NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 274
Cập nhật lúc: 2024-09-21 13:47:58
Lượt xem: 47
!!!
Cô nhóc không phải nên cảm động sao, vậy mà lại nghĩ đến cái ô!
Diệp Kiều cũng vừa mới phản ứng lại, nhìn anh Kiêu với sắc mặt hơi đen lại, bĩu môi, tỏ vẻ vô tội, “Còn không trách anh sao, làm vấy bẩn em rồi……”
Cố Diệp Phi
Anh làm vấy bẩn?
Lúc đầu là ai đã mang ô đến quân đội tìm anh?
Diệp Kiều thu tay lại, nhìn chiếc nhẫn đính hôn trên ngón giữa, lúc này, cô mới nhận ra trái tim thiếu nữ đang bùng nổ, ba carat, tượng trưng cho tình yêu của kiếp trước, kiếp này và tương lai, không bị giới hạn bởi thời gian và không gian, cho đến mãi mãi.
Và viên hồng ngọc này, thực sự giống nốt ruồi chu sa đó.
Như thể trong thế giới vô hình đã được định sẵn……
Cô sững sờ, khóe mắt đỏ lên, “Em thích! Anh Kiêu thật có lòng!”
Lục Bắc Kiêu nhếch môi, “Em tưởng là anh chỉ biết mang ô sao? Mặc dù anh là một người thô lỗ, nhưng tấm lòng dành cho em rất tinh tế! Ngoan, đợi kết hôn anh lại mua kim cương cho nhóc con của anh!”
Lời nói của anh thực sự khiến cô cảm động, lại khiến cô nhớ đến Lục Bắc Kiêu âm thầm yêu cô ở kiếp trước. Kiếp trước anh chưa từng bày tỏ những điều này trước mặt cô, đến nỗi mà cô nghĩ rằng anh không yêu cô, hiểu lầm anh sâu sắc……
Kiếp này, cách họ ở bên nhau như vậy thật tốt, có gì thì trực tiếp bày tỏ, không có hiểu lầm, chỉ có tình yêu nồng nhiệt và trực tiếp! Diệp Kiều ôm lấy cổ anh, vừa định hôn anh một cái thì phát hiện ông Từ vẫn ở đây, vội vàng buông ra, đỏ mặt. Hễ sơ ý là phát cẩu lương cho người qua đường rồi!
——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-274.html.]
Nhà hàng Tụy Cung
Tại sảnh tầng 1, bên khung cửa sổ sát đất lớn, bà Đỗ và Tư lệnh Lục đang ngồi trong góc uống trà đợi hai bạn trẻ.
Tư lệnh Lục nói, lần đầu gặp con dâu, đợi ở sảnh thì thích hợp hơn, bà Đỗ cũng không dám nói gì.
“Lục Chấn Thăng, rốt cuộc nhà chúng ta ai có tiếng nói? Chuyện của con trai, ông đã giấu tôi bao nhiêu rồi? Thằng nhóc đó, sau khi về nước, không ngờ không có nhiệm vụ đặc biệt gì phải đi nữa! Vậy mà lại đi huấn luyện quân sự với Diệp Kiều đó! Nó, nó là một sĩ quan đặc chủng! Vậy mà ông lại phê duyệt! Mất trí rồi! Không làm tròn trách nhiệm!” Giọng của bà Đỗ đè xuống rất thấp, Tư lệnh Lục cũng cười trừ, trong mắt người ngoài, hai vợ chồng đang chuyện trò vui vẻ.
“Chuyện của con trai, đương nhiên con trai quyết định rồi! Kiêu nó đã đi Venezuela một năm, chịu không ít khổ cực, cho nó nghỉ phép là rất bình thường có đúng không? Đàn ông chúng tôi làm quân nhân thì không muốn yêu đương sao?” Tư lệnh Lục cười nói.
“Lục Chấn Thăng! Ông đừng đùa cợt với tôi, tôi sớm đã biết thằng nhóc đó và Diệp Kiều thành đôi rồi, có phải không? Mất công tôi một lòng một dạ muốn đính ước Yến Tử cho nó!” Đỗ Dĩnh nhắc đến liền rất tức giận.
“Chuyện này còn không trách bà sao, chưa được Kiêu đồng ý đã sắp xếp cho nó rồi! Người làm mẹ như bà còn không hiểu tính tình của Kiêu sao?”
“Này! Lục Chấn Thăng, ông to gan rồi nhỉ! Ông dám quở trách tôi!” Bà Đỗ tức giận, thấp giọng nói, Tư lệnh Lục vội vàng nhận lỗi với bà ta, còn cảnh vệ của Tư lệnh Lục đang mặc thường phục ngồi ở ghế sô pha bên cạnh thì cười trộm.
“Vợ à, đó không phải là em trai không ra hồn của bà sao! Bà cũng gọi cậu ta đến đây sao?” Tư lệnh Lục nhìn thấy đồng chí Đỗ Quân ăn mặc nữ tính trong mắt ông ta, chê bai nói.
“Tôi nói này Lục Chấn Thăng, ông đừng có coi thường em trai tôi! Giá trị của Quân Quân nhà chúng ta đang tăng lên đó! Mảnh đất của nhà họ Đỗ chúng tôi giờ đã là trung tâm mua sắm quốc tế rồi, có thể thấy sắp lên đỉnh rồi! Nước lên thì thuyền lên, kéo theo bất động sản xung quanh cũng sống dậy, lần này tôi đến thành phố N tiện thể khảo sát xem sao! Tiểu tử ngốc này, kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc, gặp được cao nhân chỉ điểm rồi! Khách sạn vốn sắp đóng cửa, sau khi sửa sang lại, cũng có mấy nhà đầu tư nhìn trúng rồi!” Đỗ Dĩnh vội vàng nói, những gì nói đều là thật.
Bà ta vừa từ thành phố N trở về.
“Chỉ là tiểu tử thối đó sống c.h.ế.t không nói cho chúng tôi biết cao nhân là ai!” Đỗ Dĩnh lại nói.
“Lục Chấn Thăng, ông nhìn đi! Người đứng bên cạnh Quân Quân chính là chủ tịch Khương và vợ của ông ấy, đối tác của Quân Quân!” Đỗ Dĩnh vội vàng nói, đang sửa sang dung mạo, tiến đến chào hỏi, bà ta rất thân với bà Khương.
Lúc này liền nhìn thấy cậu em trai ngốc đó của bà ta kéo một mỹ nhân yểu điệu qua, đang nói gì đó với vợ chồng chủ tịch Khương.