NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 188
Cập nhật lúc: 2024-09-21 02:05:25
Lượt xem: 43
Chín con người, chia thành ba nhóm, rất nhanh đã tách ra.
“Số 80, hướng sáu giờ của cậu nguy hiểm!” Số 80 nghe được lời nhắc nhở của chiến hữu, lập tức muốn xoay người lại, tiếng s.ú.n.g vang lên, số 80 đã bị Lục Bắc Kiêu ấn nằm sấp xuống.
Anh lăn mấy vòng trên mặt đất, rút s.ú.n.g ra, hướng về phía tên bắt cóc vừa b.ắ.n một phát rồi chạy đi kia mà b.ắ.n một phát, đối phương trúng đạn, ngã xuống, Lục Bắc Kiêu lập tức bật dậy, chạy đến chỗ tên bắt cóc bị thương, vừa dứt khoát lại lưu loát mà b.ắ.n nổ đầu của đối phương.
Rừng mưa nhiệt đới nóng nực như chiếc lồng hấp, khắp người anh đều là mồ hôi, làm cho mảng da lớn bị thiêu cháy ở sau lưng giống như vết thương bị xát muối vào vậy, vô cùng đau đớn.
Chín thợ săn tiếp tục phân công đi tìm kiếm con mồi trong rừng mưa, tìm được tên nào g.i.ế.c ngay tại chỗ.
Cố Diệp Phi
Cuối cùng chỉ còn lại hai tên.
“Đám súc sinh này, hại tôi phải bong da tróc thịt, tôi phải đánh nát đầu bọn chúng! Hừ! Số 10, chừa một tên cho tôi! Tôi muốn tra tấn bọn chúng đến chết!” Số 80 mai phục trong lùm cây, nói vào trong tai nghe. Trên người anh ta vẫn còn vết thương roi đánh, đau đến mức cắn răng, tên nhóc này là người Mỹ da trắng, lớn hơn Lục Bắc Kiêu mấy tháng.
“OK.” Lục Bắc Kiêu đồng ý với anh ta.
“Số 10, hướng ba giờ của cậu có động tĩnh!”
Bóng người của anh xuyên qua lùm cây, chạy về hướng ba giờ.
Trên đỉnh đầu anh ta bỗng xuất hiện một tấm lưới, anh vừa muốn xoay người, thì đã bị treo lên, hai tên phần tử khủng bố đội khăn trùm đầu đen đã bắt anh làm tù binh.
Là lưới treo.
“Ông nội nó!” Lục Bắc Kiêu cắn răng, trúng mai phục của bọn chúng rồi.
“Không được nhúc nhích!” Tên bắt cóc cầm lấy s.ú.n.g chỉ vào anh, lạnh lùng mà nói.
Mày bảo ông mày không được động đậy cũng không được nhúc nhích?!
Lục Bắc Kiêu đúng thật là không động đậy, nhưng bàn tay sau lưng anh cũng không chút nhàn rỗi, con d.a.o quân dụng giấu trong cổ tay áo bắt đầu có tác dụng, một trong hai tên bắt cóc sắp nổ s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t anh rồi.
“Đi c.h.ế.t đi! Tên thợ săn chó chết!”
Lúc này, Lục Bắc Kiêu đang cuộn tròn thân mình lại đột nhiên duỗi thẳng ra, hai chân vươn tới, kẹp lấy đầu của một tên bắt cóc, tên bắt cóc còn lại thấy như vậy, lập tức đưa s.ú.n.g lên, nhắm chuẩn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-188.html.]
“Bịch!” Số 80 núp trong lùm cây quyết đoán mà bóp cò!
Lúc này đây chỉ còn lại một tên bắt cóc, cũng đã bị Lục Bắc Kiêu vật ngã.
“Số 80, để anh ta lại cho cậu chơi!” Lục Bắc Kiêu cất tiếng nói, khóe miệng cong lên thành nụ cười lạnh.
Anh dùng từ “Chơi”, thể hiện sự khinh thường với đám người này!
Số 80 đắc ý mà bước đến chỗ anh, đầu tiên là cho tên bắt cóc mấy đá, sau đó lấy con d.a.o quân dụng ra, đ.â.m lên người anh ta, tên bắt cóc kia lăn người né tránh, nhưng mà, con d.a.o sắc bén của số 80 đã đ.â.m lên người anh ta một nhát, m.á.u tươi lập tức trào ra!
Chỉ chốc lát sau, khắp người tên khủng bố kia toàn là máu.
“Hừ! Số 80, đừng đùa nữa! Rút!” Lục Bắc Kiêu hét lên một tiếng, gọi phi công, chuẩn bị rút lui.
Trên gương mặt số 80 dính đầy m.á.u tươi của địch, anh ta đưa tay lau đi, nhìn tên bắt cóc đang thoi thóp trên mặt đất, nhớ đến nỗi nhục khi bị hành hạ, bàn tay nắm lấy con d.a.o quân dụng siết chặt hơn, một d.a.o cắm thẳng vào tim tên bắt cóc.
——
Ba chiếc trực thăng vững vàng đáp xuống sân bay của Trường Hunter, mười hai học viên lần lượt bước xuống, mà người nghênh đón bọn họ lại chính là giáo quan Wil cùng các giáo quan khác, còn có ba người học viên kia.
Lục Bắc Kiêu sửng sốt, trên gương mặt giáo quan Will vẫn còn đang nở nụ cười.
“Đ*t!” Anh thô bạo mà nói, bước đi nhanh về phía giáo quan Will.
“Will! Anh cmn chưa c.h.ế.t sao? Ngược lại còn trơ mắt nhìn bọn tôi bị kẻ địch ngược đãi?!” Lục Bắc Kiêu đứng trước mặt anh, hung tợn mà nói!
Những người khác cũng bước nhanh lên, bọn họ thật sự rất muốn trong trường hợp không bị đuổi học, mà đánh đám giáo quan này một trận ra trò!
“Vừa rồi chính là thực chiến, các cậu không phục sao?” Giáo quan Will nhún vai, nở nụ cười mà nói. Trong lòng anh ta, đều vô cùng hài lòng đối với màn biểu hiện vừa rồi của bọn họ! Đặc biệt là số 10 này, nghe nói từ trước khi bước vào thủy lao, trên người anh đã luôn mang theo d.a.o găm.
Rất tốt, đúng là dáng vẻ mà một bộ đội đặc chủng nên có!
Là một bộ đội đặc chủng, luôn luôn phải có chuẩn bị! Cho dù là cả khi ngủ, cũng phải ôm lấy súng, trên người cũng phải mang theo vũ khí để phòng thân!
Khi vụ khủng bố xảy ra, mấy người giáo quan bọn họ chỉ việc kéo còi cảnh báo, rồi trốn vào hầm mật thất, theo dõi, quan sát đám học viên bị bắt đi, chạy thoát, rồi phản công…….