NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1587:Cậu có cởi hết ở trước mặt tôi, tôi cũng không có cảm giác!
Cập nhật lúc: 2024-10-06 17:35:46
Lượt xem: 2
Toàn bộ hành trình Lục Tiểu Vũ vẫn ở trạng thái ngơ ra!
Trăm triệu không nghĩ tới, cậu không những không buông cô, còn giữ cô hôn cô một chặp!
Cậu là “người anh em” cho dù ngủ cùng một cái giường với cô vẫn nước giếng không phạm nước sông!
“Ha……” Cuối cùng cậu cũng buông lỏng cô, tiếng than nhẹ tràn ra từ môi răng anh, nhưng cậu vừa thở ra một hơi, nhìn đôi môi tươi mới ướt át của cô, cậu lại muốn hôn lên, lúc này, đôi tay cô kịp thời đè lại n.g.ự.c cậu!
Cô gái thở hổn hển, vẻ mặt tức giận, đôi mắt to trừng lớn, n.g.ự.c cũng đang phập phồng kịch liệt.
Cậu cũng thở hổn hển, cách quần áo, n.g.ự.c cậu nóng kinh người, tim đập như sấm, cậu rũ mắt, ánh mắt kiên định nhìn cô.
Lục Tiểu Vũ giải phóng một bàn tay, mu bàn tay dùng sức xoa hơi thở nam tính với hỗn hợp mùi t.h.u.ố.c lá và nước miếng còn dư lại của cậu trên cánh môi, đôi mắt to của cô trừng anh!
“Thái Dư Bạch! Cậu muốn c.h.ế.t à?!” Cô cắn răng nói, tư thế như muốn g.i.ế.c cậu.
“Đây là chuyện từ lúc tôi mười hai tuổi năm ấy lúc nhịn chị đã muốn làm! Tôi không muốn chết, là muốn ở bên chị!” Cậu nhìn cô, ánh mắt kiên định, từng câu từng chữ nói rõ ràng mạnh mẽ!
Lục Tiểu Vũ: “……”
“Từ sau khi trở về từ tình Y, tiếp tục làm anh em với chị, là muốn tiếp tục thân cận chị, cũng sợ chị bị người khác đoạt đi! Ở trong mắt tôi, chị không phải chị Vũ của tôi, chị là người vợ tương lai tôi muốn!” Cậu ôm vòng qua cô, cúi đầu nhìn cô, vô cùng nghiêm túc nói, “Có lẽ, lần này chị sẽ từ chối tôi, nhưng không sao, tôi có thể tiếp tục chờ! Chờ đến khi chị có cảm giác với tôi, nguyện ở bên tôi mới thôi!”
Cô vẫn luôn cho rằng, năm cậu mười hai tuổi ấy trao nhẫn cho cô, nói muốn cưới cô, là lời trẻ con dại khờ, 5 năm nay, cậu đã sớm không còn tâm tư đó với cô nữa, bọn họ chỉ là anh em.
Giống như lúc còn rất nhỏ, không hiểu nam nữ khác biệt.
Trong hai năm qua, bọn họ thường nằm trên một cái giường xem phim kinh dị, thậm chí cô còn dựa vào người cậu ngủ cũng chưa từng phát sinh chuyện gì, cậu còn đáng tin cậy hơn cả các bạn nữ!
Cố Diệp Phi
Nhưng thằng nhóc c.h.ế.t tiệt này vẫn luôn muốn gạt cô!
Có phải lúc bọn họ nằm bên nhau xem phim kinh dị, bất cứ lúc nào cậu cũng có sự kích động muốn đánh gục cô không?
Cô ngửa mặt, đôi mắt to thẳng tắp trừng cậu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1587cau-co-coi-het-o-truoc-mat-toi-toi-cung-khong-co-cam-giac.html.]
Cái tên nhóc thúi một giây trước làm cô đau lòng khổ sở, một giây sau lại làm cô giật mình này!
“Tư lệnh Vũ, lúc trước chỉ là lời nói trong lúc tức giận của tôi thôi, yêu sâu sắc không trách được, là lo lắng cho chị, để ý tới chị, mới bị tức giận vansgd dầu, nói những lời khốn nạn đó. Chị là người thế nào, tôi rõ ràng hơn ai khác!” Cậu nhìn cô, vô cùng nghiêm túc nói.
“Đừng để trong lòng, được không?” Cô cũng để ý tới cậu, bằng không cô chưa bao giờ khóc, sẽ không rơi nước mắt.
“Không được! Tôi để ý trong lòng! Còn cả nụ hôn đầu tiên của tôi đã bị cậu cướp rồi! Đồ súc sinh nhà cậu!” Lục Tiểu Vũ cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, kiềm chế dòng nước mắt sắp rơi, đá cậu một cú, oán hận nói.
“Cũng là nụ hôn đầu tiên tôi mà……! Nếu không, để chị cướp lại nhé?” Cậu dịu dàng cười nói, khóe miệng lại hiện má lúm đồng tiền.
“Biến! Mùi t.h.u.ố.c lá khó ngửi chết, ai muốn hôn?!” Cô ngạo kiều nói.
Cô đẩy cậu ra rồi đi, “Tôi không muốn ở bên cậu! Cậu có cởi hết ở trước mặt tôi, tôi cũng không có cảm giác! Sau này không cần làm anh em nữa!”
Cô vừa đi vừa nói chuyện, bạn học Thái Dư Bạch vội xách xe tới, nghe lời cô nói, lòng tự tôn phái nam nghiêm trọng bị nhục nhã!
“Tôi không tin! Trở về tôi cởi hết, cho chị xem thử!” Cậu da mặt dày nói.
Lần này nhất định mẹ nó da mặt dày đến cùng!
Cô bị cậu nói lời lưu manh, giật mình xoay người, nhìn cậu ngồi trên xe đạp.
Má nó! Đây là Tiểu Bạch Thái súc vật vô hại cô quen sao?!
——
Tương lai vào ngày nào đó, tháng nào đó, năm nào đó, bạn học Thái chỉ mặc đồ lót chống đạn đứng ở trước mặt Tư lệnh Vũ, dáng người to lớn, khóe miệng cười tà nói: Không có cảm giác sao? Thật sự không có cảm giác sao?
Tư lệnh Vũ lắc đầu, lắc đầu, sau đó, ngã ngồi trên mặt đất.
Không có cảm giác?
Chân mềm nhũn rồi!