NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 632
Cập nhật lúc: 2024-09-29 19:09:23
Lượt xem: 15
Trên bàn cơm hình chữ nhật có bày hoa tươi, giá cắm nến, một người đàn ông chán nản ngồi một đầu bàn ăn, một người phụ nữ ăn mặc duyên dáng sang trọng ngồi ở đầu bên kia, bên cạnh người đàn ông có hai người đàn ông khác mặc tây trang màu đen đang đứng.
“Tô Mục, sao không ăn? Thịt bò bít tết này do đầu bếp từ Pháp đích thân ướp và rán đấy, nếu không ăn thì rất đáng tiếc! Còn loại rượu vang đỏ Lafite từ năm 1982 này, có giá hơn mười nghìn tệ một chai đó!”. Tiết Văn nhìn Tô Mục ngồi ở đối diện vẫn không nhúc nhích, mặt không biểu cảm, cười nói.
“Nguyên liệu nấu ăn ngon, rượu cũng là rượu ngon, chỉ là, món ăn mĩ vị đến đâu, hương thơm thế nào đi nữa thì đối mặt với sếp Tiết bà, tôi cũng không muốn ăn, thậm chí là buồn nôn!”
“Toang” một tiếng, chiếc ly chân dài trong tay Tiết Văn bị bà ta gạt rơi vỡ toang, bà ta đứng lên: “Tô Mục! Cậu đừng rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!”
Tên khốn này!
Cố Diệp Phi
Dám châm chọc bà ta như thế!
Tô Mục đứng lên định đi, nhưng anh vẫn không thể đứng lên, hai vai đã bị người ta đè lại, anh gắng gượng ngồi xuống lại!
Tiết Văn đã đi tới, bà ta bưng chiếc ly chân dài trên bàn và hắt vào mặt Tô Mục!
Rượu đỏ rưới lên khuôn mặt tuấn tú của Tô Mục, chảy xuống cằm, nhưng anh vẫn không nhúc nhích.
“Tô Mục! Hơn nửa năm nay, cậu vẫn không cảm nhận được sự tuyệt vọng sao? Vẫn còn muốn tiếp tục những ngày tháng không nhận hoạt động, không diễn xuất, không thu nhập sao?! Cậu biết không, cậu sẽ bị cái giới giải trí đổi mới từng ngày này quên lãng?!”
“Cậu tưởng cậu thật sự là siêu sao sao?! Tiết Văn tôi muốn cậu nổi, cậu sẽ nổi, muốn hủy hoại cậu, chỉ cần động một ngón tay!”
Tô Mục nhếch môi: “Cảm ơn sự ưu ái của sếp Tiết, hơn nửa năm qua tôi sống vô cùng thoải mái, tự tại!”
“Tô Mục! Tôi hỏi lại cậu lần cuối, rốt cuộc cậu có chịu theo tôi hay không?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-632.html.]
“Cái loại lão bà bà như bà, ông đây liếc mắt cũng không thèm!”. Tô Mục ghét bỏ nói không gì sánh được, thật sự không muốn liếc nhìn bà ta lấy một cái! Trước đây anh biết cái giới này phức tạp, biết đủ loại quy tắc ngầm, cũng đã thấy không ít nữ minh tinh bị những ông chủ, nhà đầu tư đùa bỡn, nhưng không ngờ là còn có phụ nữ đùa bỡn nam minh tinh!
“Tô Mục, cậu hay lắm! Cậu xong rồi! Hai người, trước tiên cho cậu ta biết thế nào là lễ độ!”. Tiết Văn lạnh lùng nói.
Tô Mục đứng lên định đi, lại bị hai người đàn ông mặc tây trang đè lên bàn, Tiết Văn nhìn cảnh tượng này, oán trách nói: “Tô Mục, sao cậu lại không nghe lời như vậy? Trong lòng còn vương vấn cô gái họ Diệp kia sao? Cô ta đã thành vợ người ta rồi!”
“Không có cô ấy, tôi cũng sẽ không thích cái loại lão bà bà như bà đâu!”. Tô Mục lớn tiếng nói.
“Đánh!”. Tiết Văn tức giận nói.
Bà ta ra lệnh một tiếng, Tô Mục bị hai người đàn ông mặc tây trang giữ lấy, mỗi người một đ.ấ.m đánh lên bụng anh!
Chỉ chốc lát sau, khóe miệng Tô Mục đã chảy máu, anh bị bọn họ đá ngã trên mặt đất, người đàn ông mặc tây trang đưa chân lên đạp, anh không rên một tiếng nào.
Lúc này, cửa phòng đột nhiên bị người ta đá văng, hai người đàn ông mặc áo vest không bâu đứng sừng sững ở cửa, ngay sau đó, Diệp Kiều mặc áo khoác dài màu đen cũng xuất hiện ở cửa, cô trơ mắt nhìn Tiện Tiện bị người ta hành hung, nhất thời siết chặt nắm đấm.
“A Đông, A Tây, còn đứng ngây ra đó làm gì?”. Cô lạnh lùng nói.
A Đông A Tây nghe lệnh thì lập tức đi vào.
Ánh mắt sắc bén của Diệp Kiều quét qua khuôn mặt của Tiết Văn đang mặc áo ống váy dài, cô bước chân đi vào, đi về phía Tô Mục đang cuộn mình trên đất.
Hai người vệ sĩ của Tiết Văn chia nhau ra đánh A Đông A Tây.
“Cô là gì của cậu ta mà xen vào việc của người khác!”. Tiết Văn biết rồi mà còn hỏi, nhưng bà ta vẫn e dè Diệp Kiều, lúc trước bà ta muốn đám truyền thông viết ra vụ bê bối giữa cô và Tô Mục, kết quả không có bất kỳ một nhà truyền thông nào dám viết, nói là nhận được chỉ thị của cấp trên! Không ai dám viết tin đồn về cháu dâu trưởng nhà họ Lục cả!