Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 485

Cập nhật lúc: 2024-09-28 15:40:01
Lượt xem: 7

Thấy dáng vẻ sắp khóc của u Dương, mọi người liền biết chị Kiều đã xảy ra chuyện!

Mọi người dừng việc trong tay lại, lấy điện thoại ra và kiểm tra danh bạ.

“Tớ có! Tớ có số điện thoại của ông nội!” Hoa Nhụy kích động nói, tay run rẩy định bấm nút gọi.

Đúng lúc này, một bóng người cao lớn đột nhiên bước vào cửa, gần như thu hút hết sự chú ý của mọi người!

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai đen, mặc áo thun màu đen, quần jean sẫm màu, mang đôi ủng quân đội màu đen, trong tay anh cầm một đóa hoa hồng đỏ rất lớn, mặc dù không nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh, nhưng dáng người kia, khí thế kia cũng đủ thu hút ánh mắt các nữ sinh ở trong tiệm!

Đàn ông!

Như thế này mới gọi là đàn ông!

“Giáo quan Lục!” u Dương nhận ra Lục Bắc Kiêu, lớn tiếng gọi, suýt chút nữa bật khóc.

Cố Diệp Phi

Lục Bắc Kiêu nhướng mày, liếc nhìn xung quanh nhưng không nhìn thấy Diệp Kiều, anh liền nhận ra có gì đó không ổn, lại nhìn dáng vẻ nôn nóng của mấy cô gái kia, trong lòng anh có dự cảm không lành!

u Dương chạy đến trước mặt anh, “Giáo quan Lục, chị Kiều, Như Mộng, quán bar! Đánh, đánh nhau!”

Vừa sợ hãi vừa kích động, thanh quản u Dương run lên, lắp bắp nói.

Lục Bắc Kiêu uy nghiêm, không nói một lời nào, chỉ ném đóa hoa hồng lên bàn bên cạnh, lập tức xoay người kéo cửa kính ra, sau đó thân hình cao lớn, cường tráng kia biến mất khỏi tầm mắt của mọi người!

Những vị khách ở quán bar Như Mộng đều sợ hãi chạy ra ngoài, cửa cuốn cũng bị kéo xuống, Diệp Kiều bị nhốt trong quán bar.

Những tên côn đồ từng đợt từng đợt ngã xuống đất, tầng một quán bar hoàn toàn thay đổi, ghế dựa, bình rượu có thể sử dụng được, cô đều dùng, những tên côn đồ kia cũng lần lượt bị cô đánh ngã. Nhưng, cường độ tấn công cao và liên tục như vậy, Diệp Kiều vẫn cảm thấy lực bất tòng tâm.

Chết tiệt, mệt quá!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-485.html.]

Mồ hôi cô tuôn như mưa, hơi thở hổn hển, những tên côn đồ to cao và mạnh mẽ hơn, tay cầm gậy bóng chày, vây quanh cô.

Diệp Kiều cử động khớp vai, hai bàn tay mở ra rồi nắm chặt lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn đám côn đồ cao lớn kia, đúng lúc này, cô cảm giác sau lưng có luồng gió mạnh, cô lập tức khom lưng, xoay người, nắm đ.ấ.m đập thẳng vào bụng của đối phương. Người đàn ông sau lưng ném cây gậy lên không trung, chịu đựng nắm đ.ấ.m của cô!

“Cùng nhào lên cho tôi! Đừng khách sáo với cô ta!” Lúc này, giọng nói của Diệp Trăn Trăn từ lầu hai truyền đến, Diệp Kiều ngẩng đầu liền nhìn thấy cô ta mặc đồ đen, đứng bên lan can lầu hai, từ trên cao, trịch trượng nhìn cô!

Diệp Kiều cười lạnh, mồ hôi rơi khiến tầm mắt cô mờ đi, chỉ cảm thấy có mấy bóng đen đang tấn công về phía mình, cô cũng dùng hết sức, hét lên một tiếng rồi lao tới cái bàn bên cạnh, nhảy lên, chân phải đá vào mặt ba người kia, nhưng trọng tâm không vững khiến cô ngã xuống đất.

Lúc này, hai người đàn ông lập tức tiến lên và đè cô xuống!

“Ha ha ha! Diệp Kiều! Cô cũng có ngày hôm nay!” Diệp Trăn Trăn nhìn Diệp Kiều bị đè trên sàn nhà, đắc ý cười ha ha, cô ta lập tức từ trên lầu bước xuống.

Diệp Kiều thở hổn hển, mười người đấu với mười mấy tên côn đồ, cô đã cạn kiệt sức lực.

Cô không giãy giụa, nhắm hai mắt lại nghỉ ngơi, trong lòng cô vẫn hy vọng hai người đàn ông của cô nhất định sẽ cứu cô.

Lục Bắc Kiêu, Lục Tiểu Cổn.

Cô bị kéo ngồi dậy, hai người đàn ông lần lượt nắm lấy tay cô, lúc này Diệp Trăn Trăn cũng đã bước đến trước mặt cô.

“A Uy!” Cô ta lên tiếng.

A Uy bưng một cái khay đến, trên khay là một ly rượu cocktail màu xanh lam và một ống tiêm.

Tầm mắt Diệp Kiều mờ mịt, cô dùng sức chớp chớp mắt, “Là Blue Margarita?”

Người đàn ông mặc vest bưng khay ngồi xổm trước mặt cô không xa, Diệp Kiều chỉ cảm thấy ly rượu này vô cùng quen thuộc.

“Kiều Kiều, ly rượu cocktail này gọi là Blue Margarita, Margarita màu xanh lam, loại rượu này còn mang một câu chuyện tình yêu rất đẹp, cậu có muốn thử không?” Bên tai cô truyền đến lời nói của Lý Vận ở kiếp trước……

Loading...