Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 419

Cập nhật lúc: 2024-09-26 10:16:44
Lượt xem: 14

Nghe thấy là xe của anh A Mộc, Dã Kê liền bảo thuộc hạ tập hợp lại nhưng vần để s.ú.n.g chĩa lên thái dương của Diệp Kiều.

Chiếc xe màu đen vẫn mở đèn chiếu về phía này, bởi vì đường ở đây gồ ghề, tốc độ xe không nhanh. Vẫn chưa chạy đến bên Da Kê, Dã Kê đã cười nịnh đi lên phía trước, “Các người trông kỹ cô gái này, đừng để cô ta chạy thoát!”

Hắn ta phân phó chi thủ hạ sau đó quay người trên mặt mang ý cười đi về phía chiếc ô tô.

Chiếc xe dừng lại, cửa sổ xe hạ xuống.

“Anh A Mộc, anh đã về!”

“Xảy ra chuyện gì?” mặt người đàn ông ẩn trong bóng tôi, thành âm trầm thấp nghiêm túc.

“Anh A Mộc, không biết con nha đầu ở đâu ra, dám đốt khó hàng của chúng ta! Vừa mới bắt lại được!” Dã Kê cung kính trả lời, giọng điệu có chút tức giận.

“Hàng không bị gì chứ?” Thanh âm nghiêm khắc lại vang lên.

Hàng hóa đó đều là ma túy bán thành phẩm, cần thêm một bước pha chế, mới cho ra hàng thành phẩm, số hàng này cần chuyển đi nước T.

“Anh A Mộc, lửa cháy lửa cháy nhưng không tổn thất!” Dã Kê lao mồ hôi hột, vẫn chưa đi kiểm tra hàng hóa tổn thất như thế nào hau đã bị cháy hết rồi.

Nghe Dã Kê không tự tin nói, hai mắt Lục Bắc Kiêu liếc qua, người nào mà dám đụng đến hàng hóa của bọn họ? Còn là phụ nữ!

Trong lòng thì khâm phục người phụ nữ dũng cảm này!

“Mau đi kiểm tra xem hàng hóa có vấn đề gia hay không, nếu có vấn đề gì sẽ hỏi tội ngươi!” Lục Bắc Kiêu nói.

Dã Kê lập tức gật đầu, quay người phân phó thuộc hạ, lớn tiếng nói:”Nhanh quay về! Kiểm tra kho hàng! Con nhỏ này cũng magn về đưa về phòng tao! Đừng để cô ta chạy thoát!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-419.html.]

Diệp Kiều nãy giờ vẫn bị người khác chỉa s.ú.n.g vào, không dám manh động, chỉ có bị giải đi về phía trước, lướt qua chiếc xe kia.

Cố Diệp Phi

Kho hàng vẫn còn đang bốc khói, chiếu sáng như ban ngày, cửa cuốn bị kéo lên đám côn đồ tràn vào kiểm tra hàng hóa.

“Đừng có đụng vào tôi! Cô nãi nãi tự đi!” cánh tay bị nắm lấy, Diệp Kiều vùng ra, lớn tiếng nói.

Đứng trước cửa kho hàng, thân hình cao lớn của người đàn ông sững lại khi nghe thấy âm thanh quen thuộc… anh nghiên đầu qua, nhìn về phía phát ra âm thanh…

“Con nha đầu này, c.h.ế.t đến nói còn phách lối, có tin ông đây b.ắ.n c.h.ế.t mày!” Tên côn đồ thấy Diệp Kiều không ngoan ngoãn thì lớn tiếng hâm dọa.

“Nhanh vào phòng đi! Tôi nay mày là của anh Dã Kê, đợi anh ta chơi xong, đến lúc đó cho chúng tao chơi luân phiên haha!” Tên cồn đồ còn chưa nói xong, gương mặt Diệp Kiều liền nguy hiểm, nắm lấy cánh tay anh ta quật mạnh xuống đất.

Lúc này càng có nhiều tên xông lên, trên tay cầm s.ú.n.g chỉa về phía Diệp Kiều. Chỉ cần cô manh động thì sẽ bị b.ắ.n thành cái sàng.

“Ha! Con nha đầu này, đừng tưởng mày xinh đẹp, thì tao không dám đánh mày…a a a..” Dã Kê còn chưa nói xong thì cả người đã bay lên không trúng, bàn tay vừa định đánh Diệp Kiều giờ đã bị bàn tay to lớn siết chặc lại.

Hắn ta đau đớn thét lên!

Lửa cháy sáng như ban ngày, Diệp Kiều quay đầu qua nhìn, trong khoảnh khắc này một thân hình cao lớn đam vào trong tầm mắt cô…

Khắc với cái đầu gần như trọc khi còn ở đội đặc nhiệm, bây giờ râu tóc mọc túa lua nhưng không dài, chỉ tôn thêm sẽ soái khí của anh. Nhưng mà mặt anh đầy râu nên che bớt vẻ đẹp trai đó đi.

Ngày cả khi hóa tranh thành xấu xi cũng không thể che dấu bớt vẻ nam tính của anh.

Ánh mắt ánh sáng như những vì sao khóa chặc lấy cô.

“Người phụ nữ này, tôi muốn!” Thanh âm trầm khàng kèm theo sự kiêu ngạo không che dấu.

Loading...