốt. Mong ngài yên tâm chờ ngài ấy trở về!”
Thẩm Kim Triều sửng sốt: “Hắn đi rồi?”
Hắn để một thân một mình nàng ở lại đây, không phòng bị mà đi sao?
Hắn không sợ nàng chạy trốn sao?
Thẩm Kim Triều một bên nghi hoặc, một bên cân nhắc khả năng chạy trốn là bao nhiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-dam-my-cung-voi-tinh-dich-he/38.html.]
Tiểu nhị của khách điếm cười tủm tỉm: “Đúng vậy. Bất quá khách nhân ngài đừng lo lắng, vị kia công tử nói, ngài ấy rất nhanh sẽ trở về, kêu ngài muốn ăn cái gì thì tùy tiện gọi đi.”
“Nếu hắn không trở lại đây thì sao?”
Thẩm Kim Triều ma xui quỷ khiến hỏi một câu.
Tiểu nhị của khách điếm cười càng vui vẻ: “Vậy khách nhân ngài đây phải lưu tại chúng ta nơi này làm công trả nợ.”
Thẩm Kim Triều:…
Cho nên, nàng hiện tại là tiền thế chấp.
“Ta có thể hay không được đi ra bên ngoài?”
Tiểu nhị của khách điếm: “Bên ngoài thực sự không an toàn, khách nhân ngài là một nữ tử trẻ tuỏi, còn lớn lên đẹp như vậy, đi ra ngoài rất nguy hiểm.”
Đó chính là không thể đi ra ngoài.
Thẩm Kim Triều thở dài, rồi lại cảm thấy không hiếm lạ.
Nếu là Lâu Già thật sự cho nàng cơ hội ở lại một mình chạy trốn, nàng không khỏi hoài nghi một vấn đế. Chẳng phải hắn âm thầm quan sát ý tứ bản thân nàng hay không, một khi phát hiện chính mình chạy trốn ý đồ, lập tức nhảy ra bắt trói lại.
Tiểu nhị của khách điếm ân cần đem Thẩm Kim Triều đến một cái bàn gần sảnh, mời ngồi xuống: “Khách nhân, ngài xem ngài muốn dùng thứ gì?”