NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 550
Cập nhật lúc: 2024-09-29 17:18:08
Lượt xem: 17
Anh vào được bằng cách nào chứ?!
Bởi vì bình thường căn nhà này chỉ có một người ở, cho nên cửa phòng phải chọn loại tốt nhất, kháo trai rồi thì có chìa khoá cũng không vào được, ván cửa cũng rất chắc.
“Bà Lục em quên rồi sao, ông xã của em là bộ đội đặc chủng đó! Hơn nữa còn là người đứng đầu trong số họ!” Anh nhìn cô, vô cùng tự tin mà nói. Kế tiếp đó, anh dùng bàn tay to lớn nắm chặt lấy vạt áo thun mà kéo lên, vừa dứt khoát lại lưu loát mà cởi áo ra, để lộ cả người cơ bắp cuồn cuộn, trên n.g.ự.c vẫn còn dấu cào mờ ám mà cô để lại tối hôm qua.
Trên bụng có không ít hơn tám múi, tuyến nhân ngư gợi cảm đến tận thắt lưng da, làm cho bao người mơ mộng……
“Anh đi ra ngoài!” Cô quát lớn, nhưng lại chỉ nhìn thấy người đàn ông đang bùng nổ hormone kia, hai tay còn đang đặt trên chiếc thắt lưng Hermes mà cô mua cho anh, anh cũng không thèm ra ngoài, đã vậy còn biểu diễn một màn t.h.o.á.t y gợi cảm trước mặt cô!
Chỉ trong chốc lát, anh đã tấn công vào trong bồn tắm, nước trong bồn cũng vì có thêm người mà trào ra bên ngoài!
Diệp Kiều vừa định đúng dậy thì đã bị ăn ấn xuống!
Gương mặt vừa gợi cảm lại tuấn tú của anh dít chút bọt nước, vừa lôi kéo, hơi thở của hai bên liền hoà quyện vào nhau, “Đi ra ngoài! Không chịu sinh con thì sau này đừng hòng……..A”
Cố Diệp Phi
Vẫn là bị anh hôn một cái!
Sao Diệp Kiều lại có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, đêm nay, cố nhất định phải quấn chặt lấy anh, không cho anh có cơ hội mà dứt ra!
Trong phòng tắm, một đôi uyên ương điên cuồng mà biểu diễn trong bồn tắm………
“Ha ha ha……….” DIệp Kiều tỉnh lại từ trong cơ choáng váng, vui vẻ đến mức cười ha ha, trông như giống như đã thắng lợi, đã thực hiện được rồi……
Cuối cùng Lục cầm thú vẫn không thể cưỡng lại được sự quyến rũ của cô, không thể dứt ra được mà rút lui, thiên binh vạn mã cũng thành công giành được lãnh địa…….
“Vui lắm sao? Tiếp tục hiệp thứ hai nào, bà Lục!” Bỏ đi, cô muốn sinh thì sinh vậy, ai bảo anh luôn luôn ngoan ngoãn phục tùng cô, cưng chiều cô đến tận trời!
Diệp Kiều nghe thấy anh nói như vậy, lập tức cảm thấy sợ hãi mà nhích qua bên phía giường còn lại, “Bỏ đi! Đi ngủ! Sau này cũng bỏ đi!”
Hạt giống đã vào bụng rồi, còn muốn cái gì nữa chứ?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-550.html.]
!!!
Sĩ quan Lục bỗng có cảm giác, anh bị cô lợi dụng xong rồi đá đi!
Anh tức đến đen mặt, trừng mắt mà nhìn người con gái đang tránh anh như tránh rắn rết kia! Mới vừa rồi cô còn như yêu tinh mà quấn lấy anh, mặc cho anh có làm thế nào, cô vẫn quấn chặt lấy anh!
“Còn nữa, sau này anh đừng hút thuốc trước mặt em nữa, cũng đừng hút trong phòng, khói t.h.u.ố.c lá vô cùng có hại với thai nhi đó!” Diệp Kiều cất tiếng giảng giải với anh cứ như là cô đã mang thai rồi vậy, “Sáng mai đi mua đồ có axit folic ăn!”
“Bà Lục, thật sự là từ bỏ sao? Hử?” Anh từ từ vòng đến trước mặt cô, nheo mắt lại, nhìn từ trên xuống mà hỏi cô, “Sao em biết có thể một phát trúng đích hay không?”
Anh thật sự muốn treo cô lên, rồi đánh thật mạnh vào m.ô.n.g cô mấy cái!
“Dù sao cũng đủ rồi!” Cô cũng không ngốc, có trúng hay không, còn tùy thuộc vào chuyện cô có rụng trứng hay không? Nếu không thì có nhiều hạt giống như vậy cũng vô dụng!
Đủ rồi?
Sao mà được chứ!
Nhìn thấy cô lại muốn trốn, anh lập tức túm mắt cá chân của cô lại!
“Lục Bắc Kiêu! Sáng mai còn phải về nhà nữa đó! Đáng ghét! Em còn muốn dậy sớm một chút ngắm tia nắng ban mai nữa!” Diệp Kiều thét lên chói tai, có thể nào lãng mạn hơn một chút được không?!
Phản kháng không có hiệu quả!
Rõ ràng là cùng một thành phố cùng một khu, nhưng đợi đến khi đôi vợ chồng son về đến biệt thự Kiều gia, thì đã sắp đến giờ cơm trưa, Diệp Kiều cũng có nỗi khổ nhưng lại không nói được
Cha mẹ ở quê cũng có mặt, rồi cả nhà chị cả cùng Kiều Thiêm cũng đến, bà ngoại cũng còn ngại Diệp gia, cho nên chỉ mời Diệp Thành đến, cả buổi chiều hôm qua đôi vợ chồng son đã đến địa viện thăm ông nội rồi, cũng coi như là đã về nhà rồi.
“Trung uý Lục, nói một câu phát biểu cảm nghĩ sau khi kết hôn đi! Có khác gì với trước khi kết hôn không?” Cậu cả Diệp Thành đỏ hết cả mặt bồi rượu cùng chú rể mới cất tiếng nói với Lục Bắc Kiêu cho dù có bị rót một cân rượu trắng độ cao nhưng vẫn không chút biến sắc. Người nhà Diệp gia hầu như đều không thể uống rượu, nhưng người nhà Lục gia uống được.
“Bị quấn lấy đòi phải sinh con!” Lục Bắc Kiêu kề sát vào bên tai Diệp Thành, không chút giấu diếm nào mà nói.