Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 148: Xin Thế tử gia hãy giữ chừng mực

Cập nhật lúc: 2025-08-16 12:59:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khoảnh khắc tiếp theo, Thẩm Độ như , từ nóc nhà nhảy xuống, chuẩn xác tiếp đất ngay cửa sương phòng.

Khi cánh cửa phòng đẩy , Thẩm Độ chắp tay lưng, thản nhiên bước nhà, đó phủi phủi bụi bám áo bào, với vẻ mặt nhàn nhã xuống ghế.

Hằng nương sợ đến toát mồ hôi lạnh, vội vàng quanh, phát hiện trong sân một tiểu tư nào phát hiện sự xuất hiện của Thẩm Thế tử.

Thế tử gia ! là thần xuất quỷ một, thủ bất phàm.

Vạn nhất ngày nào đó đột nhiên cầm đao đến, nàng và cô nương c.h.ế.t thế nào, khác e là cũng .

Vừa nghĩ đến đây, Hằng nương theo bản năng rướn gần Ấn Uyển, sợ Thẩm Thế tử thật sự chuyện gì đó với cô nương.

Ấn Uyển cũng nhíu mày, bất mãn cất lời.

“Xin hỏi Thế tử lặng lẽ đến đây, việc gì chăng?”

Nàng cố gắng nhớ những lời Thẩm Độ khi họ chia tay . Ấn Uyển nhớ nhất là , nếu nàng gọi "phu quân", sẽ dễ chuyện như nữa.

Vậy đến là để ép nàng bái đường, ép nàng gọi phu quân ?

Chuyện vô liêm sỉ như thế, thể một cách thản nhiên đến ? Dù gì cũng xuất thế gia, thể chút quy củ giáo dưỡng nào?

Càng nghĩ, Ấn Uyển càng cảm thấy quả thực là một tên vô ! Sắc mặt tự nhiên cũng chẳng hơn chút nào.

ngờ, Ấn Hành khẽ mỉm : “Ta lặng lẽ đến đây, chẳng là để nàng mát bên tai đó ?”

Ấn Uyển ngẩn , bất chợt, dậy đến cách Ấn Uyển chỉ một thước, trêu chọc.

“Vừa nương tử còn , mát bên tai , để Tam cô nương tay. Lời nương tử , tự nhiên ghi tạc trong lòng.”

Nói xong liền về phía Hằng nương, vẫn : “Nhũ nương đây, để xem nương tử mát bên tai ?”

Sắc mặt Hằng nương cứng , suýt nữa nghẹn lời.

Ấn Uyển Hằng nương liên lụy vô cớ, liền để Hằng nương ngoài sương phòng.

Đợi khỏi, Ấn Uyển mới bình tĩnh , nghiêm túc hỏi.

“Thế tử gia đừng trêu chọc nữa, đến đây rốt cuộc là vì chuyện gì?”

Hắn chút đắn nào, việc theo ý cũng một hai .

Chính vì , Ấn Uyển cũng đoán rốt cuộc mục đích gì.

Nghĩ nghĩ , cũng thể là vì chống lưng cho mà đến. Ấn Uyển , loại vô não xông pha vì phụ nữ.

Đối với , phụ nữ giống như những quân cờ nắm trong tay, chứ thể chi phối .

Thẩm Độ thích dáng vẻ thông minh của nàng, cũng thích nàng quật cường, chịu khuất phục, thậm chí là dáng vẻ tính toán khác.

Chỉ tiếc, hai tháng gần đây, thấy nữa.

Cho nên hôm nay đặc biệt đến từ biệt.

khi từ biệt, vẫn nàng khắc ghi , thế là nắm lấy tay nàng.

Ấn Uyển giật khi bất ngờ chạm !

Nàng gần như theo bản năng rụt tay , tốc độ nhanh đến mức Thẩm Độ cũng kịp nắm giữ.

Hắn chút ngạc nhiên: “Nương tử tay nhanh ?”

“Còn xin Thế tử gia hãy giữ chừng mực.”

Thẩm Độ khẽ : “Trong mắt bổn thế tử, vốn hai chữ chừng mực. Nàng từng thấy tên ác bá nào mà còn tôn trọng khác bao giờ?”

Nói xong, màng sắc mặt Ấn Uyển, cưỡng chế nắm lấy tay nàng kéo nàng khỏi sương phòng.

Ấn Uyển theo bản năng chống cự, nhưng dùng một câu trấn an nàng: “Không Nội Ngục ?”

Ấn Uyển còn đang giằng co, khoảnh khắc liền dừng , dẫn đến bức tường bao của sân phụ.

Tuy nhiên, đối mặt với bức tường cao ngất đó, Thẩm Độ nhíu mày đánh giá nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-148-xin-the-tu-gia-hay-giu-chung-muc.html.]

“Sao nàng khinh công?”

Ấn Uyển ngẩn : “Thế tử gia khinh công chẳng ?”

Ban đầu, từng dễ dàng đưa nàng bay lên nóc Đỉnh Tinh Lâu, tự do, nhẹ nhàng vô cùng.

Hôm nay bức tường nhỏ khó?

Dù nguyên nhân thế nào, Ấn Uyển lãng phí thời gian, dứt khoát xoay gạt bỏ một cỏ dại, chỉ cái lỗ chó bên cạnh ý bảo: “Khinh công , thể lối .”

Sắc mặt Thẩm Độ giật giật: “Nàng coi bổn thế tử là cái gì?”

Nói , vòng tay ôm lấy eo Ấn Uyển, tung nhảy vọt!

Ấn Uyển chỉ cảm thấy thể nhẹ bẫng rời khỏi mặt đất, mấy chốc, vượt qua bức tường.

Thẩm Độ bên cạnh lảo đảo va nàng.

Ấn Uyển chú ý liền ngã xuống đất, khi Thẩm Độ đổ ập xuống, nàng suýt đè đến thổ huyết.

Không nhịn khẽ rên một tiếng, hai tay chống lên n.g.ự.c định đẩy .

Tuy nhiên, khi tay, nàng bỗng cảm thấy lòng bàn tay ướt, nghi hoặc xuống, chợt kinh hãi phát hiện lòng bàn tay dính một ít m.á.u tươi.

Hắn… thương ?

Trong lúc ngẩn , Thẩm Độ kéo nàng dậy, chỉ thấy bình tĩnh huýt sáo, liền thấy một con ngựa từ góc tường lao tới.

Hắn mặc áo bào đen, giữa đêm tối, m.á.u thấm từ vết thương căn bản thấy.

Ấn Uyển siết chặt lòng bàn tay, lên tiếng, nàng liền coi như .

Thẩm Độ dường như chào hỏi với các quan viên Nội Ngục, canh gác nhanh liền cho hai họ .

Nội Ngục khác với đại lao, âm u lạnh lẽo như trong ngục, thậm chí nơi chuyên dùng để thẩm tra còn là một gian đường đường chính chính.

Tuy nhiên, hình phạt ở đây là vô hình.

Khi Ấn Uyển ở Quận Chúa Phủ, từng một nha từ cung , nơi Nội Ngục đó c.h.ế.t bao nhiêu hoàng quan quyến, đều là cái c.h.ế.t đổ máu.

Họ xuyên qua mấy hành lang quanh co tối tăm, một lúc lâu, mới đến một sân viện cực kỳ hẻo lánh.

Vào trong gian nhà gỗ, cách một tấm bình phong bán trong suốt, Ấn Uyển thấy bóng dáng quen thuộc của Ấn Ngu.

Nàng quỳ lưng về phía bình phong, bên cạnh một ai, chỉ hai ngọn nến sáng trưng, cùng một đài hương cao ngất bầu bạn.

Khoảnh khắc tiếp theo, Thẩm Độ đột nhiên vòng từ phía Ấn Uyển, cầm một chiếc khăn tay, che mũi nàng.

Chưa kịp để Ấn Uyển mở lời, Thẩm Độ giải thích: “Ta nương tử ngửi thấy thứ nên ngửi.”

Lúc Ấn Uyển vẫn hiểu lời ý gì, mãi đến một lát , Ấn Ngu đang quỳ đất bỗng nhiên khó chịu rên rỉ, hai tay nàng ngừng bắt đầu cào cấu cơ thể !

Tiếng la ngày càng nặng nề dần vang vọng khắp nơi: “Ta , hạ độc tổ mẫu, buông tha , cầu xin các ngươi buông tha !!”

“Đừng đây, các ngươi đừng đây!!”

Nàng như thấy thứ gì đó đáng sợ, sợ đến mức quỳ đất ôm chặt tai la hét.

Ấn Uyển thấy cử chỉ dị thường của nàng , ngạc nhiên liếc Thẩm Độ một cái.

Hắn vẻ mặt quen thuộc, khoanh hai tay ngực, bất động, ánh mắt trêu tức chăm chú phía bình phong.

Trong lúc suy tư, Ấn Uyển một tiếng thét chói tai cực độ của Ấn Ngu xuyên qua tai, khiến nàng bỗng nhiên hồn.

Chỉ thấy Ấn Ngu khó chịu khom quỳ xuống, đôi tay nhanh và sắc bén cào cấu khắp cơ thể , miệng vẫn ngừng la hét:

“Ta , hạ độc tổ mẫu! Ta thừa nhận, c.h.ế.t cũng sẽ thừa nhận!”

“Đau quá, đau quá! Ca ca, biểu ca mau cứu !”

Ấn Uyển khẽ nhíu mày, thấy hai chữ "biểu ca".

Loading...