Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 108: Kế mưu bắt đầu

Cập nhật lúc: 2025-08-13 13:28:37
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chưa kịp đợi Ấn Hành rời , Ấn Ngu mang theo vẻ mặt đầy ủy khuất, chạy tới.

Vừa đến bên Ấn Hành kéo lấy cánh tay , khuôn mặt nhỏ nhắn trông vô cùng đáng thương.

“Ca ca, giúp với cha mẫu , cũng hội mã cầu, Dần ca ca cũng sẽ ! Ta cầu xin ! Nhị tỷ tỷ chẳng cũng !”

Ấn Hành theo bản năng thuận theo lời cha mẫu mà khuyên nhủ nàng đừng , dù ba năm chính nàng đắc tội với Gia Nghi Quận chúa.

Ai Quận chúa ghi hận .

ý nghĩ lóe lên, giật về phía Ấn Uyển.

Ánh mắt thản nhiên của Ấn Uyển, dường như thấu tâm tư của , khiến vô cớ lộ vài phần chột .

lúc , Ấn Ngu thấy chiếc áo choàng màu vàng ngỗng , kinh ngạc : “Chiếc áo choàng quá! Nhị tỷ tỷ, đây là áo choàng của tỷ ? Đây là thứ tỷ sẽ mặc đến hội mã cầu ư? Thật !”

“Nếu nhị tỷ tỷ thể mặc đến hội mã cầu, thì bao nhiêu sẽ ghen tị.”

Ấn Uyển nhạt, tiện tay ném chiếc áo choàng tay Ấn Ngu, Ấn Hành .

“Tam cô nương thích như , Ấn công tử chỉ một chiếc tặng ? Đã là Bá phủ là đích trưởng nữ, xem rộng lượng một chút, Tam cô nương hội mã cầu, thì mặc chiếc áo choàng .”

Ấn Ngu sững sờ, rõ ràng ngờ đây là thứ Ấn Hành đặc biệt tặng cho Ấn Uyển.

Rõ ràng mới là ruột của .

Sau một thoáng thất vọng, nàng vẫn ngượng ngùng : “Cái thể nhận, trưởng tặng cho nhị tỷ tỷ, thể cướp sở thích của khác.”

“Nếu nhận thì cứ vứt .”

Lời của Ấn Uyển lập tức chọc giận Ấn Hành! Chàng ngăn Ấn Ngu , trầm giọng: “Nàng điều, Ngu nhi cứ cầm lấy.”

Trong lòng Ấn Ngu dâng lên một trận bất bình, nhưng mặt vẫn cảm ơn ca ca.

Sau đó Ngụy thị cũng theo tới, Ấn Ngu thừa cơ trốn lưng Ấn Hành, lay tay cầu xin giúp chuyện.

“Ca ca, thực sự hội mã cầu đó, bao nhiêu năm nay, từng yến tiệc một nào. Hơn nữa Dần ca ca cũng ở đó, bao lâu gặp .”

Vừa nhắc đến Lưu Dần, Ấn Hành liền bực bội.

Ấn Uyển lúc đang ghế, vẻ mặt bình tĩnh uống .

Chàng thể nào ngay mặt thiên vị hai tỷ như .

Thế nhưng Ngụy thị cũng chút khó xử, chỉ để Ấn Ngu đây, chuyện riêng với nàng mới .

Quận chúa ở đó, vạn nhất gây chuyện thì ?

Ấn Uyển thấy bọn họ khó xử, đổ thêm dầu lửa: “Tam cô nương đừng phu nhân cùng bọn họ khó xử nữa, bọn họ cho , là sợ đắc tội Quận chúa, đến lúc đó tiện thu xếp.”

Sự thật phơi bày trần trụi, Ấn Hành khó mà xuống đài .

Thế là đành cứng đầu buông một câu: “Chúng từng tâm tư như , mẫu chỉ là thấy Ngu nhi từng qua loại tiệc cung đình , lo lắng va chạm quý nhân, nhưng Uyển nhi thì khác. Từ nhỏ , dạy dỗ theo quy củ của danh môn khuê tú, chắc chắn sẽ hơn Ngu nhi nhiều.”

Ngu nhi , đưa .”

Ngụy thị sững sờ, còn ngăn cản, nhưng đối diện với ánh mắt của Ấn Uyển, chút chột .

Thực nàng cũng sai, nàng quả thật sợ Ngu nhi mắc , nhưng Bá phủ thể xuất diện.

Ấn Hành đưa , chắc là cũng sẽ xảy chuyện gì lớn.

Thế là Ngụy thị cũng đành đồng ý.

“Nếu , Ngu nhi con cứ theo ca ca và nhị tỷ tỷ con , nhưng tuyệt đối đừng gây sự, ngoan ngoãn theo ca ca con là , đồng ý với mẫu , mẫu sẽ cho con .”

Ấn Ngu vội vàng gật đầu, vẻ mặt nũng nịu tựa đầu vai Ngụy thị mà nũng.

Nhìn thấy cảnh , trong lòng Ấn Uyển dâng lên một tia lạnh.

Đã bao giờ, nàng cũng giống Ấn Ngu như , luôn mè nheo nũng với mẫu , mẫu luôn bao dung những tâm tư nhỏ nhặt của nàng, cũng chịu nổi sự mềm dẻo dai dẳng của nàng.

Giờ nghĩ , nàng còn chua xót nữa, bởi vì nàng , khi xưa bọn họ bao dung nàng vì nàng, mà là vì cái danh hiệu con gái Bá phủ .

Con gái nuôi, chỉ thể là con gái nuôi, tuyệt đối thể so sánh với con gái ruột.

Ấn Ngu bây giờ mang danh con gái ruột thể càn, thậm chí còn nghĩ cách lợi dụng hội mã cầu để giăng bẫy, khiến nàng nhảy .

Đáng tiếc là nhờ ơn của cả gia đình bọn họ, Ấn Uyển sớm còn là kẻ ngu ngốc vô tư nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-108-ke-muu-bat-dau.html.]

Sự náo nhiệt của hội mã cầu cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Hội mã cầu tổ chức ngày thứ hai khi Ấn Uyển về phủ.

Bọn họ sớm rời phủ, Ngụy thị còn đặc biệt lấy hai chiếc túi thơm, đưa đến mặt Ấn Uyển và Ấn Ngu.

“Đây là túi thơm bình an do mẫu tự tay thêu, hương thơm cũng là do mẫu đặc biệt điều chế, nào, hai tỷ các con mỗi một chiếc.”

Nói xong liền tự đeo chiếc túi thơm lên eo của Ấn Uyển và Ấn Ngu.

Ấn Uyển hiếm khi từ chối.

Thế nhưng hương thơm của chiếc túi thơm khiến nàng khẽ nhíu mày.

Ấn Ngu ầm ĩ đòi , chủ yếu là do tin tức Tuyết Tùng dò hỏi .

Nàng Quận chúa ý với Tiểu công gia, và gần đây nàng cũng dò la rằng Quốc công phu nhân đang âm thầm tìm kiếm một nữ tử thích hợp để kết với Lưu Dần.

Nàng và Lưu Dần do lời hứa của tổ mẫu năm xưa, hôn sự vẫn kết cục.

Thấy thật sự nguy cơ đổ vỡ, Ấn Ngu cũng thể lo lắng.

Thế nên đến hội mã cầu, nàng liền lấy cớ tìm bằng hữu Hà gia nương tử, tiếp cận Lưu Dần, thuận thế xuống bên cạnh Lưu Dần.

Dưới hoạt động thịnh hành như , nam nữ thể cùng đánh mã cầu, gặp mặt chuyện vài câu, cũng gì là lạ.

Quy tắc cũng nhiều như thường ngày.

Thế nhưng Ấn Uyển mái che nắng một bên, cũng chuyện với ai khác.

Chỉ mở chiếc túi thơm , qua lớp khăn tay lấy viên ngọc bên trong túi thơm, nhanh chậm lau chùi một chiếc chén rượu thanh mai.

Người ngoài cho rằng nàng đó thật vô vị, chỉ Hằng nương mới , tiểu thư đang chuẩn cho hội mã cầu sắp tới.

Cùng với những khác lượt đến, trong lều bên cạnh cũng .

Đều là các quý nữ công tử nổi tiếng trong Ung Đô.

Không lâu , Ấn Uyển cảm thấy bóng đổ xuống phía : “Ngươi đúng là sợ c.h.ế.t mà.”

Người chuyện là Lưu Thư.

Có lẽ là khi du hồ nàng nhắc nhở, khiến Lưu Thư bộ mặt thật của một , hôm nay Lưu Thư đối với nàng còn địch ý như nữa.

Chỉ : “Gia Nghi Quận chúa ba năm nay đầu tiên trở về Ung Đô, hội mã cầu chính là Thục Quý phi vì nàng mà tổ chức. Ngươi sợ Quận chúa tìm ngươi gây phiền phức ? Còn dám đến đây ư?”

Ấn Uyển kéo khóe môi, đặt chiếc khăn tay xuống.

Còn rót cho Lưu Thư một chén rượu, đưa qua nhưng Lưu Thư uống.

Ấn Uyển cũng miễn cưỡng, chỉ : “Với tình cảnh của , đường lui để từ chối.”

“Thiếp mời gửi đến Bá phủ, nếu đến, Vĩnh Định Bá cũng sẽ dùng tổ mẫu để uy hiếp, việc gì ầm ĩ như .”

Lưu Thư cau mày: “Dù thì Bá gia cũng là cha nuôi của ngươi, khi Ấn Ngu nhận , ai mà ngươi là Bá phủ Ung Đô nâng niu trong lòng bàn tay? Bá gia đối xử với ngươi như ?”

“Thư cô nương nhiều chuyện còn nữa kìa, cứ lấy chuyện ngày xuất giá về phủ Thế tử mà , Tiểu công gia cấu kết với trưởng , vì gả cho Thẩm Thế tử, dám hạ mị dược cho , tiếc hi sinh danh tiết của , Tiểu công gia càng gạo nấu thành cơm, chiếm lấy .

Chỉ với những việc táng tận lương tâm như , Bá gia cũng như gì xảy , Thư cô nương còn cho rằng là minh châu sủng ái của Vĩnh Định Bá phủ ?”

“Ăn bậy bạ! Đệ loại chuyện đó, điều cũng cho danh tiếng của ngươi, tuyệt đối để ngoài thấy!”

Ấn Uyển thấy ánh mắt nàng xoay chuyển, mang theo vẻ chột , liền nàng chắc chắn chuyện đó.

Chỉ là vì giữ thể diện nhiều mặt, bọn họ đều chọn cách ém nhẹm chuyện xuống, coi như từng xảy mà thôi.

Ấn Uyển : “Trước đây cũng tin, nhất của , tin tưởng khác xa so với những gì tưởng tượng. sự thật là như đó.”

Lời dứt, nửa tấm rèm của lều vén lên, chỉ thấy một gương mặt quen thuộc, mang theo áp lực bước tới.

“Nhị cô nương.”

Tỳ nữ khẽ khom hành lễ với nàng, khi đối diện với ánh mắt của tỳ nữ, lòng Ấn Uyển hung hăng thót , ánh mắt cũng run rẩy.

Cổ họng như bóp chặt, gần như thở nổi.

Lưu Thư thấy những động tác nhỏ của nàng, khỏi về phía tỳ nữ hỏi: “Ngươi là ai?”

Tỳ nữ khẽ , khom hành lễ với Lưu Thư: “Kính chào Thư cô nương, nô tỳ là thị nữ cận của Gia Nghi Quận chúa.”

Loading...