NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 561
Cập nhật lúc: 2024-09-29 17:20:51
Lượt xem: 17
Cậu ta đương nhiên không biết Diệp Kiều, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau trong kiếp này.
Diệp Kiều lại nhớ cậu ta, Hứa Nghị chính là người quen duy nhất mà cô đã gặp vào cái ngày cô c.h.ế.t ở kiếp trước.
Vừa rồi bị lạc đường, xuống xe hỏi đường một chút chợt nghe thấy có người đang mắng sĩ quan Lục nhà cô, cô nghĩ thầm, là thằng khỉ tân binh nào chưa từng va chạm xã hội đấy?! Nào ngờ là Hứa Nghị! Kiếp trước, một tay Lục Bắc Kiêu huấn luyện cậu ta, cậu ta cũng là một người được anh xem trọng nhất!
Lúc này Hứa Nghị vẫn chưa phải là chiến sĩ của đội Huyết Lang!
Hứa Nghị dính nước bùn cả người, màu da lúa mạch, cơ bắp cường tráng, giữa lại cái đầu đinh 3 li tiêu chuẩn, đi tới trước mặt cô.
“Cô biết tôi?”. Cậu ta nở nụ cười lưu manh, hai tay chống nạnh, ra vẻ một tên côn đồ. Ba năm trước cậu ta vẫn còn là một tên côn đồ chơi bời lêu lổng, một lần nhìn thấy bộ đội đặc chủng đi làm trên đường, cảm thấy vô cùng oai phong khí phách, thế là quyết tâm làm lính luôn.
Năm 17 tuổi nhập ngũ, năm nay mới 18 tuổi!
“Đúng vậy! Tôi biết cậu!”. Diệp Kiều tháo kính mác xuống, khóe miệng nở nụ cười hòa ái, tựa như trưởng bối nhìn vãn bối, tuy cô chỉ lớn hơn Hứa Nghị ba tuổi, nhưng mà dù gì cô cũng là “cô”* của cậu ta mà!
(*) Vợ của thầy.
“Cô là ai?”. Hứa Nghị chảnh chọe hỏi.
“Tôi là vợ của trung úy Lục!”. Diệp Kiều cất giọng nói, gió hơi lớn làm rối loạn tóc trước trán cô, cô đưa tay vuốt những sợi tóc ra đằng sau.
Hứa Nghị đần người ra, cô thế mà lại là vợ của cái người làm người ta ghét đó à!
“Cậu vừa mới mắng sĩ quan Lục nhà chúng tôi đấy!”. Diệp Kiều lại nói. Cái tên Hứa Nghị này lúc còn trẻ cũng là một kẻ đ.â.m chọc lắm, ra vẻ không coi ai ra gì, muốn bị chỉnh đốn! Thảo nào lại được Lục Bắc Kiêu xem trọng!
Bây giờ cậu ta không phục Lục Bắc Kiêu lắm đâu, sau này mới sùng bái anh!
Hứa Nghị còn tỏ vẻ khinh thường: “Đúng đấy, tôi mắng đấy, còn muốn mắng trước mặt anh ta cơ!”
Cố Diệp Phi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-561.html.]
Cái tên Lục Bắc Kiêu này, con mẹ nó lúc nào cũng chấm điểm thấp về kỹ thuật cho mình! May mà mình đủ thực lực, nhảy vào top 4 cuộc thi đấu đối kháng!
Diệp Kiều nở nụ cười, xoay người rời đi, Hứa Nghị còn ra vẻ “Mấy người có thể làm gì tôi!”.
Đúng lúc này, Diệp Kiều chưa đi được mấy bước thì đột nhiên xoay người lại, Hứa Nghị phản ứng kịp, chân phải mang giày lính màu đen của cô đã đá mạnh lên phần dưới cổ của cậu ta, cậu ta vô thức lùi lại nhưng mà đã muộn rồi!
Hứa Nghị bị Diệp Kiều đá phải lùi về sau hai bước liên tục, mãi sau mới đứng vững lại, không đến mức ngã sấp mặt.
“Mẹ kiếp! Vợ của trung úy Lục cũng là bộ đội đặc chủng sao?”
Cú đá bất ngờ vừa rồi đúng là ngầu đét!
“Không phải, chỉ nghe nói rất giàu! Là một bình giấm chua! Trong doanh trại không có một nữ binh nào dám nói một câu với sĩ quan Lục!”
“Hứa Nghị ơi là Hứa Nghị, ngay cả vợ của sĩ quan Lục cũng đánh không lại mà còn mạnh mồm!”
Chỉ thấy Diệp Kiều mặc cái áo gió, mái tóc dài tung bay trong gió, hai chân đứng vững vàng trên mặt đất, cô lại dùng tay làm lược chải lại mái tóc rối tung, nở một nụ cười tỏa nắng vô hại.
Má nó!
Lần này cô đá vào n.g.ự.c cậu ta, nóng như lửa đốt! Hứa Nghị chửi tục trong lòng.
“Nhóc con! Đây xem như là một sự cảnh cáo nho nhỏ! Ai bảo cậu mắng sĩ quan Lục của tôi, đúng lúc bị tôi nghe thấy!”. Diệp Kiều để lại một câu rồi xoay người.
“Cô đánh bất ngờ, lại là phụ nữ, ông đây nhường cô đấy!”. Hứa Nghị không phục nói với bóng lưng của Diệp Kiều.
Thằng nhóc thúi này! Còn không phục!
Lúc xoay người lại, Diệp Kiều đã giơ một chân dài lên đá về phía mặt cậu ta, lần này Hứa Nghị phản ứng nhanh chóng rồi, vội vàng lùi về sau, Diệp Kiều thực hiện cú đá liên hoàn về phía cậu ta, Hứa Nghị liên tục lùi ra sau: “Cô là phụ nữ, tôi không đánh với phụ nữ!”
Lúc này Diệp Kiều hét lớn một tiếng, cuối cùng đá một cú lên n.g.ự.c Hứa Nghị, cơ thể cao lớn của cậu ta ngã vào vũng nước bùn phía sau!