NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 682
Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:26:16
Lượt xem: 16
"Thượng úy Lục?" Người phụ nữ cười hỏi, bên trong miệng nhai kẹo cao su.
Lục Bắc Kiêu tháo kính râm xuống, lộ ra một khuôn mặt hoàn mỹ tuấn tú, vẻ mặt vẫn không biểu tình.
Cố Diệp Phi
"Tham mưu Hạ!" Không giống giọng điệu nghi vấn với người phụ nữ, giọng của anh là chắc chắn.
Phụ nữ đã từng đi lính và chưa từng đi lính, trong đám người, nhìn một chút là có thể phân biệt.
Người phụ nữ gật đầu cười, ánh mắt rơi vào chiếc khăn quàng cổ màu màu đen xấu xí trên cổ của anh: "Tay nghề đan khăn len quàng cổ... Nghe nói Thượng uý Lục đã kết hôn, chắc là kiệt tác của chị dâu! Ác ma nuông chiều vợ, danh bất hư truyền!"
Mặt Lục Bắc Kiêu vẫn không biểu tình, hơi gật đầu, đeo kính râm lên, không nói nhiều với cô ta một câu.
Từ trước đến nay anh luôn cách nữ nhân ở bên ngoài cả ngàn dặm, cho dù là nữ quân nhân!
Chỉ một lát sau, hai người tới bãi đỗ xe, vị tham mưu Hạ được điều tới từ quân khu Tây Nam này rất thức thời ngồi ở ghế sau!
Lục Bắc Kiêu cũng không trực tiếp dẫn người đến đại đội đặc chủng, đưa đến nửa đường, Phương Trác và Đại Ngốc bị anh gọi đến đón người, chạy xe quân đội đến, đón tham mưu Hạ này đi.
Anh vội vã trở về an ủi bà Lục!
Đây vốn là nhiệm vụ do Lão Thái an bài!
Diệp Kiều không quay về nhà lớn, mà trở về nhà nhỏ Tứ Hợp Viện của bọn họ.
Lúc đó, cô ngồi dựa vào đầu giường, trên đùi để rương gỗ nhỏ đựng tiền lì xì cho Lục Tiểu Cổn, trong tay vuốt bức tranh ngày đó Lục Tiểu Cổn vẽ tặng cô và Lục Bắc Kiêu kết hôn, méo miệng, hai mắt đỏ lên.
"Lục Tiểu Cổn, con không muốn tiền lì xì nữa đúng không? ! Có tin mẹ lập tức bỏ số tiền này hay không?" Cô vừa tức vừa khổ sở nói.
Sau khi cô tỉnh táo lại, không phải không nghĩ tới, có thể là Lục Tiểu Cổn và một đứa bé khác cùng đến. Nhưng Lục Tiểu Cổn bá đạo như vậy, có thể sẽ mang theo một đứa bé khác đến cùng tranh giành tình cảm với cậu bé sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-682.html.]
Không có khả năng!
"Con có phải đầu thai chuyển thế một năm trước phải không, qua nhà khác rồi đúng không? Ô ô... Mẹ không muốn! Con chỉ có thể là con của mẹ!" Diệp Kiều nói một mình, vừa khóc vừa nói, môi cũng đang run rẩy.
"Lục Tiểu Cổn...Con bảo mẹ phải làm sao bây giờ? Mẹ còn muốn dùng đời này để yêu thương con thật tốt, làm một người xứng đáng chức mẹ, đền bù tiếc nuối kiếp trước... Kết quả, con không trở lại... Lúc con ra đi còn nói yêu mẹ, con thật sự yêu mẹ sao? Con rõ ràng là trừng phạt mẹ!"
Cô vừa nói vừa khóc, trong đầu của cô đều là tưởng tượng dáng vẻ của Lục Tiểu Cổn, kiêu ngạo, cao lạnh, xấu bụng, bá đạo...
"Mẹ vẫn luôn áy náy với con và cha của con, cũng may, có con khích lệ, trợ giúp, nghĩ đến như thế này, mẹ có thể bình an sinh ra ngươi, có thể cứu cha của con, mẹ mới không còn áy náy, kết quả, con không tới... Lục Tiểu Cổn, không để con dùng dáng vẻ giày vò người này..." Cô thương tâm gần c.h.ế.t nói.
Hành hạ thật tốt... !
Nghĩ đến trong bụng có hai đứa bé, khả năng không có Lục Tiểu Cổn, trái tim của cô liền co lại.
Lúc này, thông qua cửa sổ sát đất, trông thấy người đàn ông của cô đang dần tiến vào cửa lớn, cô nhanh tay đóng hộp lại, nước mắt cũng rơi càng mạnh, trong lòng quá oan uổng, thật muốn nói tất cả với anh!
Lục Bắc Kiêu vừa mới tiến vào trong phòng, bà Lục nhà anh liền nhào vào trong n.g.ự.c của anh!
"Anh Kiêu..." Nếu như Lục Tiểu Cổn không trở về, làm sao em có thể đền bù cậu bé? !
Đằng sau sự chua xót này, cô chỉ có thể nuốt vào trong bụng, không thể nói cho anh biết!
"Bảo bối, rốt cuộc thế nào? Trong bụng có một đứa con trai liền vui vẻ, trong bụng có hai đứa thì khổ sở thành như thế này?" Anh ôn nhu nói, kéo cô từ trong n.g.ự.c ra, hai mắt bà Lục đều khóc sưng lên!
Anh vừa đau lòng, lại có chút tức giận, không thể thấy cô khổ sở.
Hai mắt đẫm nước mắt m.ô.n.g lung, Diệp Kiều nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lục Bắc Kiêu, người đàn ông này kiếp trước cô phụ, trong lòng càng khổ sở hơn, không hề nói gì, lại ôm chặt lấy anh...
Chẳng lẽ tất cả đều không giống với dự đoán của cô? Cô không đền bù được cho Lục Tiểu Cổn, cũng không cứu được cậu bé? !