Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 667

Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:21:09
Lượt xem: 14

“Trong bụng còn có con trai đấy! Cậu như thế này, còn muốn làm cha nuôi nó à? Đừng nói anh Kiêu không đồng ý, tới chị đây cũng sẽ không đồng ý đâu!” Diệp Kiều dùng giọng điệu giận dỗi thì thầm với Tô Mục, anh ta vẫn còn đang dựa vào lưng Diệp Kiều, khóe miệng nhếch lên, m.á.u tươi chảy xuống.

Hôm nay nếu như nhị nha xảy ra chuyện gì không hay thì tên cho vay nặng lãi kia sẽ làm thịt Tô Mục!

Anh ta đã làm liên lụy cô rồi!

“Các người lui hết ra cho tôi!” Diệp Kiều cầm con d.a.o găm trong tay phải, túm lấy cổ Tiết Văn, nói xong, mũi d.a.o chạm vào cái cổ lúc này đã xuất hiện vết m.á.u của cô ta!

Sao cô lại không biết đây là đâu được, sao lại không biết tình nhân của Tiết Văn là loại người như thế nào, tóm lại, những người ở đây tuy gọi là côn đồ nhưng mà xem ra cũng đều vô dụng, ngay cả hình xăm cũng chẳng ra làm sao.

Vừa nghĩ xong, Diệp Kiều đã thấy có mấy tên đàn ông trên tay cầm s.ú.n.g đi về phía cô, bọn họ nhìn đẳng cấp hơn đám người của Tiết Văn nhiều.

“Các người, nhanh b.ắ.n c.h.ế.t bọn họ cho tôi!” Tiết Văn tự tin ra lệnh, cô ta không tin d.a.o trong tay Diệp Kiều sẽ nhanh hơn tốc độ của đạn!

Diệp Kiều nhướng mày, nếu người bên kia thật sự bắn, vậy cô sẽ cho Tiết Văn tuẫn táng theo luôn.

Cho dù nghĩ vậy nhưng cô cũng biết rằng đây không phải là một trò đùa!

Cô đang đặt cược!

Đặt cược, ngày hôm nay Diệp Kiều có mất mạng hay không!

“Chết tiệt! Dám ra lệnh cho chúng tôi nổ súng, cô nghĩ cô là ai vậy?!” Người đàn ông đi đầu tiên nhìn Tiết Văn một cái rồi nói một cái giễu cợt

! ! !

Không chỉ Tiết Văn, mà ngay cả Diệp Kiều cũng c.h.ế.t lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-667.html.]

Rốt cuộc trong giang hồ Tiết Văn có địa vị gì hay không?! Trước đây cô suy đoán chắc Tiết Văn là người tình của tên cầm đầu chứ nếu không thì sao cô ta dám phách lối như vậy chứ?!

“Các.. các người, tôi là người của anh Đông Thăng!” Tiết Văn tức giận nói.

“Anh Đông Thăng?” Đúng lúc này, một giọng nói châm chọc vang lên, một vài người đàn ông cầm s.ú.n.g bước đến. Một người đàn ông tóc ngắn, da màu đồng, có chút đẹp trai nhưng dáng vẻ lưu manh đi tới. Anh ta mặc một bộ vest màu nâu. áo khoác da không mặc áo lót bên trong, để lộ làn da màu đồng.

Anh ta đang cầm một điếu thuốc, đặt lên khóe miệng, tay cầm một cái bật lửa, khi anh ta đứng lên, chiếc bật lửa trên tay anh ta bật ra, điếu thuốc được châm lửa.

“Đình Tử!” Tiết Văn trầm giọng nói.

Đình Tử luôn là cái gai trong mắt Đông Thăng, anh ta cũng là người có tài nhất trong đám côn đồ này, có thể nói anh ta là văn võ song toàn!

Cũng là người mà Tiết Văn nhắm đến nhưng lại cua không dính!

“Em gái, đến từ đâu vậy, nhìn xinh đấy!” Người đàn ông ngậm điếu thuốc đi tới chỗ họ, khóe miệng nở một nụ cười xấu xa, ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào gương mặt Diệp Kiều, anh ta thổi hơi ra, một làn khói bay vào mặt cô.

Diệp Kiều cau mày, gia tăng sức mạnh trên tay, m.á.u trên cổ Tiết Văn chảy xuống lưỡi d.a.o cô đang cầm!

“Cũng có dũng khí đó!” Người đàn ông lại nói, anh ta lại nhìn chằm chằm vào gương mặt xinh đẹp, thanh thoát của Diệp Kiều.

Diệp Kiều nghĩ thầm, người đàn ông này chắc hẳn là một tên trẻ tuổi nguy hiểm, với cả, chắc chắn hắn ta cũng không ưa gì Tiết Văn!

“Đình Tử, nếu cậu không giúp tôi, anh Đông Thăng cũng sẽ không tha cho cậu đâu!” Tiết Văn sợ Đình Tử bị sắc đẹp của Diệp Kiều mê hoặc nên nói lớn.

Cố Diệp Phi

“Con khốn này, nhờ ơn mày mà khắp nơi đều là cớm! Bọn họ đến đòi người đấy! Đến anh Đông Thăng còn đang muốn đánh c.h.ế.t mày đấy!” Đình Tử khinh bỉ nhìn Tiết Văn.

Diệp Kiều nghe thấy như vậy thì vui vẻ hẳn lên.

“Giám đốc Tiết, thật là tiếc quá, bọn họ hình như không giúp cô đâu, với năng lực của cô, đúng là khiến cho tôi mở mang tầm mắt đó!” Diệp Kiều dán sát tai Tiết Văn mà thì thầm.

Loading...