NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 724
Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:40:53
Lượt xem: 11
Cô nói ra sợ ông bà nội ghét vì không có văn hóa!
Bình thường cô từng nghĩ nếu thực sự là hai bé gái, nhũ danh là Lục Tiểu Noãn và Lục Tiểu Manh, hai áo bông nhỏ ấm ấm dễ thương.
*Ở Trung bé gái gia đình hai gọi yêu là áo bông nhỏ
Nhưng nhìn biểu hiện bình thường của hai đứa bé trong bụng cô, tương lai có thể ấm áp dễ thương mới lạ!
"Ông nội, cháu vẫn chưa đặt ạ, anh Kiêu cũng không nói. Ông nội, ông đặt giúp chúng cháu đi!" Diệp Kiều cười nhẹ nói, nghĩ thầm lần này tốt rồi, tên ông nội đặt chắc chắn hay hơn cô đặt nhiều! Trước kia Lục Tiểu Cổn rất ghét tên của cậu, nhiều lần nhấn mạnh tương lai đặt tên cho cậu thật ngầu.
Tên của anh Kiêu nhà cô và Lục Bắc Trì đều là ông nội đặt, Kiêu dũng mãnh thiện chiến, Trì rong ruổi sa trường!
Phù hợp với khí chất của quân nhân!
"Hai bé gái một tên Chiến Ca, một tên Chiến Vũ!" Lão thủ trưởng trầm giọng nói.
Ông vừa dứt lời Diệp Kiều cảm giác thai động mạnh hơn, hình như một trong hai đứa đang phản đối!
"Lục Chiến Ca, Lục Chiến Vũ! Ca Vũ... Êm tai, cháu thích lắm! Nhưng..." Nhưng ông nội chắc chắn là hai bé trai sao... Trong lòng cô lại khó chịu, "Ông nội, chỉ xác định được một là bé gái, một bé khác còn chưa rõ trai hay gái mà..."
Lần gần đây nhất cô đã từ bỏ đến bệnh viện làm siêu âm rồi, mỗi lần kiểm tra đều buồn mất mấy ngày, không bằng không đi phó thác cho trời đi!
"Nếu là trai cũng gọi là Chiến Qua! Qua sa mạc, mác chiến đấu! Mác là binh khí cổ xưa nhất của Trung Quốc chúng ta!" Hai tay lão thủ trưởng để sau lưng, cất giọng nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-724.html.]
"Lục Chiến Qua!" Diệp Kiều như suy nghĩ gì đó nhắc lại, nếu như đây là tên của Lục Tiểu Cổn, không biết thằng bé có hài lòng không?
"Ông già này, đặt tên cho trẻ con cũng làm như đi đánh trận vậy! Tên của bọn trẻ có thể đáng yêu một chút được không?" Bà cụ đi đến, xua tay nói.
Lão thủ trưởng không thuận theo, "Bà già ngốc! Con chúa nhà họ Lục có đứa nào không phải ông giời con? Không dính gì đến đáng yêu! Không quan tâm hai đứa bé là trai hay gái, tương lai đều phải tham gia quân ngũ!"
Lão tư lệnh Lục xụ mặt, dáng vẻ rất ngang ngược, khóe mắt quét qua lặng lẽ nhìn bà cụ, thấy bà cụ không tức giận.
Bà cụ tức giận trợn mắt nhìn ông, "Kiều Kiều, cháu đừng nghe ông ấy nói, vẫn nên bàn với Kiêu Kiêu đi, con của các cháu mà! Tương lai có làm lính không cũng là ý nguyện của bọn nhỏ!"
Bà nội thật là sâu sắc!
"Bà nôi, anh Kiêu nghe cháu, còn cháu nghe ông nội! Con của anh Kiêu tương lai nhất định không tránh được làm lính, hai đứa bé này dưỡng thai bằng tiếng b.ắ.n s.ú.n.g và quốc ca đó! Hơn nữa bọn nhỏ cũng rất thích!" Hai tay Diệp Kiều vuốt ve bụng qua lớp quần áo, cười nhẹ nói với bà cụ.
"Thật sao, thần kỳ vậy à?" Bà cụ ngạc nhiên nói, hai mắt nhìn thẳng vào bụng lớn của Diệp Kiều.
Diệp Kiều liên tục gật đầu tràn đầy hứng khởi với bà cụ, bị bà cụ kéo vào nhà ăn sáng.
Cố Diệp Phi
"Kiều Kiều ơi, khoảng thời gian này Kiêu Kiêu có về không?"
"Bốn tháng rồi chưa gặp ạ. Lần trước gặp anh ấy, bụng cháu còn chưa to lắm! Cuộc tập trận quân sự của họ vừa kết thúc!" Nói ra thì cô còn chưa muốn gặp anh đâu. Sau khi mang thai cô đã tăng 20 cân, mặc dù trông người không béo nhưng bụng to, to đến mức làm người ta hoảng sợ.
"Kiều Kiều à, vất vả cho cháu rồi! Đàn ông nhà họ Lục đều xứng với quốc gia và nhân dân, có lỗi với vợ mình!" Bà cụ thấy mu bàn chân, mắt cá chân và bắp chân của Diệp Kiều sưng như móng heo thì đau lòng nói.