Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1522:Ba bốn năm không gặp

Cập nhật lúc: 2024-10-05 11:19:52
Lượt xem: 6

Đúng rồi, đúng rồi, tôi vừa mới nhận ra đó!

Đầu dưa hấu rất muốn trả lời như thế này, nhưng sợ bị đánh c.h.ế.t quá, có người ngu mới không nhận ra, vị tổ tông này đang trách cô phớt lờ anh ta như người qua đường hay sao?

Anh ta có lý do gì để trách cô?

Bầu không khí vô cùng quái dị.

Sau khi lấy khăn ướt lau nước miếng, cô liếc nhìn vị trí vai anh, Cổn gia đã tháo dây an toàn ra chuẩn bị đúng dậy, cũng không có ý đi cùng cô.

“Cậu cả Lục khốn khiếp, tôi không nhìn lầm đấy chứ, cậu cùng với đầu dưa hấu kia mới nói chuyện qua lại á hả?”

Bạn học Diệp Vấn vừa đứng dậy vừa vươn mình, cho rằng mình hoa mắt, có c.h.ế.t cũng không tin Lộ Tiểu Cổn lại giao du với con gái.

Vả lại là giao du với một cô gái trông như con trai.

“Cậu nhìn nhầm đó!” Cổn gia nhẹ nhàng nói, cầm ba lô trên vai đi đầu tiên.

Đầu bát úp và Khương Dao Dao cũng xuống máy bay, Khương Dao Dao hỏi cô ấy đã nói chuyện với Lục Tiểu Cổn chưa, đầu dưa hấu nói: “Làm sao cậu ta lại thèm nói chuyện với tôi được?”

Khương Dao Dao nghĩ thầm trong bụng: “Ừm, vậy thì được.”

Đầu bát úp nghĩ, nếu Khương Dao Dao biết được cô và Cổn gia “hoạt động bí mật” chắc chắn cô ta sẽ tức c.h.ế.t mất.

Cô không bao giờ thể hiện sự giàu có của mình hay thể hiện bất cứ điều gì trước mặt Khương Dao Dao, sau khi trở nên nhạy cảm, cô biết rằng Khương Dao Dao cứ luôn ghen tị, cô chỉ là con bé mồ côi sống phụ thuộc vào người khác, vậy nên cứ an phận cho rồi.

Ngay cả trong các kỳ thi, cô cũng không thể hiện hết trình độ thực sự của mình.

Con gái đang trong độ tuổi đẹp nhất, đáng lẽ ra phải nên sống ung dung tự tại, nhưng Lâm Dương thì lại không thể, cô vẫn luôn cẩn thận từng ly từng tí.

Hoa trên con đường về khách sạn đã nở rộ.

Khách sạn này thật đúng với cái tên của nó, toàn những thứ độc đáo và mới mẻ trong sân, bên đường còn có mấy bông hoa lạ lạ, giữa sân thì có một cây cầu gỗ.

Ánh mặt trời chói chang, bầu trời trong xanh, ở đây, chẳng có chút mây mù nào cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1522ba-bon-nam-khong-gap.html.]

Ở vị trí đón nắng có kê bộ bàn

ghế mây cho khách nghỉ ngơi, trên ghế mây có một chú mèo đang say giấc nồng, trong lồng chim không ngừng hót vang.

Trên ban công tầng hai, cô gái đang ngả lưng ra ghế, nằm đắp mặt nạ, điểm không thích nhất ở đây là tia cực tím quá mạnh và không khí quá khô.

Chuông cửa dưới lầu vang lên, cô gái còn đang đắp mặt nạ cao giọng: “Tiểu Mộc Đầu, xuống lầu tiếp khách đi.”

Họ không chỉ đến để nghỉ dưỡng, họ đến để mở một khách sạn.

Trong thành cổ này có nhiều khách sạn nhưng đa số là của mẹ Tiểu Mộc Đầu, dì của Lục Tiểu Vũ, bà Hoa Nhị.

“Làm như tôi là tú bà không bằng, suốt ngày bắt đi tiếp khách!” Tiểu Mộc Đẩu tức giận nói.

Lục Tiểu Vũ nhanh chóng nói: “Người ta là Bạch Mẫu Đơn mà!”

Bạch Mẫu Đơn, chẳng phải là nghệ danh của gái lầu xanh à.

Cố Diệp Phi

Tiều Mộc Đầu tức giận trừng mắt nhìn cô, bước lên bậc thang gỗ, xuống lầu đón khách.

Anh là chủ của khách sạn này.

Ban đầu cô muốn đến đây chơi vào kỳ nghỉ hè, nhưng Diệp Kiều không chịu, chính Lục Tiểu Vũ đã tự đưa ra điều kiện: nếu cô trúng tuyển vào trường cấp ba Tứ Trung thì phải để cô đi.

Diệp Kiều đồng ý, không ngờ là cô thực sự làm được.

“Tôi đến Thái Dư Bạch, cậu mà cũng biết tới tìm tôi à?” Giọng nói của Tiểu Mộc Đầu truyền lên từ dưới lầu. Lục Tiểu Vũ đang đeo mặt nạ một cách nhàn nhã, đột nhiên ngồi dậy, mặt nạ rơi ra khỏi khuôn mặt của cô ấy, lộ ra khuôn mặt trắng nõn nà.

“Lục Tiểu Vũ mau xuống đây giúp tôi đánh c.h.ế.t cậu ta!” Trong sân, Tiểu Mộc Đầu đã đánh ngã Tiểu Bạch Thái, còn tức giận hét lên.

Anh em lớn lên cùng nhau từ nhỏ đã ba bốn năm không gặp, gặp lại nhau làm sao mà không háo hức.

Trên lầu không có động tĩnh gì.

Lục Tiểu Cổn thì vẫn đang ngủ bù, lúc này mới thức dậy, từ trong nhà đi ra, thấy Tiểu Bạch Thái, cậu ta không nói gì, tiền lên đánh cho một cái: “Tên nhóc này, biết bị các cậu ăn h.i.ế.p như này thì đã không ba chân bốn cẳng chạy tới tìm các cậu rồi!”

Tiểu Bạch Thái kháng nghị nói.

Loading...