NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 541
Cập nhật lúc: 2024-09-29 17:15:44
Lượt xem: 18
Trong gương, người đàn ông cởi bỏ chiếc mũ quân đội để lại cái đầu tóc ngắn tròn và khuôn mặt cương nghị, ánh mắt đầy thâm tình, khuôn mặt cô nhẹ nhàng cọ lên mặt anh, làn da anh dường như vẫn luôn nóng hổi, đôi tay sơn móng tay màu đỏ từ dưới cổ lên ôm lấy khuôn mặt tuấn tú của anh, nhẹ nhàng vuốt ve...
Tâm trạng của cô vẫn chưa hoàn toàn ổn định, cô vẫn luôn nghĩ về sự hi sinh của anh ở kiếp trước, nghĩ về kiếp trước trước của họ như thế nào...
Có điều ngửi được hơi thở và cảm nhận được nhiệt độ của anh khiến trong lòng rất an tâm. Giống như Lục Tiểu Cổn đã nói, kiếp trước hay kiếp trước trước đều không quan trọng, quan trọng là... Kiếp này!
"Lục Bắc Kiêu, có anh thật tốt!"
Cô đột nhiên nói một câu tình cảm như thế khiến anh có hơi không quen!
Không cho anh trả lời, Diệp Kiều quay đầu hôn nhẹ lên môi anh, lửa của anh lập tức bị cô khơi lên, giữ gáy cô và hôn sâu hơn!
Khi nụ hôn vừa kết thúc, vết son của cô đã bị anh nuốt sạch, Diệp Kiều vội vàng tô lại.
Tiệc cưới được tổ chức tại khách sạn.
"Tiểu Kiều, anh vẽ thêm một lá bùa hộ mệnh cho em, chúc em và Tiểu Lục sớm sinh quý tử! Bùa anh vẽ linh lắm đó, em đừng có không tin!" Đại Ngốc mặc quân phục cuối cùng cũng có thời gian nói chuyện riêng với Diệp Kiều, gọi cô sang một bên, đưa cho cô một phong bì đỏ và nói một cách ngây ngô.
Lúc nào anh ta cũng thêm một câu ở cuối: Linh lắm, đừng có không tin!
"Cảm ơn anh Đại Ngốc!" Diệp Kiều thầm nghĩ, là Lục Tiểu Cổn phù hộ mình sinh thì hay rồi!
Lục Tiểu Cổn sau khi cậu được sinh ra chắc chắn sẽ không nhớ rõ Diệp Kiều ngốc nghếch của mình đâu nhỉ?
Nghĩ đến cậu, trái tim Diệp Kiều lại nhói lên một cơn đau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-541.html.]
Cố Diệp Phi
"Trần Nhị Đản! Cmn lại dính vào mê tín phong kiến đấy hả?!" Lục Bắc Kiêu tức giận đi tới, Đại Ngốc sợ tới mức bỏ chạy.
Diệp Kiều vừa định nói giúp Đại Ngốc thì chợt nghe thấy tiếng hò reo từ hiện trường, khi cô quay lại nhìn thấy một anh chàng đẹp trai mặc vest và đeo kính râm xuất hiện chói lóa, là Smart Tiện Tiện! Các cô gái trẻ của người thân bạn bè nhìn thấy ca sĩ nổi tiếng Tô Mục góp mặt dường như phát điên, huyên náo tụ tập xung quanh muốn được anh ta ký tên!
Tiện Tiện khó khăn lắm mới thoát được, bước tới thẳng tay đưa một tờ chi phiếu trị giá một trăm ngàn cho Diệp Kiều!
Ra tay hào phóng ghê!
"Bé hai Kiều, phải hạnh phúc đấy! Anh bay từ Hồng Kông tới phải đi liền đây! Sau này nếu Cho Vay Nặng Lãi dám bắt nạt em..." Giọng nói của Tiện Tiện vẫn chưa dứt thì cảm thấy một bầu không khí ớn lạnh!
Sắc mặt Lục Bắc Kiêu đen ngòm, nhìn anh ta với ánh mắt nguy hiểm.
"Nếu cậu ta bắt nạt em, anh cũng không can thiệp được đâu! Đường là do em chọn!" Smart Tiện Tiện vội vàng nói xong đeo kính râm vào, cái đệt, anh ta không muốn bị đánh nữa, lần trước bị Cho Vay Nặng Lãi đ.ấ.m suýt vỡ lá lách, nghỉ ngơi rất lâu mới hết đau!
"Tiện Tiện, anh muốn quản cũng không có cơ hội, anh Kiêu thương em còn không kịp này!" Diệp Kiều ôm tay Lục Bắc Kiêu thể hiện tình yêu.
Tôn Kiếm nhếch môi: "Được rồi! Quà được chuyển đến rồi, anh trai đi đây! Sớm sinh quý tử nhé!"
Smart Tiện Tiện phóng khoáng xoay người, khóe miệng cong lên, tuy rằng trong lòng trống rỗng nhưng cô hạnh phúc là được rồi, cũng chỉ có tên Cho Vay Nặng Lãi mới có thể khiến cô hạnh phúc!
Lục Bắc Kiêu đúng là không uống một giọt rượu nào nhưng lại uống một bụng nước, Lục Bắc Trì: người nói không để cho anh cản rượu, đã uống say mèm!
"Kiều Kiều à, người mà bà cô đã giới thiệu với Diệp Thành cách đây không lâu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy hả? Cô thấy cô gái đó rất tốt, rất xứng với Diệp Thành!" Sau bữa tiệc, Diệp Kiều bị các bà các cô kéo đi nói chuyện phiếm một lúc rồi hỏi tới chuyện Diệp Thành.
Diệp Thành là cháu đích tôn nhà họ Diệp, 25 tuổi, cũng không còn nhỏ nữa nên tính chuyện kết hôn rồi, các bà các cô đã bắt đầu lo rồi.