NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1708
Cập nhật lúc: 2024-10-06 20:43:28
Lượt xem: 5
Cậu cả Diệp đang dán băng dính trên mặt, cũng bị sặc để đỏ mặt, vậy mà cậu ta vẫn cười không ngừng. Mà Cổn gia bình tâm ngồi trên ghế sofa ở đối diện, chỉ ghét bỏ mà liếc mắt nhìn cậu cả Diệp một cái.
Lại chỉ thấy Lâm Dương đang dùng ánh mắt mắt nhìn mình, biểu cảm đó giống như đang hỏi: Chúng ta có cần đi lên khuyên bảo không?
Cậu liền dùng một tay kẹp cổ cô, khoé môi cong lên thành một nụ cười cưng chiều, đứng dậy: “Đi làm bài tập thôi!”
Nói rồi liền kéo Lâm Dương đi về phía cầu thang.
“Anh Lục, thật ra thì anh Tiểu Thái cũng không tệ, nhưng vào thời khắc mấu chốt em tin tưởng Tiểu Vũ, chúng tôi mau đi khuyên bảo bọn họ đi!” Đến lầu hai, Lâm Dương nhìn thấy cậu đi thẳng về phòng, liền vội vàng nói.
Cổn gia cười khổ, bàn tay to lớn nắm lấy gáy cô đẩy cô đi về phía trước, “Em mà cũng là người trưởng thành 18 tuổi sao?” Tuy rằng còn phải hai ba tháng nữa cô mới chính thức thành niên!
Liếc mắt nhìn cô một cái rồi nói.
Lâm Dương chớp mắt, chỉ nhìn thấy cậu mở cửa, bọn họ không ở cùng một phòng, đây là phòng của cậu và Diệp Nhất Mộc.
“Trông em không giống người trưởng thành chỗ nào chứ?!” Lâm Dương cất tiếng kháng nghị.
Cố Diệp Phi
Bị cậu kéo vào phòng, cửa phòng cũng bị cậu đá chân đóng lại, cô đã bị cậu vây lấy trong vách tủ nơi huyền quan.
Ánh mắt sáng quắc từ trên mặt cô dần di chuyển xuống dưới, càng ngày càng nóng bỏng……….
Mấy ngày sau khi ông nội tỉnh dậy, cô liền bị cậu cho ăn đến béo hơn một chút, vậy là nơi nào đó cũng cứ như vậy nhô cao lên.
Lâm Dương như cũng cảm nhận được sự nguy hiểm toả ra từ trong hơi thở của cậu, trái tim bé nhỏ liền đập mạnh liên hồi, không nhịn được mà liên tục nuốt nước bọt: “Anh Lục…..làm bài tập thôi…….”
Ánh mắt cậu dời đi, dừng lại nơi cánh môi cô, rồi sau đó, cắn xuống một ngụm.
Lâm Dương: “...........” Không phải bạn trai muốn giúp cô làm bài tập hay sao?!
Cổn gia: Tăng cường kỹ thuật hôn cũng là một trong những bài tập của em!
Phòng khách dưới lầu chỉ còn lại hai người bọn họ, mà cậu cả Diệp kia vẫn còn cười ra tiếng heo kêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1708.html.]
“Anh cười cái gì? Không tin sao? Em còn bảo chị Tiểu Vũ đánh anh Tiểu Thái nhẹ lại một chút nữa đó!” Trần Tiểu Quả nhìn thấy Diệp Nhất Mộc đã sặc nhưng vẫn không ngừng cười, xem thường mà hỏi lại cậu ta.
“Đánh anh Tiểu Thái nhẹ một chút — — Ha…….Trần Tiểu Quả, bây giờ anh Tiểu Thái của em nhất định là rất muốn đánh em!” Cậu cả Diệp vừa cười vừa nói, “Tiểu Quả Tử của anh thật cmn đáng yêu quá đi! Ngoan nào, lại đây, anh tận tình giảng giải cho em về môn sinh lý!”
Nhắc tới môn sinh lý, Trần Tiểu Quả liền tới những thứ học năm lớp 8, liền đỏ mặt lên, “Đồ không biết xấu hổ! Ai cần anh dạy chứ!”
“Anh không dạy em, thì sao em biết được bây giờ bọn họ đang làm gì?” Cậu cả Diệp nở nụ cười đê tiện.
“Anh Tiểu Thái, anh không sao chứ?!” Lúc này, Trần Tiểu Quả đi hướng về phía cửa cầu thang, quan tâm mà hỏi.
Cậu cả Diệp nhìn thấy Tiểu Bạch Thái đi xuống, nụ cười lại càng đê tiện hơn!
Đây là bị phá hư chuyện tốt rồi!
“Không sao cả!” Khi nói chuyện, khoé môi của bạn học Thái Dư Bạch còn có chút run rẩy.
Nói rồi đi đến quầy bar rót nước uống, còn mở tủ lạnh tìm một viên đá, hạ hoả!
Vừa rồi bọn họ còn đang mãnh liệt mà hôn nhau, Vũ tư lệnh vừa nghe thấy tiếng gọi lớn của Trần Tiểu Quả, lập tức một tay đẩy cậu ra, sau đó lại đá cậu ra khỏi phòng cô!
Chốc lát sau, Lục Tiểu Vũ cũng xuống lầu, cô đã mặc quần áo vào, chuẩn bị nấu gói mì, nhưng bị Tiểu Bạch Thái giành trước.
“Đừng ăn mì nữa, anh làm cơm chiên cho em!” Tiểu Bạch Thái trong tủ lạnh còn thừa không ít cơm liền lên tiếng.
“Em còn muốn canh trứng cà chua!” Cô nói rồi ngồi xuống bên bàn ăn, vì để giải quyết hai chuyện ngày hôm nay, cô đã không hai bữa, cũng rất đói bụng.
“Chị Vũ, anh Tiểu Thái đúng thật là tin tưởng chị trăm phần trăm, chị lại………” Trần Tiểu Quả còn chưa nói hết, thì đã bị cậu cả Diệp khiêng đi, “Bà cô nhỏ, em còn nói nữa, chỉ sợ rằng chị Vũ cùng anh Tiểu Thái của em sẽ đánh em đó!”
“Diệp Nhất Mộc! Em thương Tiểu Quả Tử còn không kịp nữa đó!” Lục Tiểu Vũ cất tiếng nói.
Vốn dĩ không không muốn khai trai!
“Diệp Nhất Mộc! Anh bỏ em ra! Anh bị điên rồi hả?! Anh là thổ phỉ sao?!” Cô ấy nằm ngang trên vai cậu ta, đầu hướng xuống, nhìn thấy sắp đi lên cầu thang liền hoảng hốt, đưa tay đánh lên lưng cậu ta.