NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1674:Anh chính là người giám hộ của em
Cập nhật lúc: 2024-10-06 20:31:55
Lượt xem: 0
Khách sạn Xuất trần nhập mộng.
Cậu cả Diệp ngồi xuống ghế trông chỗ bàn đăng ký quầy lễ tân, ngẩng đầu ngồi giống như ông tướng nhìn Tả Nguyên.
Trần Tiểu Quả ở bên cạnh thấy anh vì công báo thù riêng, quả thực tức giận!
Tả Nguyên cũng không giận, cong môi cười liếc nhìn anh, "Phòng trước đó tôi đã lên mạng đặt rồi, tiền cũng trả rồi, bên anh nói không còn phòng... Vậy tôi đành phải lên trang web thứ ba khiếu nại rồi...!"
Đặt trước trên mạng?
Cậu cả Diệp bật máy tính mở hệ thống đăng ký phòng lên, nhấp vào cột đặt phòng, thực sự có!
Nghĩ cũng không cần nghĩ, nhất định là trước đó Trần Tiểu Quả đã nói cho thằng nhóc này tên khách sạn rồi!
Điều này càng chứng minh hai người họ đang yêu nhau!
Trần Tiểu Quả!
Em được lắm!
"Diệp Nhất Mộc, anh có tin tôi lên mạng bóc phốt khách sạn anh làm ăn bằng tình cảm không?!" Trần Tiểu Quả đi tới uy h.i.ế.p anh.
Cậu cả Diệp ngoài cười nhưng trong không cười gật đầu, cất giọng nói: "Thẻ căn cước!"
Anh cũng không tin thằng nhóc này dám làm gì Trần Tiểu Quả ở trước mặt anh!
Trần Tiểu Quả đắc ý cong môi, lấy thẻ căn cước từ tay Tả Nguyên đập lên bàn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1674anh-chinh-la-nguoi-giam-ho-cua-em.html.]
Cậu cả Diệp không thể không phục vụ họ đàng hoàng, sắp xếp cho Tả Nguyên một phòng lớn ở tầng một, còn Trần Tiểu Quả ở tầng hai, hơn nữa còn cùng phòng với Lục Tiểu Vũ.
Xem bọn họ thông đồng thế nào!
Sau khi Tả Nguyên cầm chìa khóa, Trần Tiểu Quả đi theo anh ta ra ngoài.
"Trần Tiểu Quả, em về đây!" Diệp Nhất Mộc đuổi theo túm Trần Tiểu Quả lại, đôi chân dài đá cửa đóng lại, dựa người vào cạnh bàn, kéo vành mũ ra sau, nhìn dáng vẻ giống như lưu manh.
Mặc dù anh Tiểu Thái và anh dạng này cũng đẹp trai nhưng xưa nay họ không trêu ghẹo nữ sinh thế này!
Cậu cả Diệp ngậm thuốc trong miệng, nghiêng đầu châm thuốc, hít sâu một hơi rồi phun ra, nheo mắt nhìn cô, "Trần Tiểu Quả, em là do anh hứa với cô Chu dẫn ra ngoài. Mấy ngày ở đây anh chính là người giám hộ của em, em đi đâu đều phải báo với anh, hoặc anh đi cùng em! Nếu không em đừng mong ra ngoài! Đừng tưởng anh của em chỉ nói mồm, nếu anh thực sự nổi nóng với em..."
Khó lắm anh mới có dịp nghiêm túc, trầm giọng nói như cảnh cáo với cô, "Trần Tiểu Quả, anh mắng em chung quy vì anh thương em? Nếu em làm anh giận thì đừng nghĩ được yên!"
Khi đang nói chuyện anh đã đứng dậy, đến trước mặt cô, nhân lúc cô chưa kịp phản kháng thì bàn tay thô ráp đã vỗ nhẹ lên khuôn mặt trắng mềm, đàn hồi của cô.
Dù sao cũng là thiếu nữa, làn da trơn nhẵn cong mọng làm anh thích không nỡ buông, lúc định tiếp tục thì Trần Tiểu Quả đã hất tay anh ra!
Cảm giác căng mịn trên khuôn mặt kia dường như vẫn còn, cô không nói gì chỉ trợn mắt nhìn anh, sau đó kéo cửa chạy nhanh ra ngoài!
Cô cũng muốn xem chọc tới anh sẽ có hậu quả gì!
Cố Diệp Phi
Thấy Trần Tiểu Quả không đến phòng của Tả Nguyên mà đi lên tầng hai, Diệp Nhất Mộc không đuổi theo.
Trên cánh cửa trong phòng, Lục Tiểu Vũ đã trải qua mấy tháng huấn luyện thính giác nhạy cảm, giữa hơi thở nặng nề cô mở miệng khó khăn nói: "Thái Dư Bạch! Đừng hôn nữa! Tiểu Quả tới rồi!"
Cổ áo sơ mi rộng rãi bị kéo đến nửa bờ vai, Thái Dư Bạch ôm lấy cô từ phía sau vùi đầu vào cổ bên cạnh cô mà hôn say đắm, nghe lời cô nói, giống như bị tạt một gáo nước lạnh!