NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 965
Cập nhật lúc: 2024-10-01 13:36:55
Lượt xem: 7
Chén rượu đổ ra ngoài khiến Hoa Nhụy hoàn hồn, trong lòng đau đớn.
“Hoa Nhụy, em đừng sợ. Diệp Kiều chị tuyệt đối sẽ không để bi kịch tái diễn trong đời này. Chị đảm bảo Diệp Thành sẽ sống tốt. Em với anh ấy yêu thương nhau thì tốt rồi. Diệp Kiều chị sẽ không tin thiên mệnh, không tin cái gì mà trời phạt. Bởi vì chị sau khi trọng sinh, tất cả mọi việc chị làm đều không thẹn với lương tâm!” Diệp Kiều đi tới trước mặt Hoa Nhụy, ngồi xuống bên cạnh, nhìn thẳng vào mắt Hoa Nhụy, nghiêm túc nói.
“Kiều gia, em với anh ấy… kiếp trước… như thế nào?” Hoa Nhụy nhịn không được hỏi tiếp.
Diệp Kiều nào có thể nói, Hoa Nhụy và Diệp Thành kiếp trước không có ở bên nhau.
“Hoa Nhụy, em đừng hỏi, nếu không phải em đã biết thì những việc này đến c.h.ế.t chị cũng sẽ không nói với bất cứ ai. Em chỉ cần tin rằng, Diệp Thành sẽ sống tốt, tất cả chúng ta cũng sẽ như vậy, là đủ rồi!” Diệp Kiều tự tin nói, “Cái gì mà thiên mệnh, đều là vô nghĩa. Chị, Diệp Kiều, tin rằng, sự thành do người!”
Hoa Nhụy bụm mặt, trong lòng rầu rĩ. Cô nghĩ đến chuyện Diệp Thành kiếp trước bị người ta g.i.ế.c thì vừa đau lòng vừa khó chịu. Cô đột ngột đứng lên, “Kiều gia, em muốn đi tìm anh ấy, em phải đi tìm anh ấy.”
Hoa Nhụy đang định đi ra cửa thì bên ngoài có tiếng pháo bông, pháo b.ắ.n ngay ở dưới tầng nhà họ, tiếng rất lớn, rất sáng.
“Hoa Nhụy!” Dưới lầu hình như có tiếng gọi của Diệp Thành.
Cô đứng ở ban công nhìn xuống. Từ tầng 12 nhìn xuống khá cao, phía dưới không thấy bóng dáng của Diệp Thành.
“Hoa Nhụy, anh ở đây!” Giọng nói của Diệp Thành lại từ dưới vang lên. Hoa Nhụy nhoài người ra khỏi lan can nhìn xuống nhưng không nhìn thấy anh. Ở khu này, ánh sáng khá tốt, tuy rằng trời đã tối nhưng mà phía dưới đường vẫn sáng như ban ngày.
Diệp Kiều từ trong phòng đi ra thầm nghĩ, Hoa Nhụy muốn đi tìm anh thì Diệp đại công tử đã tự mình tìm tới cửa.
Cô cũng nhìn xuống, tinh mắt phát hiện ra cái tên hỗn đản Diệp Thành đang tay không bám tường trèo lên, giống như trèo cầu thang vậy.
Hoa Nhụy nghe được tiếng của Diệp Thành nhưng không nhìn thấy người thì gấp gáp không ngừng nhìn xuống. Giờ phút này, cô chỉ muốn nhanh nhanh nhìn thấy anh, ôm anh.
Diệp Kiều kéo tay Hoa Nhụy, chỉ cho cô xem. Lúc này, Hoa Nhụy mới nhìn thấy trên tường xuất hiện một người đang trèo. Là Diệp Thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-965.html.]
Cố Diệp Phi
!!!
“Diệp Thành! Anh đang làm gì?”
Lúc này, Diệp Thành đã trèo lên tới ban công tầng 11, trên người không có dây an toàn, trái tim Hoa Nhụy nảy tưng tưng trong lồng ngực, lớn tiếng hét lên.
“Tiểu Hoa Nhụy, rốt cuộc anh cũng có thời gian tới tìm em!” Diệp Thành lại đu người bám lên sàn ban công tầng 12, ngửa đầu nhìn Hoa Nhụy cười nói.
“Anh tới tìm em thì đi thang máy là được rồi, leo tường làm gì? Bị ngã thì sao? Anh đừng có nhúc nhích nữa, em gọi 119!” Hoa Nhụy sợ anh ngã xuống, hoảng loạn đi tìm điện thoại.
Hàng xóm nghe được tiếng động thì sôi nổi thò đầu ra xem.
Nhìn thấy một người đàn ông không có dây bảo hiểm, giống như Spider Man bám vách tường thì cảm thán, “Người đàn ông này bị tâm thần sao? Muốn tự sát sao?”
“Mau báo cảnh sát!”
“Gọi 110, không, gọi 119. Nếu như ở tòa nhà này xảy ra chuyện gì thì thật không may mắn.”
Có người còn nhiệt tình đi vào nhà tìm dây thừng ném cho Diệp Thành, “Người thanh niên, nghĩ thoáng một chút, không có gì mà không qua được!”
Diệp Thành bám lấy bờ tường, tức giận nhìn những người hóng chuyện hét lên, “Ai muốn tự sát chứ? Tôi tới cầu hôn!”
Cầu hôn?
Hàng xóm vẻ mặt ngơ ngác giống nhau.
Mà Hoa Nhụy, chuẩn bị gọi 119, cũng sửng sốt.
Nhoắt một cái đã thấy Diệp Thành trèo tới tầng 12. Anh bám vào lan can, cả người vẫn treo ở bên ngoài, cười hề hề nhìn cô.