NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1457:: Đêm nay, anh nhất định sẽ ăn em!
Cập nhật lúc: 2024-10-04 17:30:04
Lượt xem: 3
Hạ Hòa nhỏ giọng nói với Dạ Thất rằng cô đã biết hai người kia là ai, nói rằng bọn họ chỉ đố kỵ với cô thôi.
Dạ Thất cũng không dễ dàng buông tha người trước mắt mình, người phụ nữ vô cùng kiêu ngạo đã đánh Hạ Hòa mấy ngày trước, cậu thật sự rất muốn trả lại cái tát ấy, nhưng theo nguyên tắc “Không đánh phụ nữ”, cậu đã nhẫn nhịn!
Hạ Hòa là một bác sĩ “Y giả nhân tâm*”, chắc chắn cô sẽ không đánh trả, cho nên cậu chỉ bắt đối phương xin lỗi.
[*Y giả nhân tâm: người hành nghề y cứu người phải có tấm lòng nhân hậu]
Người phụ nữ thành thật và chân thành xin lỗi Hạ Hòa, lúc này Tiểu Thất gia mới cảm thấy hài lòng.
—
Trong phòng làm việc chỉ có hai người họ, Hạ Hòa rót hai ly nước rồi đi về phía cậu.
Trông cậu chín chắn và điềm đạm hơn.
Nhìn bóng lưng cao lớn của cậu, Hạ Hòa đã nghĩ như thế, sau đó cô đặt chiếc cốc giấy dùng một lần xuống.
“Con trai của ông lão kia có đẹp trai không?” Tiểu Thất gia đột nhiên hỏi.
Một dấu chấm hỏi hiện lên trên mặt cô, Hạ Hòa đứng trước mặt cậu, nhìn khuôn mặt tuấn tú và nghiêm túc kia, cô mới chợt nhận ra: “Tiểu Thất gia của chúng ta đang ghen sao? À ~”
Cậu đột nhiên bước đến gần cô, cô liên tục lùi về phía sau, lưng dựa sát vào tường, cả người cô bị giam giữ giữa vách tường và lồng n.g.ự.c của cậu, trái tim cô đập chậm nửa nhịp, nó đang đập vô cùng hỗn loạn.
“Con trai của ông lão kia có đẹp trai không?” Dạ Thất vô cùng nghiêm túc, tay nắm chiếc cằm thon thả của cô, ánh mắt nguy hiểm, lần nữa lạnh lùng hỏi.
Dường như nếu cô dám nói hai chữ “Đẹp trai”, cậu có thể lập tức ăn tươi nuốt sống cô!
“Không đẹp trai! Sao có đẹp trai bằng anh?!”
“Em nhìn người đàn ông kia mấy lần? Nhìn mấy lần? Hửm?” Cậu hỏi tiếp, giọng điệu càng lúc càng nguy hiểm, nhịp tim Hạ Hòa cũng càng lúc càng nhanh.
“Sao? Không có! Chắc chắn không nhìn nhiều hơn một cái! Em thậm chí còn không biết anh ta mắt một mí hay hai mí mà!” Câu trả lời vừa rồi không đạt tiêu chuẩn, lần này chắc cậu hài lòng rồi chứ?
Dạ Thất nheo mắt, nhìn Tiểu Hạ Tử đang khát vọng sinh tồn trước mắt mình, ngay sau đó, cậu mãnh liệt hôn lên môi cô.
Cố Diệp Phi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1457-dem-nay-anh-nhat-dinh-se-an-em.html.]
Đại ca! Đây là văn phòng mà! Có thể có người đi vào bất cứ lúc nào!
Trong lòng cô hò hét, nhưng môi cậu có độc, cô nhanh chóng bị nụ hôn của cậu chinh phục, không nhịn được hôn lại, hôn đến mức thở hồng hộc, đến khi nghe thấy tiếng bước chân ngoài hành lang, cô mới đẩy cậu ra.
Cả hai đều thở hổn hển, đôi mắt đen nhánh của người đàn ông lóe lên tia lửa, sau đó, đôi môi khẽ mở, gằn từng chữ một: “Đêm nay, anh nhất định sẽ ăn em!”
Nhìn người đàn ông lạnh lùng, dường như đang tiết chế bản thân bước một bước cách xa cô, nói với cô những lời vô cùng ái muội…
Quá sexy…
Cô có thể cảm nhận được thứ gì đó đang chuyển động sâu trong cơ thể mình, hô hấp trở nên hỗn loạn hơn, ma xui quỷ khiến cô đã gật đầu!
“Em đồng ý rồi!” Dạ Thất trầm giọng nói.
Hạ Hòa hoàn hồn, bày ra vẻ mặt “Sao? Em đồng ý cái gì?”!
“Đã một tuần rồi, muốn ép c.h.ế.t anh sao?!” Cậu buông cằm cô ra, bất mãn nói.
Trong lòng Hạ Hòa giống như nai con chạy loạn, gương mặt cũng đỏ bừng, “Buổi tối anh đến đón em…”
“Em thật sự không có thời gian tham gia hoạt động với anh sao?” Cậu giơ cổ tay lên nhìn thời gian rồi nói.
Hạ Hòa lắc đầu.
Cô biết tối nay cậu phải tham gia bữa tiệc từ thiện, nhưng tối nay 10 giờ cô mới tan làm.
—
“Tổng giám đốc Lục, ngài xem, một lát nữa ngài có thể cùng người phát ngôn thương hiệu trang sức Kỳ Hạ của chúng ta, chính là tiểu hoa đán điện ảnh đang nổi hiện nay, tiểu thư Hình Băng Tư, hai người cùng nhau bước đi trên thảm đỏ, được không? Đây là cơ hội rất tốt để quảng bá thương hiệu trang sức của chúng ta!” Trên xe RV, An Thần nhìn vị tổng giám đốc mặc lễ phục còn anh tuấn và đẹp trai hơn những nam sinh mới nổi kia và nói.
Dạ Thất không thèm liếc nhìn anh ta một cái, nhàn nhạt nói: “An Thần, cậu theo tôi được mấy năm rồi?”
“Hai năm!” An Thần vô cùng tự hào nói.
“Hai năm, cũng lâu rồi. Ngày mai cậu đến phòng nhân sự lãnh tiền lương rồi đi đi!” Lão thần Dạ Thất lạnh lùng nói.