Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 511

Cập nhật lúc: 2024-09-29 17:06:53
Lượt xem: 25

Nghe giọng nói đắc ý của Bò cạp độc, Lục Bắc Kiêu còn cười lớn hơn cả hắn. Anh đứng trước một cái màn hình 40 inch, bật nó lên.

Người đàn ông tóc vuốt ngược, áo sơ mi trắng, quần yếm, trong tay cầm ly rượu vang đỏ xuất hiện trước màn hình là Bò cạp độc. Mà Bò cạp độc cũng nhìn thấy anh.

Đầu đội mũ sắt quân đội, hai mắt đeo kính râm bộ đội đặc chủng, trên người mặc một bộ chiến phục cũng màu ô liu, vác s.ú.n.g trường Trung Quốc, đúng là bộ đội đặc chủng, khóe miệng đang cong lên cười.

“Bò cạp độc, biết tôi hiện giờ ở đâu không? Cảnh phía sau lưng tôi, chắc ông quen thuộc!” Lục Bắc Kiêu nghiêng người, tay cầm lấy chiếc điện thoại, lia một vòng quanh sau lưng, cao giọng nói.

Nơi này, là căn cứ quân sự của tập đoàn K2 ở Trung Quốc, là trung tâm chỉ huy ở đây.

Mà tên bộ đội đặc chủng này, lại có thể một mình đứng đó.

Như vậy, những tên lính đánh thuê của hắn ở đâu rồi?

Vẻ mặt Bò cạp độc sầm xuống.

Trên hình ảnh xuất hiện một tên lính đánh thuê đang cầm khẩu AK, hướng về phía Lục Bắc Kiêu định nổ súng. Bò cạp độc nghĩ thầm: Mau b.ắ.n c.h.ế.t hắn!

Nhưng rồi, lại thấy người bộ đội đặc chủ này tay phải cầm một khẩu s.ú.n.g lục, gác lên tay trái, giây tiếp theo, tên lính đánh thuê đã ngã xuống.

Súng của anh có lắp ống giảm thanh, không phát ra bất cứ âm thành nào.

Ly rượu vang trên tay bò cạp độc rơi xuống.

Lục Bắc Kiêu cong môi cười nói, “Bò cạp độc, để ông nhìn thêm hình ảnh bên ngoài.”

Trên màn hình, một màn kịch chiến diễn ra, hai bên b.ắ.n nhau quyết liệt. Bò cạp độc chỉ có thể trơ mắt nhìn đám lính đánh thuê phải mất một số tiền lớn thuê về, từng người từng người một bị bộ đội đặc chủng Trung Quốc b.ắ.n chết.

“Những tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Đổi trang bị, xông lên!”

Cố Diệp Phi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-511.html.]

Nhóm bộ đội đặc chủng đầu đội mũ sắt từ phía sau dãy hàng hóa xông tới, tay ôm s.ú.n.g máy, xông lên anh dũng.

Nhìn hình ảnh như vậy, Bò cạp độc tức giận muốn gọi điện thoại, nhưng mà, dù tắt điện thoại rồi thì vẫn thấy hình ảnh chiếu tới, vẫn thấy người lính đặc chủng Trung Quốc kia đang cong miệng cười.

“Muốn gọi điện để báo người tới tiếp ứng sao?” Anh trào phúng hỏi, một câu đã nói trúng tâm tư của Bò cạp độc.

Chỉ cần cho nổ kho hóa chất này thì các vật liệu hóa chất nguy hiểm sẽ đồng thời phát nổ cùng bốc cháy.

Nhưng mà, “Thực xin lỗi, hai ngày này, các hóa chất ở đây đều đã bị đánh tráo hoặc di dời!” Lục Bắc Kiêu lạnh lùng nói.

Lúc này, trên màn hình lại xuất hiện một tên lính đánh thuê muốn nổ s.ú.n.g vào anh, nhưng so với hắn anh nhanh hơn một bước, viên đạn găm giữa trán kẻ địch.

Bò cạp độc nắm chặt bàn tay, “Tên ngươi là gì?”

“Ông nội ngươi tên là Quân giải phóng Trung Quốc!” Lục Bắc Kiêu lạnh lùng nói, “Bò cạp độc. Con gái ông cùng thủ hạ đắc lực của ông đều ở trong tay chúng tôi. Còn muốn cứu bọn họ không? Nếu không muốn, chúng ta có thể thành toàn. Còn nếu muốn cứu, buổi chiều ngày mai, 4 giờ, ở chỗ cũ!”

“Nếu ông không xuất hiện, chúng tôi sẽ cho thủ lĩnh các tổ chức khủng bố trên toàn thế giới nhìn thấy, Bò cạp độc ông túng quẫn thế nào! Đến biên giới Trung Quốc cũng không dám bước vào một bước!” Lục Bắc Kiêu nhìn vào điện thoại, khiêu khích.

Đúng lúc này, Bò cạp độc bật cười, vì sau lưng Lục Bắc Kiêu xuất hiện 3 tên lính đánh thuê.

Lục Bắc Kiêu cũng thấy bọn chúng, anh mặt không đổi sắc.

Sau đó, “chíu chíu chíu”, tiếng đạn b.ắ.n vang lên, người ngã xuống chính là người của Bọ cạp độc.

“Báo cáo. Bên ngoài kẻ địch đã bị tiêu diệt toàn bộ!” Lãnh Dao tiến tới, lớn tiếng báo cáo. Ánh mắt cô quét qua màn hình nhìn Bò cạp độc, bàn tay nắm s.ú.n.g nắm chặt hơn.

“Bò cạp độc, thế này, rốt cuộc là ai diệt ai?” Lục Bắc Kiêu nhìn Bò cạp độc, trào phúng hỏi.

Chỉ thấy sắc mặt Bò cạp độc xanh mét, không nói thành lời.

“Bò cạp độc, không tốn công nhiều lời với ông nữa, hiện giờ ông nội ngươi muốn đi xem những cái mà ông gọi là bảo bối đó bị tiêu hủy. Còn có, cứu ra 3 nhà khoa học bị các người bắt giữ!” Lục Bắc Kiêu cong môi cười nói.

Loading...