NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 903
Cập nhật lúc: 2024-10-01 10:45:05
Lượt xem: 5
Chẳng qua cô chưa đá trúng anh ta thì toàn thân đã kiệt sức, hai mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh!
Mặc Thâm đắc ý nhếch môi, thật ra, anh ta là Mặc Thiển!
Anh ta ôm ngang Diệp Kiều lên, cầm chìa khóa trên bàn làm việc của cô, cũng không đi về phía cửa, anh ta biết, trong phòng làm việc của cô có cầu thang nối thẳng từ phòng làm việc xuống gara riêng trong hầm!
Đến cửa cầu thang, anh ta cầm lấy ngón tay trái của cô để quét vân tay, kết quả không đúng, lại đổi sang tay phải, vẫn sai, anh ta ảo não thử hết cái này đến cái kia!
Điện thoại di động của Diệp Kiều trên bàn làm việc vẫn không ngừng rung lên.
Lúc đó, Lục Bắc Kiêu dán điện thoại bên tai, cau mày, vừa vào cửa tầng một Thiêm Dực, thấy anh muốn vào bên trong, bảo vệ vội vàng bước tới ngăn cản, anh ra dấu tay “tránh ra”, sải đôi chân dài, vượt qua lối đi mà chỉ có thể cà thẻ mới qua được.
Nhưng mà, thang máy trong Thiêm Dực đều phải quét vân tay của nhân viên mới lên được, Lục Bắc Kiêu ảo não, trực tiếp đi thang bộ.
Vừa đi anh vừa gọi điện thoại cho Kiều Thiêm.
“Kiều Thiêm! Nhanh đến phòng làm việc của Diệp Kiều! Cô ấy đang gặp nguy hiểm! Nhanh đi!”.
Kiều Thiêm đang ở trong phòng làm việc, nhận được cú điện thoại này thì không cần suy nghĩ đã vô thức đứng dậy chạy ra cửa.
“Giám đốc Kiều đâu?!”. Kiều Thiêm vọt tới phòng làm việc của tổng giám đốc, hỏi Tiểu Tằng bên ngoài rồi vội vã vọt vào.
Trong phòng làm việc không có ai cả?!
“Vừa tiếp khách ạ!”. Tiểu Tằng vội vàng nói, cô ấy cũng đi theo vào, phòng làm việc của cô ấy ở ngay ngoài cửa, mà trong phòng làm việc của tổng giám đốc lại không có một bóng người?
“Còn có cầu thang!”. Tiểu Tằng vội vàng chạy tới trước cầu thang được thiết kế trong phòng làm việc.
Lúc này, Lục Bắc Kiêu cũng đã vọt vào phòng làm việc, lúc thấy trong phòng làm việc không có hình bóng của Diệp Kiều, sắc mặt anh xám xịt tới cùng cực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-903.html.]
“Tổng giám đốc Kiều, sếp Kiều chẳng chắc đi bằng thang nối thẳng, người đàn ông vừa rồi…”
“Liên hệ với hầm đỗ xe! Chặn lại!”. Lục Bắc Kiêu trầm giọng nói một câu với Kiều Thiêm, sau đó chạy ra khỏi phòng làm việc, phi như bay tới cầu thang bộ!
Chiếc xe thể thao Ferrari màu xanh ngọc tàn khốc lái ra khỏi bãi đậu xe dưới tầng hầm, rất nhanh, nó đã chen vào dòng xe cộ, trên xe, người đàn ông đeo găng tay đen cầm tay lái, anh ta liếc nhìn người phụ nữ đang hôn mê nằm ở đằng sau qua kính chiếu hậu, nhếch môi nở một nụ cười quỷ quyệt!
Lúc Lục Bắc Kiêu vọt xuống bãi đỗ xe, anh trơ mắt nhìn chiếc xe thể thao mà Diệp Kiều thường lái xông ra ngoài!
Anh phẫn hận cắn răng!
Sau khi hít một hơi thật sâu, anh lập tức tỉnh táo lại, gọi điện thoại cho đội cảnh sát giao thông chặn xe lại!
Bất kể Mặc Thâm Mặc Thiển có phải là cùng một người hay không, anh chỉ có thể chắc chắn một điều rằng, người bắt Diệp Kiều đi là Mặc Thiển xấu xa!
Chỉ chốc lát sau, anh đã nhận được tin của cảnh sát giao thông, phát hiện ra xe của Diệp Kiều, nhưng mà trên xe không có bất kỳ ai, nói cách khác, Mặc Thiển đã đổi xe rồi!
Lục Bắc Kiêu nhanh chóng lên xe của cấp dưới: “Lúc trước các cậu có theo dõi anh ta không? Xe anh ta ở đâu?”
“Ngài Kiêu, cái xe anh ta ngồi lúc trước cũng trống không! Bây giờ chúng ta không hề biết anh ta lái xe nào, đi đâu!”
Lục Bắc Kiêu nghiến răng nghiến lợi: “Cho người đến Mặc Các theo dõi, và tất cả bất động sản của Mặc Thâm nữa! Bây giờ chúng ta xuất phát đến vùng núi!”
Những mái nhà lạ lẫm với những chiếc xà ngang màu đỏ, giống như nóc nhà của tứ hợp viện vậy. Nhưng mà, mọi thứ trong nhà đều xa lạ đối với cô.
Có thể thấy được, đồ gia dụng đều được làm từ gỗ thượng hạng!
Con mẹ nó đây là đâu?
Cô vô thức muốn ngồi dậy, nhưng lại không có một chút hơi sức nào!
Cố Diệp Phi
Cô nhớ lại, cô bị Mặc Thâm bịt mũi bằng khăn tay từ phía sau, sau đó mất đi tri giác.