NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 923
Cập nhật lúc: 2024-10-01 10:55:12
Lượt xem: 11
Làm như thể anh thật sự phản bội cô vậy đó!
“Người phụ nữ kia, lớn lối ở trước mặt em như vậy, anh thể mà lại để mặc, không đứng về phía em!”. Cô phẫn hận nói xong, hai tay bụm mặt, khóc càng dữ hơn.
Lục Bắc Kiêu oan uổng hơn Đậu Nga, quả thật khóc không ra nước mắt, cái quái gì thế không biết!
Anh dùng đôi bàn tay thô ráp ôm lấy mặt cô, đúng là rất hiếm khi thấy cô khóc đáng thương như vậy: “Đồ ngốc, ảo giác mà thôi! Sao anh có thể phản bội em được! Đừng khóc đừng khóc, đừng buồn, ngoan!”. Thật sự không biết tại sao cô lại có ảo giác như vậy nữa!
Quá hoang đường!
Lục Bắc Kiêu anh sao có thể phản bội cô được?
“Ảo giác cũng không được! Chắc chắn là anh có hành vi tiềm ẩn về phương diện này rồi, nên em mới có áo giác như vậy! Lục Bắc Kiêu, anh nói đi, người phụ nữ kia là ai?!”. Cô khóc lóc nói, nước mắt nước mũi từa lưa.
Lục Bắc Kiêu cười khổ: “Con mẹ nó làm sao anh biết được người phụ nữ kia là ai? Đó là em tưởng tượng ra! Liên quan gì đến anh? Lục phu nhân, em vô lý quá!”
“Được lắm, anh còn nói em vô lý! Lục Bắc Kiêu, em biết, mặc dù là ảo giác, nhưng mà hình ảnh rất chân thật, lòng em thật sự bị tổn thương! Anh đi ra ngoài đi, anh để em yên tĩnh một mình đi, bây giờ em thật sự rất muốn đánh anh một trận, muốn g.i.ế.c anh cũng có luôn! Anh thế mà lại ôm người phụ nữ khác, muốn cô ta mà không quan tâm em!”. Tay cô siết chặt thành quả đấm, nện mạnh vào n.g.ự.c mình, có vẻ thật sự rất bi thương, rất đau khổ, khiến Lục Bắc Kiêu không nỡ.
Anh nghĩ đến người đàn ông khác chạm vào cô là đã chịu không nổi rồi, huống gì cô còn thấy được, cảm nhận được.
“Cục cưng, đừng buồn, anh cho em đánh, cho em hả giận!”. Anh vội vã hạ mình, nửa ngồi nửa quỳ ở một bên, ngửa đầu nhìn cô, dịu dàng dỗ.
Dáng vẻ này quả thật tương phản rõ ràng với cái dáng vẻ hùng hổ đánh m.ô.n.g cô vừa rồi!
Trước đó bành trướng bao nhiêu thì bây giờ hèn hạ bấy nhiêu!
Diệp Kiều vẫn còn đau lòng nghẹn ngào: “Em không, em chỉ biết là, anh không quan tâm em, bỏ chạy cùng người phụ nữ kia!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-923.html.]
Lục Bắc Kiêu vò đầu, trông như sắp bị oan đến c.h.ế.t mất!
Cố Diệp Phi
Rõ ràng là ảo giác của cô, anh vô tội!
“Vậy em muốn thế nào mới có thể hả giận? Hửm? Anh quỳ trên điều khiển từ xa nhé, có được không?”. Anh nửa ngồi nửa quỳ bên cạnh, thấy cô vẫn còn không ngừng nghẹn ngào, hai vai run rẩy, anh dịu dàng nói.
Quỳ trên điều từ xa?
Được được!
Ngoài mặt thì vẫn còn đau lòng tuyệt vọng lắm, cô cũng không nói được hay không được.
Anh không thể làm gì khác hơn là cho rằng cô đang ngầm chấp nhận.
Để dỗ cho bà Lục vui khi ghen trong ảo giác, ông Lục còn oan uổng hơn cả Đậu Nga đành phải đi ra phòng khách lấy điều khiển từ xa.
“Hahahaha”. Anh mới đi ra ngoài, Diệp Kiều đã che miệng cười, không dám phát ra âm thanh: “Lục Bắc Kiêu, nữ vương Kiều em đây từ trước đến nay đều có thù tất báo!”
Nói xong, cô nhanh chóng bước xuống, lấy máy quay phim kỹ thuật số từ trong tủ đầu giường ra, mở chức năng ghi hình, sau đó giấu trong chăn, chỉ lộ ra camera.
Cô vừa mới giấu xong thì anh quay về, trong tay thật sự cầm điều khiển tivi, cô lập tức lau nước mắt, vẫn tỏ vẻ rất đau lòng.
“Đồ ngốc, không được buồn nữa, đó là giả, anh làm sao có thể phản bội em được chứ! Chắc chắn là vì em quá lo lắng cho anh nên mới như vậy! Sau khi quỳ trên điều khiển từ xa xong, là anh chưa từng làm ra chuyện gì cả, có được không?”. Anh ôm lấy khuôn mặt nước mắt nước mũi tèm lem của cô, dịu dàng dỗ dành.
“Anh quỳ cách xa em một chút, quỳ đến khi lòng em dịu lại mới được, còn phải vừa quỳ vừa nói xin lỗi em, còn phải gọi em là nữ vương!”. Cô lau nước mắt, thở phì phò nói.
Anh không chút do dự gật đầu: “Em nói cái gì thì chính là cái đó!”