Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 734

Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:43:15
Lượt xem: 14

Cảm giác tội lỗi và đau khổ đối với anh còn khó chịu hơn là bị Giang Thiều Quang phản bội một lần nữa. Anh đối xử tốt với cô, cô hiểu. Anh yêu cô, cô cũng hiểu!

Nếu anh còn sẵn lòng ở bên cô, cô sẵn sàng đề bù cho anh.

Chu Mạt mặc đồ đỏ chót ngồi ở mép giường, trên cánh tay có vết thương đỏ như m.á.u do bị roi quất, hai mắt sưng đỏ, ánh mắt mờ mịt nhìn người đàn ông mặc áo somi, dáng người cao lớn, ngũ quan rõ ràng đứng ở cửa, lòng cô đầy áy náy.

Cố Diệp Phi

Người đàn ông có vẻ ngoài thô kệch này lại cẩn thận, dịu dàng và ân cần với cô.

Đại Ngốc cũng nhìn cô, thật ra anh luôn là người rất thực tế, rất rõ ràng về lập trường của bản thân. Trước khi yêu Chu Mạt, anh chỉ muốn cưới một con dâu ngoan và lương thiện, thêm một đứa cháu trai mập mạp cho cha mẹ là đủ rồi!

Yêu Chu Mạt là một giấc mơ viển vông.

Hôm nay Chu Mạt không để ý đến mặt mũi của anh, dứt khoát muốn đi cùng Giang Thiều Quang, nói yêu Giang Thiều Quang chính là đã đ.â.m một d.a.o vào tim anh, đánh thức giấc mộng ngọt ngào của anh!

Cưới một cô gái không yêu mình giống như ôm một quả b.o.m hẹn giờ sớm muộn gì cũng phát nổ!

"Tiểu Mạt, chúng ta không hợp. Sau này anh sẽ tiếp tục coi em là em gái! Em bảo anh làm gì anh đều làm cho em!" Trong lòng Đại Ngốc quyết tâm, cười nói, ôm chăn gối ra khỏi phòng tân hôn.

Dù trong lòng có miễn cưỡng thế nào, cũng đừng tiếp tục mơ mộng.

Đêm nay, hai người vừa kết hôn đã chuẩn bị ly hôn, một người ngủ phòng cưới một người ngủ phòng khách, hai người đều mất ngủ đến rạng sáng.

Nhà mới không có gì để ăn, sáng hôm sau Đại Ngốc dậy sớm ra ngoài mua đồ ăn sáng. Lúc về phòng tân hôn lại trống không, giường chiếu gấp gọn gàng, trên giường đỏ rực có để giấy và bút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-734.html.]

"Anh Đại Ngốc, em đên nơi khác thực tập! Chuyện của chúng ta hoãn lại sau được không? Anh phải sống tốt, em cũng sẽ ổn, đừng lo, cho em một chút thời gian được không?"

"Cho em chút thời gian làm chứ chứ?" Đại Ngốc nhìn vào mẩu giấy và cười khổ tự nói với chính mình.

Anh bi quan nghĩ rằng anh và Chu Mạt hữu duyên vô phận.

Chu Mạt cứ thế đi, cô cần thời gian để giải tỏa mối tình cũ với Giang Thiều Quang, cần thời gian để khép lại vết thương, cần thời gian để bản thân xứng với Đại Ngốc hơn...

Cuối cùng cô sẽ hiểu: Tuổi trẻ trôi qua nhanh, người đàn ông có thể mang lại cho cô hạnh phúc và bình yên mới là vĩnh cửu.

--

Còn chưa đầy hai tuần nữa là đến ngày dự sinh, Diệp Kiều phát hiện gần đây rất thường xuyên xảy ra những cơn co thắt giả. Chẳng lẽ hai thằng nhóc muốn cùng sinh nhật với cha sao?

"Như thế cũng tốt, sẽ tiết kiệm mua hai cái bánh cùng một lúc! Này ...Các con muốn tạo phản à? Động đậy nhẹ một chút có được không?!" Cô có thể tưởng tượng ra cảnh hai đứa trẻ đang đánh nhau trong bụng.

"Kiều Kiều à, cháu nói nhỏ một chút, đừng làm lũ trẻ sợ!" Bà cụ tóc trắng cầm đĩa dưa hấu đi tới, khuyên nhủ.

"Bà ngoại, con của cháu và anh Kiêu cũng không sợ đâu! Ôi, ngài xem, càng mắng chúng, chúng còn đạp ác hơn!" Đang vào hè, cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh, có thể thấy bụng phình to ra!

"Lì một chút tương lai không bị người ta bắt nạt!" Bà cụ cười nói.

"Bà ngoại, cháu sợ hai đứa con giời này sau này sẽ bắt nạt người khác ấy!" Diệp Kiều lại cười rồi thoáng nhíu mày, "Ai nha... Hai đứa nhỏ này thực sự muốn vội ra sinh cùng ngày với anh Kiêu sao?"

"Kiều Kiều, em thật sự sắp sinh rồi sao?" Bà cụ tao nhã hoảng sợ đứng dậy, "Kiều Sênh, Kiều Sênh! Mau gọi 120, em của cháu có thể sắp sinh rồi!"

Loading...