Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 107: Nàng có tính toán

Cập nhật lúc: 2025-08-13 13:28:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuyết Tùng đến truyền lời, là phụng mệnh Bá gia phu phụ, hơn nữa còn là tam cô nương đích sai Tuyết Tùng đến truyền.

Nàng mặt Ấn Uyển, hành lễ , truyền nguyên văn lời của Bá phủ phu phụ.

“Nhị cô nương, Bá gia và phu nhân , mã cầu hội do các phi tần trong cung tổ chức, mời bộ danh môn khuê nữ ở Ung Đô. Phu nhân nhị cô nương tuy là con nuôi, nhưng từ nhỏ nuôi dưỡng ở Bá phủ, là đích trưởng nữ đường đường chính chính của Bá phủ. Phu nhân nhân cơ hội để tất cả ở Ung Đô đều phận của cô nương.”

Nói xong, còn hai tay dâng cao thiệp mời mã cầu hội đến mặt Ấn Uyển.

Nghe những lời , Ấn Uyển chỉ thấy lạnh, liếc Tuyết Tùng một cái, hỏi ngược nàng: “Đã là nơi danh môn khuê nữ mới đến, tam cô nương ?”

Tuyết Tùng chợt ngẩng đầu, thấy bốn phía ai khác, lúc mới khôi phục vẻ mặt thường ngày, quỳ xuống mặt Ấn Uyển.

“Nhị cô nương, lời , là lời phu nhân yêu cầu truyền nguyên văn, còn một chuyện nữa, là tự cho .”

“Gia Nghi Quận chúa về Ung Đô, mã cầu hội , Quận chúa cũng sẽ đến.”

Lời , cần Ấn Uyển kinh ngạc, sắc mặt Hằng Nương đại biến!

“Cô nương! Đây rõ ràng là đang ức h.i.ế.p mà!”

“Thiệp mời đưa tận cửa, Bá phủ thể , nhưng, ba năm chính là tam cô nương chọc giận Gia Nghi Quận chúa, khi đó vì nghĩ cho Bá phủ, mới để cô nương chịu tội, sống kiếp nô lệ của Quận chúa suốt ba năm!”

“Giờ Quận chúa về Ung Đô, họ để tam cô nương mặt, ngược dùng danh nghĩa đích trưởng nữ, đẩy ngoài! Họ quá đáng lắm!!”

Hằng Nương Bá gia phu phụ còn coi cô nương là con ruột, nhưng cũng thể đến mức .

Nếu Gia Nghi Quận chúa thấy nhị cô nương là đích trưởng nữ, sẽ sỉ nhục thế nào! Cô nương cũng chắc chắn sẽ chịu những ánh mắt khác thường từ khác.

Nghĩ đến đây, Hằng Nương hiếm khi cất tiếng giận dữ lớn như : “Chúng thể ! Nói gì cũng thể ! Ta sẽ cầu Lão thái quân ngay, tin Lão thái quân che chở, họ…”

“Nhũ nương.”

Ấn Uyển ngăn nàng , so với sự mất kiểm soát của Hằng Nương, Ấn Uyển bình tĩnh hơn nhiều.

Chỉ thấy nàng nhận lấy tấm thiệp mời, sang Tuyết Tùng, gọi Tuyết Tùng đến bình phong, hỏi nàng mấy vấn đề.

Sau đó chuyển đề tài, hỏi nàng.

“Tuyết Tùng, ngươi ba năm , vì Gia Nghi Quận chúa cố chấp buông tha Bá phủ, chỉ đơn thuần là vì trút giận thôi ?”

Tuyết Tùng và Hằng Nương đều hiểu nguyên do, chỉ .

“Tính tình Quận chúa nóng nảy là nổi tiếng, Ung Đô ai cũng , phàm là từng chọc giận Quận chúa, đều kết cục . Dù là địa vị cao, cũng truy cứu đến cùng.”

Huống hồ Tấn Vương ba năm đang như mặt trời ban trưa, còn đày phong địa, ở Ung Đô đó chính là một tay che trời, một vạn !

Ấn Uyển khẽ , cho họ .

“Tính tình Quận chúa nóng nảy là một phần, còn một phần nữa, đó là vì Tiểu Công gia.”

“Nàng thầm yêu Tiểu Công gia, Tiểu Công gia ngày nào cũng chạy đến Bá phủ của , là cái đuôi nhỏ của , nên mượn cơ hội đó để sỉ nhục Bá phủ. Vốn dĩ ưa , Ấn Ngu nhận về phủ, Lưu Dần chiếu cố nàng chu đáo, nên càng Quận chúa tức giận hơn.”

“Vì ngày đó Ấn Ngu chọc giận nàng, nhất định sẽ kết quả .”

“Mã cầu hội , Bá gia họ để an , để Ấn Ngu lộ diện, chính là để bảo vệ nàng. nếu nàng , ca ca Dần của nàng sẽ Quận chúa cướp mất, e rằng Bá phủ họ ngăn cản cũng nữa.”

Hằng Nương còn kịp tiêu hóa lời Ấn Uyển , Tuyết Tùng hiểu ý của Ấn Uyển.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-107-nang-co-tinh-toan.html.]

“Nhị cô nương, chuyện sẽ cho cô nương nhà , cũng xin nhị cô nương yên tâm, Tuyết Tùng vẫn luôn ghi nhớ ân tình của nhị cô nương.”

Ấn Uyển cũng gì, chỉ bảo Hằng Nương thu dọn hành lý, về phủ một chuyến.

“Nhị cô nương! Chúng thật sự về ?”

Ấn Uyển vỗ vỗ vai nàng, : “Thiệp mời đưa tận cửa , chẳng cơ hội xem trò vui ? Huống hồ cũng tổ mẫu lo lắng cho nữa, yên tâm nhũ nương, thể tự bảo vệ .”

Hằng Nương thấy nàng bộ dạng tự tin như , trái tim treo lơ lửng cũng buông xuống ít.

Cô nương nhà nàng, chắc chắn là tính toán .

Tối hôm đó, họ đến ngoài cổng Bá phủ.

Người trong Ấn phủ nàng trở về, Ngụy thị vội vàng sai đến tiểu trù phòng, một ít món ăn Ấn Uyển yêu thích, tạm thời bày một bàn cho nàng, mỹ danh là tiếp phong tẩy trần.

“Thoáng cái Uyển nhi con cũng rời phủ nửa tháng , Lão thái quân thể cũng hơn nhiều, giờ còn an khang ?”

Ấn Uyển khách khí vài tiếng, ánh mắt rơi bàn thức ăn, nhưng chút khẩu vị nào.

Vậy nên phất tay áo : “Đường xa mệt mỏi, nghỉ đây, việc gì ngày mai hãy .”

Không đợi Ngụy thị phản ứng, Ấn Uyển cùng Hằng Nương về Thiều Quang Viện, đóng cửa gặp ai.

Ấn Hành về phủ, bất kỳ ai ngăn cản, cầm một chiếc áo choàng màu vàng ngỗng liền xông .

Nửa tháng gặp, bước chân nhẹ nhàng, vốn dĩ sớm nên trang viên thăm nàng, nhưng công vụ quấn , thật sự thể .

Đấy, Ấn Uyển về, liền mang theo lễ vật đích đến.

Chiếc áo choàng màu vàng ngỗng , là loại vải Bệ hạ đích ban thưởng khi đỗ cử nhân thi đình thành công năm đó, còn sai thợ thêu giỏi nhất Ung Đô, đích thêu cho nàng.

Mỗi đường kim mũi chỉ, đều vô cùng quý giá.

Ấn Hành như dâng báu vật mà đưa tới, ánh mắt nóng bỏng Ấn Uyển, thấy nàng sắc mặt cũng hơn, cũng tròn trịa hơn một chút, nghĩ bụng những ngày nàng cuối cùng cũng sống , trong lòng cũng vui mừng khôn xiết.

Thế nhưng Ấn Uyển tiện tay ném chiếc áo choàng sang một bên, mặt cảm xúc : “Đường xa mệt mỏi, nghỉ ngơi, Hằng Nương, tiễn đại công tử .”

Không ngờ nửa tháng gặp, nàng ngay cả thêm một cái cũng .

Trái tim Ấn Hành tức thì chìm xuống đáy, ánh mắt cũng trùng xuống.

“Uyển nhi, cứ lạnh lùng với mãi thế, nửa tháng gặp, cầu nhớ mong , a , nhưng cũng cần vội vàng đuổi khách như , thậm chí còn tấm lòng của …”

“Lạnh lùng?” Ấn Uyển , cắt ngang lời .

“Luận về lòng tàn nhẫn, ai thể hơn các ngươi. Đại công tử miệng lưỡi năng bao nhiêu tâm ý, nhưng vì cớ gì cái hội mã cầu , cũng giống như Bá phu nhân, để cho Tam cô nương ? Chẳng lẽ Gia Nghi Quận chúa sẽ đến ?”

Lời Ấn Uyển hề vòng vo, vạch trần tâm tư lộ liễu của bọn họ.

“Không chỉ vì thiệp mời do trong cung gửi đến, Bá phủ tiện từ chối, lo Tam cô nương lộ diện sẽ Quận chúa sỉ nhục, nên mới đẩy lên .”

“Cũng như ba năm , kéo gánh tội . Cái gì mà đích trưởng nữ Bá phủ, chẳng qua cũng chỉ là cái danh hiệu treo lên khi gánh tội mà thôi.”

Sắc mặt Ấn Hành tái mét! Chàng kinh ngạc : “Cái gì? Gia Nghi Quận chúa sẽ đến?”

Thế nhưng chuyện còn rõ, Tứ Thuận vội vàng chạy đến cửa phòng báo cáo: “Công tử, Tam cô nương bên xảy chuyện .”

Loading...