Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 670

Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:22:11
Lượt xem: 14

Bọn họ trói vợ anh, anh vây luôn nhà họ!

Lục Bắc Kiêu, không chỉ dũng cảm mà còn mưu trí, mấy người trong giang hồ muốn đối phó cũng khó!

Cứ nghĩ đến người đàn ông của mình tài giỏi như vậy, Diệp Kiều lại cảm thấy kiêu ngạo vô cùng!

Đình Tử hiển nhiên là không tin lời Lục Bắc Kiêu nói, cho tới bây giờ cũng không nghe thủ hạ báo cáo bên nhà kho có điều gì dị thường!

“Tên đại lục kia! Dọa ta đấy à?” Đình Tử khinh thường ra mặt, cất giọng nói.

Trong đầu hắn lúc này đều là hình ảnh Diệp Kiều cầm d.a.o găm kề cổ Tiết Văn, một mặt cũng nghĩ tên anh hùng này xuất hiện cũng đúng lúc quá!

Muốn giữ cô lại bên cạnh hắn!

Nhưng cũng muốn coi coi, người đàn ông bên cạnh cô rốt cuộc là người như thế nào?! Có thể so với Đường Thiếu Đình hay không?!

Lục Bắc Kiêu rút trong túi quần lục quân ra một cái điều khiến, anh nhấn một cái!

“Bùm!” âm thanh điếc tai vang lên, tại hướng ba giờ bên tau phải, không đến năm trăm mét đã có một cột khói xuất hiện, ánh lửa ngút trời, dọa mấy tên côn đồ đó kinh hồn bạc vía, ôm đầu bỏ chạy.

Ánh lửa thắp sáng cả tòa nhà, chiếu lên cả khuôn mặt của anh!

Gương mặt cương nghị, lạnh lùng, cứ như là sát thủ vậy!

Đình Tử đánh giá qua một lượt, anh ta tin rồi, tin là nhà kho bọn họ chắc chắn có bom!

Không hoảng sợ như đám đàn em, sắt mặt Đường Thiếu Đình vẫn không thay đổi, phân phó hai tên xuống kiểm tra nhà kho.

Anh ta đi về phía Lục Bắc Kiêu: “Tên đại lục kia, mày biết đây là nơi nào không? Mày dám cho nổ nhà tao, mày chán sống rồi hả!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-670.html.]

“Mẹ nó, nói cho mày biết cho mày khỏi gọi tên đại lục này đại lục kia. Ông đây họ Lục, tên là Bắc Kiêu! Kêu một tiếng “ông Kiêu” thì may ra tao còn tha cho mày một mạng! Tốt nhất là mau ra lệnh thả người đi, nếu không tao nghĩ mày sống không nổi qua hôm nay đâu!” Lục Bắc Kiêu híp mắt, trầm giọng nói với người đối diện đứng cách đó không xa, chắc cũng trạc tuổi anh, dáng người cũng hao hao giống anh.

“Anh Đình, nhà kho chúng ta bốn phía đều có bom, các anh em trong nhà kho đều bị trói rồi!” Một tên côn đồ chạy đến, lo lắng nói.

Lục Bắc Kiêu lại móc ra một cái điều khiển từ xa khác: “Bom lúc nãy vừa nổ chỉ là cái nhỏ mà thôi, chỉ mới cảnh cáo, Đình Tử, mày định cho anh em c.h.ế.t chung với mày à?!”

“Rốt cuộc mày là ai?” Đình Tử nghiến răng hỏi.

Thủ đoạn ghê gớm như thế chắc chắn không phải người bình thường rồi, nhưng nhìn thì không giống người của chính quyền!

Nhưng nếu không phải người của chính quyền thì sao đội Phi Hổ lại giúp anh ta?!

“Người mày trói bên trong là người phụ nữ của tao!” Lục Bắc Kiêu trầm giọng nói.

Cố Diệp Phi

“Anh Đình! Hay anh thả người đẹp bên trong ra đi. Chẳng lẽ vì cô ta mà anh muốn hủy hoại luôn cả kho hàng của mình?!” Người phụ nữ từ trong nhà đi ra nói.

Cô không biết Đình Tử coi trọng cô gái đó như thế nào! Anh hoàn toàn có thể không bắt cô tới đây mà, nếu không bắt cô ta thì cũng đâu có phiền phức vậy!

“Tên đại lục kia, giao điều khiển ra đây!” Đường Thiếu Đình ra lệnh.

Tên này đứng là mê gái. Ngữ khí của hắn vẫn không đổi, đám giang hồ lập tức tiến lên hai bước vây chặt Lục Bắc Kiêu!

Lục Bắc Kiêu dời bước chân, một đám giang hồ lập tức tới gần, dưới ánh đèn, mấy con d.a.o bầu lạnh ngắt sáng lóe lên!

“Ầm” một tiếng, ủng chiến của anh đã đá bay con d.a.o bầu và giẫm lấy nó, đầu d.a.o vẫn còn vểnh lên, chân anh nhanh chóng đưa lên, tay phải nắm lấy d.a.o bầu.

Anh muốn đánh nhau!

“Bắt người phụ nữ của tao, dù sao cũng phải bắt mày trả giá một chút! Yên tâm, đội Phi Hổ sẽ không hành động, đối phó với đám tép riu các người thì một mình ông đây là đủ rồi! Muốn lấy được điều khiển? Cũng phải xem chúng mày có bản lĩnh đó hay không!” Anh vừa nói vừa lấy cái mũ trên đầu xuống ném qua một bên.

Loading...