NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1620
Cập nhật lúc: 2024-10-06 17:48:47
Lượt xem: 5
Nhớ lại chuyện cũ mà sợ, Chu Mạt đưa mắt nhìn sang đồng chí Trần Nhị Đản bên tay trái, anh ta còn đang vô cùng quan tâm mà gắp cho cô ấy một miếng rau trộn tai heo.
Múc cho con gái một muỗng trứng chưng, “Quả Tử, tháng sau con phải thi lên lớp mười rồi, phải cố gắng hơn, nhưng cũng đừng áp lực quá đó!”
Trần Tiểu Quả đưa mắt nhìn gương mặt tươi cười hiền từ của cha, liền gật đầu thật mạnh, cô phải cố gắng học tập.
Còn về Diệp xấu xa kia………
Nghĩ đến cậu, cô cảm thấy giống như bị người ta tát một cái thật khó coi!
Cố Diệp Phi
Sau này cô không bao giờ muốn thích cậu nữa!
……………
Cậu cả Diệp xách theo một bình bia lớn, mang về năm cân tôm hùm đất, cùng mấy chục xiên thịt dê quay trở về đại viện, lúc tìm được anh em tốt của mình, vậy mà ba người họ vẫn đang học bài trong thư phòng!
“Trời đ*! Có cần phải nghiêm túc như vậy không?! Lục Tiểu Vũ, em vậy mà lại đang học bài sao?! Có lộn không vậy?! Mau qua ăn tôm hùm đất đi!” Cậu nhìn lướt qua, chỉ nhìn thấy Lục Tiểu Vũ bình thường không thích học nhất cũng đang nghiêm túc mà nghe Tiểu Bạch Thái giảng bài, làm cậu cảm thấy vừa khiếp sợ lại buồn bực mà nói.
Mà học sinh giỏi cậu cả Lục cũng đang ngồi ở bàn bên cạnh, lật xem sách giáo khoa vật lý của lớp mười hai!
Tháng sau là bọn họ phải thi đại học rồi.
Ba người làm như không nghe thấy gì, cũng không ngẩng đầu lên, làm cho cậu cả Diệp tức đến hộc m.á.u một lần nữa, “Nếu không ăn, anh em tôi vứt đi hết đó!”
Cậu vừa dứt lời, cuối cùng Lục Tiểu Vũ cũng không nhịn được mà chạy ra khỏi thư phòng, ngay sau đó, Tiểu Bạch Thái cũng bước đi theo!
Cổn gia vẫn còn nghiêm túc mà xem sách giáo khoa.
Cậu cả Diệp nhìn cậu ấy, bỗng nhiên cậu nhớ tới bữa tối sinh nhật đó, cậu ấy có từng nói.
Cậu ấy nói cái gì theo đuổi vợ là lò hỏa táng!
!!!
“Rõ ràng đến vậy sao?!” Cậu oán giận mà nói, “Dù sao cũng chỉ là một con nhóc mà thôi, mới lớn được bao nhiêu chứ?!”
Lúc này Cổn gia mới đưa mắt lên nhìn cậu, cũng đoán ra được cậu đang nói gì.
Nhìn thấy dáng vẻ buồn bực đó của cậu, liền biết được nhất định là cô nhóc đó đã làm một chuyện để sau này hối hận cũng không kịp!
“Rất đáng chúc mừng! Uống rượu đi!” Cô gia cố ý buông lời tổn thương, bỏ sách giáo khoa xuống, đứng dậy.
“Chúc mừng cái gì?” Cậu cả Diệp vẫn không hiểu gì.
Cổn gia không quan tâm đến cậu.
Lúc cậu cả Diệp lên đến sân thượng thì phát hiện ra số xiên thịt dê cậu mang về đã bị bọn họ xử lý hơn phân nửa, liền tức giận đến mức dậm chân, vội vàng tiến lên giành lấy!
Sau khi uống mấy ly bia vào rồi, cậu cả Diệp cũng đã hơi ngà say, “Lục Tiểu Vũ, em nói xem, từ lúc mấy tuổi em đã bắt đầu thích Tiểu Bạch Thái?!”
Cô nhóc Lục Tiểu Quả kia, chắc chắn là vào kỳ dậy thì đã tuỳ tiện đi thích người ta, qua đợt này, nhất định là sẽ không thích cậu nữa!
Tiểu Bạch Thái còn đang giúp Lục Tiểu Vũ lột vỏ tôm, trên chiếc đĩa trước mặt Lục Tiểu Vũ cũng có mấy con, Tiểu Mộc Đầu đưa đũa qua, liền bị Tiểu Bạch Thái đẩy về!
Cậu ta lột tôm chỉ có thể để cho Vũ tư lệnh của cậu ta ăn!
Lục Tiểu Vũ uống một ngụm bia, lại ăn thêm một miếng thịt dê nữa, một tay khác đưa lên khoác vai Tiểu Bạch Thái, trông hệt như anh em ôm lấy nhau!
“Từ khi em biết ghi nhớ mọi chuyện, thì đã thích Tiểu Bạch Thái! Nếu không, sao em có thể để anh ấy làm phó quan suốt nhiều năm như vậy?!” Cô ấy có chút vô tư mà nói.
“Lục Tiểu Vũ! Anh phát hiện ra rồi, anh là người cùng chí hướng với em đó! Tình cảm của anh đối với Trần Tiểu Quả, cũng giống như của em đối với Tiểu Bạch Thái vậy, tình anh em thôi!” Cậu cả Diệp kích động, vỗ bàn một cái mà nói, “Vậy mà con nhóc đó cứ cố tình muốn có tình cảm nam nữ với anh! Em nói xem thế này là thế nào?! Còn không phải là l.o.ạ.n l.u.â.n sao?!”
Cậu vừa dứt lời, sắc mặt Tiểu Bạch Thái lập tức thay đổi, mà Lục Tiểu Vũ ngồi bên cạnh cũng quay sang ghét bỏ Tiểu Mộc Đầu, “Cái tên anh đã làm gì Tiểu Quả Tử rồi?! Cũng khó trách con bé rút khỏi nhóm!”
“Anh anh anh, anh nào có làm gì con bé đâu?! Là con bé làm anh khó chịu đó có biết không?!” Tiểu Mộc Đầu tức giận mà nói, chỉ nhìn thấy Tiểu Bạch Thái bỏ bao tay dùng một một lần xuống đi vệ sinh, sắc mặt của cậu ta cũng không dễ chịu cho lắm.
Lục Tiểu Vũ không thèm quan tâm đến Tiểu Mộc Đầu, cũng đứng dậy đi vệ sinh, Cổn gia cầm điện thoại lên, mở Wechat gửi voice chat cho Lâm Dương, giảng một đề bài vật lý cho cô ấy.
Tiểu Bạch Thái còn đang buồn bực mà dùng nước lạnh rửa mạnh, làm cho bản thân bình tĩnh lại, bằng không cậu ta lại cứ suy nghĩ lung tung!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1620.html.]
Cô ấy nói từ khi cô ấy có thể ghi nhớ mọi chuyện thì đã thích cậu ta, đó rõ ràng không phải là tình cảm giữa nam và nữ, mà chính là một kiểu tình anh em!
Cửa nhà vệ sinh mở ra, xuyên qua chiếc gương có thể nhìn thấy cô ấy bước đến, nhưng cô ấy lại đột nhiên tắt đèn đi!
“Vũ tư lệnh, em tắt đèn làm……” Cậu ta còn chưa nói hết, trong bóng tối, đôi môi của cậu ta đã được bắt lấy một cách chính xác!
!!!
Tiểu Bạch Thái thật sự là thụ sủng nhược kinh!
Vậy mà cô ấy lại đang hôn cậu ta!
Chỉ là, còn chưa thể cảm nhận được kỹ càng nụ hôn đó, cô ấy đã buông cậu ra, quay người bước ra cửa, Tiểu Bạch Thái liền bước nhanh một bước, kéo cô ấy quay trở lại.
Máu huyết cả người chàng thiếu niên sục sôi, giống như thoáng hiểu ra, tại sao cô ấy lại đột nhiên bước vào tắt đèn mà hôn cậu ta!
Cánh tay chắc như thép mạnh mẽ ôm lấy vòng eo của cô ấy, bàn tay thô ráp nâng gương mặt cô ấy lên, nương theo ánh sáng bên ngoài, cẩn thận mà ngắm nhìn cô ấy, “Vũ tư lệnh, cuối cùng cũng chịu đùa giỡn với tiểu nhân rồi sao?”
“Ai đùa giỡn với anh? Mới vừa rồi em không có làm gì với anh hết!” Cô ấy xảo quyệt mà nói.
Cô ấy cũng chỉ là muốn cho cậu ta biết, tình cảm cô ấy đối với cậu ta không phải là tình anh em!
“Ưm” Bạn học Thái Dư Bạch cuồng dã mà hôn lên đôi môi cô ấy!
Cô ấy muốn giãy dụa, nhưng cậu ta vẫn giữ chặt không buông, thậm chí còn hôn vào sâu hơn, ngọn lửa tàn sát bừa bãi trong khoang miệng cô ấy, một bàn tay khác còn đang xoa nắm trên lưng cô ấy!
Vốn là đã uống chút bia, còn bị cậu ta hôn như vậy, Lục Tiểu Vũ chỉ cảm thấy cả người mình vừa nóng vừa mềm nhũn, đặc biệt là hai chân, không nhanh chóng không chịu nổi, cả người dựa vào lòng n.g.ự.c cậu ta!
“Ưm….” Cô ấy khẽ kêu lên, cuối cùng cậu ta cũng chịu buông cô ấy ra, trái tim hai người đập mạnh, khoé môi cậu ta cũng cong lên: “Vừa rồi, anh cũng chưa làm gì với em hết!”
Cậu ta thấp giọng mà nói.
Lục Tiểu Vũ định đưa chân đá cái tên không biết xấu hổ là cậu ta một cái, cậu ta đã nhanh chóng tránh đi!
“Em không phải là người cùng chung chí hướng với Tiểu Mộc Đầu!” Cô ấy đột nhiên nghiêm túc mà nói.
Nói xong liền xoay người rời đi.
Lúc này Tiểu Tiểu Bạch Thái mới ngạc nhiên mà hiểu được ý của cô ấy.
Ý cô ấy là, tình cảm của cô ấy đối với anh ta không phải tình anh em!
Chỉ là, Vũ tư lệnh của cậu ta không biết nói lời ngon tiếng ngọt, cô ấy vốn dĩ không giống với những cô gái khác.
Từ nhỏ Lục Tiểu Vũ đã quen ra mệnh lệnh với Tiểu Bạch Thái, sao có thể nói mấy lời hoa mỹ với cậu ta, càng sẽ không nói mấy lời âu yếm rợn người đó!
Trần Tiểu Quả cũng không block toàn bộ phương thức liên lạc của cậu cả Diệp nữa, nhưng cô cũng không quan tâm đến cậu, cũng sẽ không chặn cậu nữa.
Cậu cả Diệp vẫn giống như trước đây, cẩn thận mà thích bài viết của cô, bình luận, nhưng chưa bao giờ cô trả lời bình luận đó, cứ trực tiếp lờ đi!
Tháng sau, thời gian thi đại học cùng thi lên lớp mười cũng đã đến, mọi người đều vô cùng bận rộn.
Trần Tiểu Quả muốn cố gắng mà thi vào một trường cấp ba trọng điểm.
Lục Tiểu Cổn muốn làm tấm gương cho bạn gái nhỏ, nên mấy hôm nay rất cố gắng học tập, còn mấy thứ khác vì để điểm ra không quá khó coi nên mới chạy nước rút nhờ cao thủ!
Cổn gia dứt khoát điền thẳng Đại học Thanh Hoa vào phiến nguyện vọng, đó là trường học trong mơ của Lâm Dương, cậu ấy theo cô ấy.
Tiểu Bạch Thái cùng điền nguyện vọng với Lục Tiểu Vũ, cậu cả Diệp cũng điền theo bọn họ, dù sao cũng sẽ đi nhập ngũ, có điền thế nào cũng vậy thôi, nhưng ngạch cửa của Đại học Thanh Hoa cũng không phải thứ mà mấy tên bình thường không học tập như bọn họ có thể bước qua được!
………..
Sáng sớm ngày 7 tháng 8, hai chiếc xe jeep Wranglers bản mới nhất xuất hiện, một chiếc màu xanh lục, một chiếc màu đỏ rực dừng lại trước cửa tiểu viện của Thủ trưởng Lục!
Một cậu nhóc tầm mười mấy tuổi lái một chiếc xe khác đến, vừa nhìn thấy Cổn gia đứng trước cửa tiểu viện, dáng người cao lớn tráng kiện, cậu ta lập tức cất tiếng gọi: “Cổn Cổn!”
Nhưng cách xưng đó lại bị Cổn gia đầy khí phách ghét bỏ muốn xoay người bỏ đi!
“Hu hu hu……..cha, Cổn Cổn lại không thèm quan tâm người chú là con nữa rồi…….” Cậu nhóc con sắp được mười tuổi xoay người lại, cất tiếng chi chít khóc lóc với lão yêu nghiệt vừa bước xuống xe.