Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 429:

Cập nhật lúc: 2024-09-28 14:31:21
Lượt xem: 23

Giống như lời Lục Tiểu Cổn nói, trong biệt thự đâu đâu cũng có thể thấy được lính đánh thuê vác s.ú.n.g đã lên nòng trên vai, phần lớn là gương mặt phương tây.

Có lẽ là nghe được tiếng bước chân của cô, một người lính đánh thuê đi về phía này, cô vội vàng tránh ở một gốc cây thật lớn, người lính đánh thuê kia cũng bị Lục Tiểu Cổn tạo ra âm thanh giả đuổi đi, ngay lập tức cô đi về phía phòng bếp, dọc theo đường đi, hai mẹ con cứ như vậy, lần nào cũng thoát.

Cuối cùng cô cũng đi về phía bếp.

Mỗi ngày Phan Linh đều có thói quen ăn tổ yến, lúc đó tổ yến đang được hầm trong nồi, có một người phụ nữ đang trông coi bếp lò.

Một con mèo hoa đột nhiên nhảy từ cửa sổ vào, người phụ nữ trông bếp lò ngay lập tức đuổi đi, Diệp Kiều có thể lặng lẽ đi vào phòng bếp, đi đến bên cạnh bếp lò, nồi nóng, cô lấy giẻ để vào rồi nhấc nắp nồi lên, nhỏ vào bên trong vài giọt, sau đó lập tức đóng nắp lại, thừa dịp người phụ nữ xoay người, lập tức chạy đi!

Phan Linh vì trả thù Lục Bắc Kiêu, bảo các trưởng lão buộc tội anh, đuổi anh đi, nếu thế, sao anh có thể nằm vùng được?!

Cô sẽ không để sự việc này xảy ra!

Phan Linh, để tôi dạy dỗ cô cho tốt!

Hừ! Không chơi c.h.ế.t cô ta, cô không phải là Diệp Kiều!

Cô liên tiếp đi vào phòng bếp ba lần, mỗi lần đều nhỏ mấy giọt thuốc vào tổ yến của Phan Linh, cô ta đều ăn hết!

Thuốc nước này, là ngày đó cô đi cứu nhụy hoa, mẹ của nhụy hoa bảo cô mang theo, là chế từ nấm độc, có hiệu quả rất thần kỳ!

Tập đoàn này cũng không phải mỗi đại ca Hà Sơn định đoạt, quyết định của 7 trưởng lão mới là quan trọng nhất, nói trắng ra chính là hội đồng quản trị.

Cố Diệp Phi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-429.html.]

Bảy vị trưởng lão rất khó qua, Hà Sơn cũng ở đấy, thấy có vài vị trưởng lão đã tới, hắn ta đang rất khó giải thích, còn Phan Linh đắc ý mà ngồi xuống thân thiện nói chuyện với vài vị trưởng lão.

“Hà Sơn! Anh có vẻ rất tín nhiệm thằng nhóc tên A Mộc đó! Cậu ta rốt cuộc là từ đâu đến?" Hội nghị bắt đầu, vài vị trưởng lão đã bắt đầu lên tiếng.

“Thằng nhóc đấy, ở đây chưa được một năm đâu, ở bên cạnh anh, mới có mấy tháng! Hà Sơn, anh cần phải cẩn thận!"

“Các vị trưởng lão, vợ tôi nhàn rỗi nói bừa mấy người cũng tin sao?! Mọi việc đều phải có chứng cứ! Đừng có vu khống! Các ông như vậy, làm sao mà có tình cảm anh em, hơn nửa năm nay A Mộc đều là phụ tá đắc lực của tôi! Chưa bao giờ làm ra một việc sai lầm nào!" Hà Sơn trầm giọng nói.

Hà Sơn đương nhiên biết là Phan Linh đang quấy phá!

“Anh Sơn, lời của anh cũng không đúng rồi, tôi đây thì làm sao? Anh đừng quên, năm đó, nếu không phải tôi giúp anh hút độc có khi anh đã bị Sợi Chộp b.ắ.n chết!" Phan Linh vỗ bàn, bi phẫn nói.

“Bây giờ anh lớn mạnh rồi, không cần tôi thì liền đạp tôi ở dưới lòng bàn chân! Bây giờ đến cả đồ chơi kia tôi cũng không bằng sao!"

“Hà Sơn! Thật như vậy?!”

“Hà Sơn, nếu đúng là như vậy thì anh thật là quá đáng! Ngần ấy năm, Phan Linh đối xử với anh như nào, mấy lão già còn xương cốt như chúng tôi đều rõ ràng!"

Hà Sơn thấy các vị trưởng lão đều hướng về phía Phan Linh, hắn ta tức giận, con đĩ ấy chắc chắn đã nói xấu A Mộc trước mặt họ: "Các vị trưởng lão, Hà Sơn là người có nhân phẩm gì, các vị chẳng lẽ không rõ? Là cô ta liên tiếp quyến rũ."

Loại gièm pha này, Hà Sơn có chút không nói được: "Tóm lại là lời nói của cô ta không tin được!"

“Anh là đang nói cái chuyện tí sửu dần mão mẹo gì, toàn nói mấy cái vô nghĩa! Hà Sơn, tôi tin tưởng Phan Linh A….." Bưu gia đang nói giúp Phan Linh, không biết từ lúc nào Phan Linh đã ngồi lên trên đùi ông ta, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, ôm lấy gương mặt già nua của Bưu gia hôn xuống.

Tất cả trưởng lão ở đây, cùng với Hà Sơn, đều kinh sợ!

Loading...