NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 759
Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:56:03
Lượt xem: 19
Bà cụ Kiều nói với Diệp Kiều về tình hình nắm giữ cổ phần của các thành viên trong nhà họ Kiều.
Cá nhân bà chiếm 15%, nhưng mà, số cổ phần công ty này sẽ được chia cho con trai, con dâu và cháu trai rồi.
“Kiều Kiều, mấy năm nay, để có quyền kiểm soát công ty tuyệt đối, bà đã ủy thác 10% cổ phần cho công ty ủy thác quản lý, để ngăn chặn những người có động cơ thầm kín liên thủ cướp công ty của chúng ta! 10% cổ phần này, bà chuyển sang tên con, tùy con xử lý!”. Bên trong phòng chỉ còn lại hai bà cháu.
Bà cất giấu 10% cổ phần này để đề phòng khi có người ngoài muốn khống chế Hoa Nguyên, lấy 10% này cọng với cổ phần cá nhân bà nắm giữ cũng đủ để nắm quyền kiểm soát rồi!
Diệp Kiều không khỏi khâm phục sự khôn khéo của bà ngoại.
“Bà ngoại, số cổ phần này con không thể nhận được! Bà đã đủ ưu ái con rồi! Con vẫn nhớ ân tình bà giúp con khi gặp nạn, cũng từng nghĩ tương lai sẽ phụng dưỡng cha mẹ Kiều!”. Trung tâm đầu tư Hoa Nguyên ở phố Wall, sau năm 2007, cuộc khủng hoảng tài chính bùng nổ ở Hoa Kỳ, ngay cả Lehman Brothers cũng phá sản, nhà họ Kiều chắc chắn bị ảnh hưởng, phải bứt ra sớm mới đúng!
Cố Diệp Phi
Bà cụ lắc đầu: “Trước đây sở dĩ không đưa cổ phần chco con, là sợ con bị những người khác đố kị. Bây giờ con đã đủ lông đủ cánh rồi, không sợ bọn họ ghen tị nữa! Kiều Kiều, con cứ nhận lấy, xem như nhận giúp mẹ con!”
Diệp Kiều hiểu, trong lòng bà vẫn luôn tiếc nuối và hổ thẹn đối với sự ra đi sớm của mẹ cô, cho cô cổ phần công ty, trong lòng bà sẽ cảm thấy nhẹ nhõm đi đôi chút, cô không thể làm gì khác hơn là nhận lấy.
Hiếm khi cả nhà bốn người gặp nhau ở tứ hợp viện, bọn họ vừa ăn cơm tối ở bên ngoài về, Lục Bắc Kiêu xách hai vali hành lí, Diệp Kiều xách một cái bước vào.
“Nặng quá! Đống quà này nặng quá đi mất!”. Diệp Kiều cố ý lớn tiếng nói, khóe mắt liếc nhìn hai đứa nhỏ xấu xa kiêu ngạo, nhỉ thấy Lục Tiểu Vũ đang liếc vali hành lý, chờ mẹ mở ra, còn Lục Tiểu Cổn thì mãi mãi một bộ dạng lạnh lùng không kinh ngạc không thích thú.
“Mua cái gì vậy?”. Lục tiên sinh phối hợp hỏi.
“Người mẹ này rất công bằng nhé, anh một vali, em một vali!”. Diệp Kiều vừa nói vừa mở vali đựng quà của Lục Tiểu Cổn ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-759.html.]
Lục Bắc Kiêu ngồi xổm xuống, lấy ra một cái hộp lớn, nhìn hình vẽ khẩu s.ú.n.g bên trên, nói: “Súng b.ắ.n tỉa Barrett M82A1! Nằm trong mười khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa hàng đầu thế giới!”
Lục Tiểu Cổn vốn dĩ rất im lặng, lúc này hai mắt tỏa sáng nhìn mô hình s.ú.n.g b.ắ.n tỉa cha cầm trong tay, đó là thứ mà cậu dặn Diệp Kiều nhất định phải mua cho cậu!
“Đúng vậy! Rất khó tìm mô hình 1:1 đó, em phải đi tận mấy con phố!”. Diệp Kiều cất giọng nói, nhìn về phía Lục Tiểu Cổn: “Cổn cưng, con còn muốn không?”
Lục Tiểu Cổn gật đầu, chạy tới: “Cảm ơn Diệp Kiều!”
Vẫn gọi là Diệp Kiều!
“Cục cưng, gọi mẹ mới cho con!”. Diệp Kiều nhìn con trai cưng lạnh lùng Lục Tiểu Cổn của cô, Lục Tiểu Cổn thực thụ, khổ sở nói.
Bên tai dường như còn có thể nghe những gì Lục Tiểu Cổn nói ngày đó, cậu nói: “Mẹ, Te Amo!”. Còn không ngừng gọi cô vài tiếng “mẹ”!
Tiểu Cổn thúi, chảnh chọe! Lúc sắp đi mới bằng lòng gọi cô là “mẹ”!
Lục Tiểu Cổn cũng không biết vì sao mình không thích gọi cô là mẹ, thích gọi cô là “Diệp Kiều”, “mẹ” là một cảm giác ỷ lại, nhưng cậu không ỷ lại cô, ngược lại còn muốn bảo vệ cô, ở trong lòng cậu, Diệp Kiều và Lục Tiểu Vũ như nhau! Giống em gái! Còn yếu đuối, đần độn như em gái!
“Diệp Kiều bằng lòng mua giúp con, bây giờ mới ra điều kiện!”. Lục Tiểu Cổn lạnh lùng nói, sau đó quay đầu bước đi, dù sao cậu cũng có thừa cách để lấy mô hình vào tay!
“Cái thằng nhóc xấu xa này, tính tình càng lúc càng tệ!”. Diệp Kiều tức giận nói, muốn kéo nó qua đánh m.ô.n.g nó quá!
Lục Bắc Kiêu nhìn hình bóng nhỏ bé, trong ngoài bất nhất của con trai, anh nhếch môi, thằng bé này, hiểu chuyện hơn đám trẻ cùng lứa nhiều!