NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1584: Ông đây là người đàn ông của cô ấy!
Cập nhật lúc: 2024-10-06 17:34:46
Lượt xem: 4
Ánh mắt Lục Tiểu Cổn dừng ở trên mặt Lâm Dương, trầm giọng nói: “Kế hoạch là năm hai nhập ngũ!”
Anh rất rõ ràng và kiên định với kế hoạch của chính cuộc đời anh!
Bắt đầu từ lúc còn nhỏ, anh đã có lên kế hoạch cho cuộc đời như vậy, trừ việc phải gánh vác sứ mệnh gia tộc ra, trở thành binh lính hàng đầu như Đại ma vương Lục, đó cũng là lý tưởng của anh!
Khi anh nhập ngũ, vừa hay cô cũng lên năm nhất……
Lâm Dương thầm nghĩ.
“Em tính thi vào trường đại học nào?” Anh nhìn về phía cô, trầm giọng hỏi.
“Lý tưởng của em là Thanh đại!” Cô cười trả lời, vẻ mặt tự tin.
“Được, anh chờ em ở Thanh đại!” Anh lại nói.
Nói xong, anh cúi đầu, tiếp tục nghiêm túc tự hỏi, tính toán.
Lâm Dương nhìn anh ngồi trong nắng ấm, nhìn như cao ngạo lạnh lùng, cô đang thất thần bởi lời anh nói.
“Anh vì em mới thi vào Thanh đại ư?” Hồi lâu sau, cô nghi ngờ hỏi.
Anh ưu tú như vậy, tới bộ đội nhất định có thể thi đậu trường quân đội, đại học với anh mà nói chỉ là cái bằng cấp, khu nào cũng không sao.
Cổn gia ngẩng đầu, hai mắt lạnh nhạt nhìn cô, ánh mắt kia đang nói: “Em nói xem?”
Lâm Dương cảm giác trái tim cô lại bị thần tình yêu b.ắ.n một mũi tên, đó là cảm giác tim đập thình thịch!
Cũng là cảm giác như nằm mơ một lần nữa!
Sao anh có thể tốt với cô như vậy chứ?! Sao có thể cưng chiều cô đến vậy?!
Anh đã tính ra đáp án, chỉ thấy nha đầu còn đang nhìn anh thất thần.
Ánh mắt cô như…… Liếc mắt đưa tình!
Anh ngồi dậy, dù bận vẫn ung dung nhìn cô, “Có phải muốn làm gì với anh không?”
“A? Làm, làm cái gì đấy?!” Cô hoàn hồn, kinh ngạc nói.
“Ví dụ như, hôn anh một cái!” Anh trầm giọng nói.
Hai má Lâm Dương thoáng cái đỏ như cà chua!
“Không!” Cô vô cùng kiên định nói.
Cổn gia: “Bạn trai em làm em không có ham muốn hôn đến vậy sao?”
Lâm Dương: “Em còn nhỏ ma……”
Cổn gia quét mắt nhìn phía trước cô, “Là chưa đủ lớn……”
Lâm Dương ngây ngốc cười, nào biết đâu rằng anh nói đến bánh bao nhỏ của cô!
Đến khi cô phản ứng lại, anh đã cúi đầu nghiêm túc tự hỏi, dáng vẻ cao ngạo lạnh lùng cấm dục kia làm cô không có cách nào nối liền anh với “Lưu manh”!
……
Uống một túi thuốc pha nước, hai viên thuốc trị cảm xuống bụng rồi, bệnh cảm mạo của anh đã tốt hơn, ngay cả Lục Tiểu Vũ cũng lên tinh thần. Sau khi sửa sang một phen, cô tự lái xe đạp của mình đi đóng phim.
Đoàn phim không ai biết bối cảnh của cô, cô làm thế thân cũng dùng tên giả!
Không nói đến kiếm tiền, đây cũng là một loại trải nghiệm, còn có thể rèn luyện tính tình.
Cô là thế thân, không thể bại lộ thân phận thật sự, cho nên ở đoàn phim chỉ có thể chịu thương chịu khó, khiêm tốn thuận theo!
Còn việc cô thường xuyên gặp phó đạo diễn có ý đồ tiềm quy tắc cô gì đó, cô còn phải theo chân bọn họ làm quen, không thể đắc tội bọn họ, cũng không thể làm ầm ĩ với bọn họ!
Chuyện này cô cũng không nói với Tiểu Bạch Thái, tính tình hung bạo của cậu nếu biết cô bị ức h.i.ế.p ở đoàn phim, còn không phá luôn đoàn làm phim à?!
Trong rừng trúc, một nữ hiệp mặc đồ cổ trang màu đỏ rực, trong tay cầm trường kiếm, hai chân dẫm lên cây trúc, bóng hình yêu dã như đang bay múa……
“Cô gái này, làm diễn viên võ thuật đóng thế đáng tiếc quá, gương mặt này còn đẹp hơn nhiều các cô gái khác!” Đạo diễn nhìn máy theo dõi, vuốt râu nói.
“Đúng không? Nha đầu này đọc lời kịch xuôi lắm, hoàn toàn chỉ dùng giọng gốc quay phim!” Phó đạo diễn ở bên cạnh cũng nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1584-ong-day-la-nguoi-dan-ong-cua-co-ay.html.]
“Buổi tối ăn cơm, giữ cô ấy lại, người mới ấy mà, luôn muốn cơ hội!” Đạo diễn lại nói, khóe miệng nở nụ cười tà.
“Đạo diễn Ngô, rất xin lỗi, tôi còn là học sinh cấp ba, không uống được rượu.” Trên bữa tiệc, Lục Tiểu Vũ nghiêm túc nói trước mặt phó đạo diễn kính rượu.
Mấy nữ diễn viên quần chúng đang ngồi và cả đoàn phim của cô đều muốn nịnh bợ đạo diễn.
“Tiểu Vũ, uống một ngụm nhé? Ngoan, cho chú Ngô mặt mũi, được không? Đại đạo diễn Từ cũng ở đây này!” Phó đạo diễn lại khuyên nhủ cô.
Lục Tiểu Vũ đeo ba lô trên ghế lên lưng, “Rất xin lỗi các vị, muộn quá rồi, cháu trở về muộn người nhà sẽ lo lắng, xin lỗi cháu không tiếp được!”
Không chỉ không uống rượu, còn muốn đi?!
Tiểu nha đầu không biết tốt xấu!
Không thấy nữ sinh khác đều vội vã không nhịn nổi làm tư thế kính rượu ông ta à?!
Cố Diệp Phi
Đại đạo diễn Từ thay đổi sắc mặt, sau khi Lục Tiểu Vũ ra ngoài ghế lô, ông ta lập tức đuổi theo!
“Tiểu Vũ, tôi nói đùa thôi, cô thật sự không có hứng thú? Tôi rất xem trọng cô đấy!” Đại đạo diễn Từ nói, nắm lấy tay Lục Tiểu Vũ.
Khóe miệng Lục Tiểu Vũ vốn nở nụ cười xòa, thoáng cái đã lạnh xuống!
“Bỏ tay ông ra!” Cô đang muốn nói lời này, lại bị một giọng nam khác đoạt trước!
Đúng là Tiểu Bạch Thái tới tìm cô!
Trong lối đi nhỏ hẹp dài, thân hình cậu cao lớn, cho người ta cảm giác áp bách, vẻ mặt sát khí, đặc biệt là đôi mắt sắc bén kia như laser, muốn cắt cái tay của Đại đạo diễn Từ!
Sau khi cậu đến gần, một tay cậu kéo Lục Tiểu Vũ qua, bảo vệ ở sau người!
“Cậu, thằng nhóc cậu, cậu là ai?!” Đại đạo diễn Từ bị dọa sợ, nhưng vẫn tức giận nói.
“Ông đây là người đàn ông của cô ấy!” Tiểu Bạch Thái lớn tiếng nói, hung thần ác sát túm chặt cổ áo lão sắc lang.
Lục Tiểu Vũ bị cậu nói cho ngơ ngẩn.
Cô ngơ ngác nhìn Tiểu Bạch Thái vô cùng đàn ông, người anh em của cô, vừa rồi cậu dám nói, cậu là người đàn ông của cô!
“Cậu, cậu muốn làm gì?! Thằng nhóc thúi, biết tôi là ai không?! Tôi có bảo tiêu đấy!” Đại đạo diễn Từ tức giận nói.
Tiểu Bạch Thái xoay nắm tay sắp đ.ấ.m ông ta, Lục Tiểu Vũ phục hồi tinh thần, lập tức kéo cậu ta lại.
Thân phận bọn họ không thể lộ được!
“Tiểu Bạch Thái! Cậu đừng xúc động! Chúng ta mau trở về!” Cô vội vàng nói.
“Cậu này, cậu dám đánh tôi thử xem?!” Đại đạo diễn Từ tự cho rằng Tiểu Bạch Thái không dám đánh ông ta, lớn tiếng nói.
Lúc này, mấy người trong ghế lô đều ra.
Tiểu Bạch Thái cười lạnh, nắm tay đột nhiên đ.ấ.m thẳng vào bụng vị đại đạo diễn này, đối phương ăn đau, hai đầu gối nhũn ra, quỳ xuống mặt đất!
“Ông đây đánh thật đấy, ông mẹ nó dám làm gì?!” Tiểu Bạch Thái cúi đầu mắng, còn muốn đá ông ta một cú, bị Lục Tiểu Vũ túm chặt.
“Tiểu Bạch Thái! Cậu mau về với tôi!” Cô lớn tiếng ra lệnh.
Tiểu Bạch Thái xoay người, nhìn cô một cái, rồi nắm tay cô, túm cô đi về phía cửa thang máy!
Dọc theo đường đi, cậu đi rất nhanh, ra ngoài nhà hàng, cậu muốn gọi xe, bị cô ngăn lại, xe đạp địa hình của cô ở cách đó không xa.
“Xúc động cái gì, ông ta cũng không dám lại gì tôi mà?! Tôi là cái loại người chịu bị hại sao?!” Lục Tiểu Vũ xem thường cậu, nói.
“Không làm gì chị?! Cái thứ kia nắm tay chị, còn đang sờ soạng mu bàn tay chị đấy!” Tiểu Bạch Thái hung tợn nói, cũng trừng cô!
Từ nhỏ đến lớn, đã có khi nào cậu từng phát giận với cô đâu?!
Đây là lần đầu!
“Còn nói cậu là người đàn ông của tôi……!” Lục Tiểu Vũ lại xem thường cậu, “Sao cậu có thể là người đàn ông của tôi được?!”
Tiểu Bạch Thái đang nổi nóng nghe được lời này của cô thì càng tức, không nói chuyện, đi lên trước, tới cạnh xe đạp địa hình của cô, lấy chiếc xe đang khóa của cô rồi đi!
Cô chạy tới, đuổi theo mở khóa, cậu lập tức dạng chân, một tay chống tay lái, Lục Tiểu Vũ ăn ý ngồi lên thanh ngang phía trước xe!
Cậu thường xuyên chở cô như vậy!
“Tiểu Bạch Thái, bát cơm làm đóng thế võ thuật của tôi chắc chắn đã bị cậu đạp đổ rồi!” Thấy cạu vẫn không nói chuyện, còn đang tức giận, Lục Tiểu Vũ cố ý nói.