NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1561:
Cập nhật lúc: 2024-10-05 12:55:41
Lượt xem: 3
Trước đó, những bạn học thân thiết của cô ta đều cảm thấy kinh ngạc, dùng ánh mắt khinh thường mà nhìn Khương Dao Dao, thật sự không ngờ tới cô ta sẽ làm ra chuyện như vậy.
Khương Dao Dao mặt đỏ tía tai. Cửa trường thi mở ra, cô ta cũng không có đi vào. Lâm Dương cũng không có đi vào.
Dường như cô đang chờ Khương Dao Dao nói gì đó với cô. Trước kia gặp chuyện cô có thể trốn tránh, nhưng hiện giờ không thể rút đầu như trước nữa, bởi vì cô biết, bản thân đã là người trưởng thành, nên phải đối mặt với khó khăn.
“Lâm Dương!” Quả nhiên Khương Dao Dao bước tới, ánh mắt oán giận nhìn Lâm Dương.
Lâm Dương nhàn nhạt nhìn lại, không kiêng dè sợ sệt.
“Hay cho Lâm Dương ngươi, cái dáng vẻ dễ bị bắt nạt trước đây đều là giả vờ sao?!” Khương Dao Dao tức tối nói.
“Đúng vậy, nhưng đó là bởi vì tôi lương thiện, nếu không, cái dạng bạch liên hoa cô sao có thể giả vờ đến tận hôm nay?” Lâm Dương lên tiếng châm chọc.
Khương Dao Dao một lần nữa bị dũng khí của Lâm Dương làm cho kinh hãi. Thật sự đây là lần đầu tiên Lâm Dương dám tranh luận với cô ta.
“Lâm Dương, cô chỉ là một cô bé mồ côi không có điều kiện, dựa vào cái gì mà dám đối nghịch với tôi? Cô cho rằng chỉ như vậy Khương Dao Dao tôi đã xong đời sao? Cô cứ chờ đấy cho tôi!” Khương Dao Dao kích động nói.
“Đúng vậy, tôi không quyền không thế, nhưng cô có quyền có thế như thế nào? Không phải chỉ là cái bao cỏ thôi sao?” Lâm Dương vừa đi vào trong trường thi vừa nói.
“Tôi là bao cỏ? Cô là con mọt sách thì có lợi gì? Còn muốn đỗ Tứ Trung? Đợi kiếp sau đi!” Khương Dao Dao hung dữ nói.
Lâm Dương không để ý tới cô ta, chờ kiểm tra giấy tờ ở cửa xong thì vào trong phòng thi.
9 ngày sau.
Khương Dao Dao vốn đã bị ông nội đuổi ra khỏi đại quân viện lại bị ba mẹ bắt buộc tới, vì hôm nay là sinh nhật của ông nội cô.
Trong khoảng thời gian này, Khương Dao Dao bị cha mẹ quản rất nghiêm. Lần này cô ta cũng đảm bảo sẽ sửa đổi. Ý của cha mẹ cô ta là, hôm nay, nhân cơ hội này thể hiện thật tốt trước mặt ông nội.
Khương gia rất đông người, trưởng bối tiểu bối đều tới đông đủ. Nhìn thấy Khương Dao Dao, ông cụ vẫn ghét bỏ nhưng cho rằng cô nhóc vẫn là một đứa trẻ nên cũng không nói ra chuyện đó trước mặt cả nhà.
“Dao Dao, Dương Dương, năm nay các con thi THPT phải không? Có kết quả chưa?” Bà cô ngồi trên sô pha, nhìn hai chị em an an tĩnh tĩnh ngồi đó thì hỏi.
“Vâng bà. Kết quả ngày mai mới có!” Khương Dao Dao ngoan ngoãn trả lời. Hôm nay cô ta trang điểm giống như một thục nữ, thể hiện ngoan ngoãn lễ phép, hiểu chuyện, mới rồi còn giúp dì giúp việc cắt trái cây.
Trong lòng cô ta thầm nghĩ, cái lão thái bà này sao đáng ghét đến vậy? Cái hay không hỏi, lại hỏi cái dở.
“Không phải chứ? Vừa rồi ta mới xem trong vòng bạn bè, điểm thi đã có rồi, mau xem đi. Hai đứa mau đi xem kết quả đi!” Người nói là Khương Phong, vừa cầm điện thoại vừa cao giọng nói.
Lâm Dương vẫn luôn đợi kết quả, nghe Khương Phong nói thì có chút kích động, cũng có chút khẩn trương. Cô lập tức đứng dậy xin phép mọi người đi lên lầu tra điểm.
“Dao Dao, con cũng mau đi xem đi. Nhìn xem Dương Dương rất tích cực, khẳng định cô nhóc làm bài không tồi!” Bà cô lại lên tiếng dục.
“Bà ơi, lúc kiểm tra môn ngữ văn, con không cẩn thận uống nhầm thuốc ngủ, ngủ quên mất. Phỏng chừng điểm lần này của con sẽ kém so với ngày thường.” Khương Dao Dao nói, hốc mắt còn đỏ hồng.
Ông cụ Khương vừa đi xuống lầu, nghe cháu gái nói vậy thì tức đỏ mặt. Con nhóc này, trình độ nói dối càng lúc càng thuần thục.
Nhưng mà rốt cuộc, có nhiều họ hàng ở đây như vậy, ông đành nhẫn nhịn không có vạch trần.
“Thi cử dù tốt hay không tốt, điểm đã có, không cần biết nhiều hay ít thì vẫn phải đối mặt. Mau đi tra đi!” Ông cụ Khương quát Khương Dao Dao.
Khương Dao Dao đành phải đi tra điểm.
10 phút sau, hai người đồng loạt xuống lầu.
Nhìn vẻ mặt Lâm Dương bình tĩnh như thường, Khương Dao Dao mừng thầm trong lòng, khẳng định kết quả thi của cô ta cũng không tốt.
Trong phòng khách, mọi người đều đang chờ hai chị em báo điểm.
“Dao Dao, con là chị, con báo trước đi!” Bà cô lên tiếng nói.
“Bà à, con, con không phát huy được tốt, môn ngữ văn là môn con học tốt nhất, bởi vì ngủ quên, bị ảnh hưởng tới tinh thần. Những môn khác thi cũng không tốt. Vốn dĩ con có thể thi đạt được ít nhất 480 điểm trở lên.” Khương Dao Dao khổ sở nói.
Nghe cô ta nói vậy, mọi người cũng ngại không thể hỏi cô ta số điểm cụ thể.
“Dương Dương, con thì sao?” Bà cô nhìn Lâm Dương quan tâm hỏi.
“Bà, con thi cũng không được tốt như mong muốn!” Lâm Dương thành thật nói.
Nghe Lâm Dương nói vậy, Khương Dao Dao cũng ra vẻ đồng tình nhìn cô, “Dương Dương, ngày thường em chăm chỉ như vậy, sao lại thi không tốt chứ? Lúc đi thi, em nói nhất định phải thi đậu Tứ Trung a.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1561.html.]
Vẻ mặt cùng miệng lưỡi đều ra vẻ đồng tình thông cảm với Lâm Dương.
“Dương Dương! Rốt cuộc điểm thi của em là bao nhiêu?” Quan hệ của Khương Phong và Lâm Dương không tệ, lên tiếng hỏi.
Khương Dao Dao bật cười trong lòng. Anh họ của cô ta trợ giúp thật đúng lúc a.
“Anh Phong, điểm thi của em là 574 điểm, có khả năng phần viết văn bị trừ 6 điểm.” Lâm Dương nhìn Khương Phong nói. Cô còn muốn một lần vượt qua được trạng nguyên Lục học trưởng cơ, nào ngờ, thiếu 3 điểm.
Cho nên, cô mới nói điểm thi của cô không được tốt.
Lâm Dương nói xong, cả phòng khách trở nên yên tĩnh.
“Trời ạ!”
Hồi lâu, cháu trai của bà cô đang ngồi trên sô pha đột nhiên đứng lên lớn tiếng nói.
Tổng điểm năm nay là 580 điểm, con nhóc này được 574 điểm?
Vẻ mặt Khương Dao Dao nhìn Lâm Dương không thể tin nổi.
“Dương Dương. Được đó, số điểm này dù có nhắm hai mắt cũng có thể đi vào Tứ Trung. Điểm của Tứ Trung năm trước là 560 điểm!” Khương Phong đi tới trước mặt cô, vỗ vai cô nói.
“Dương Dương, ai da, thật không ngờ nhà chúng ta lại có một tài nữ a!” Bà cô kích động nói.
“Dương Dương! Con cũng thật hăng hái a. Cũng không uổng công ngày thường nỗ lực như vậy. Ông hôm nay rất vui. Trưa nay con đừng ngăn ông, nhất định phải uống thêm vài chén rượu rồi!” Ông Khương vỗ đùi đứng dậy, vẻ mặt tự hào.
“Không được. Một hai chén cũng không được uống. Một chén nhỏ cũng không được!” Lâm Dương xụ mặt giáo huấn.
Khương Dao Dao ong ong tai đứng nhìn mọi người vây quanh Lâm Dương cười nói, bỏ mặc cô ta đứng một bên không quan tâm.
Lâm Dương thế mà thi đỗ Tứ Trung, cư nhiên có thể vào học cùng trường với Lục Chiến Qua.
“Chị Dao Dao, chị làm sao vậy? Không vui sao?” Lâm Dương đi tới bên cạnh Khương Dao Dao, lên tiếng hỏi.
Khương Dao Dao hoàn hồn, nhìn vẻ mặt cười cười của Lâm Dương, thì nở một nụ cười còn khó coi hơn khóc.
“Dao Dao, rốt cuộc điểm thi của em được bao nhiêu? Anh giúp em tìm hiểu xem có thể nộp hồ sơ vào trường nào!” Khương Phong nhìn Khương Dao Dao hỏi.
Khương Phong đáng chết.
Anh có một chân* với Lâm Dương sao?
*Có một chân: chỉ quan hệ nam nữ.
“Em… em…”
“Dao Dao! Có gì mà ngượng chứ?” Khương lão gia quát lên.
Cố Diệp Phi
“Điểm thi của em khoảng 300 điểm.” Khương Dao Dao đỏ mắt nói.
“A, còn chưa được 300 điểm!” Khương lão gia bồi thêm một nhát dao.
Cả nhà đều há hốc mồm. Mọi người đều nghe cô ta nói là không phát huy tốt học lực của mình, thật không ngờ là “bất thường” đến vậy.
“Với số điểm này, sợ là còn không trúng tuyển trường nào a!” Khương Phong bồi thêm một nhát.
Khương Dao Dao… đã chết!
*
Lâm Dương vừa cầm điện thoại lên thì có chút kinh ngạc.
Bạn tốt “Cương thi” Lục học trưởng.
Xác c.h.ế.t vùng dậy sao?
Lục học trưởng gửi tin nhắn tới: Kết quả thi thế nào?
Cô cười ngây ngô.
Đây là lần đầu tiên sau khi anh add WeChat của cô nhắn tin cho cô.
Cũng là quan tâm tới điểm thi của cô như thế nào.