NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1425: Tiểu Hạ Tử! Cô đi bê gạch cho ông đây đi!
Cập nhật lúc: 2024-10-04 16:58:01
Lượt xem: 4
Chó con tức giận rồi!
Hạ Hòa ngửa mặt lên nhìn Dạ Thất cao lớn với sắc mặt u ám, toàn thân tỏa ra khí lạnh, khóe miệng cô nở nụ cười.
“Ngài Tiểu Thất, tôi có đưa đàn ông về nhà đâu? Chỉ mới tới dưới sảnh thôi mà!”. Cô cười hỏi ngược lại, cậu đang ghen sao!?
Rõ ràng là ghen mà còn sĩ diện!
Dạ Thất bị cô cãi đến ngậm miệng, cũng càng nén giận hơn!
“Nếu tôi không ở dưới lầu chờ cô, chắc chắn cô đã dắt anh ta lên rồi!”. Sau khi sửng sốt mấy giây, cậu nghiến răng nói, trông vừa hung dữ vừa đáng yêu, như muốn cắn cô vậy đó!
Hạ Hòa đến gần cậu, dính lên người cậu: “Đúng vậy, tôi muốn dắt anh ấy lên cơ, nhưng mà, kết quả là, tôi có dắt anh ấy lên đâu, cậu có lý do gì mà nói tôi vi phạm nội quy?”
Cô lại còn thật sự muốn dắt con rùa biển kia lên kìa!
“Bên hồ Đại Minh! Tôi điều tra rồi, con rùa biển kia năm năm trước đã từng cưới vợ ở Mỹ, năm ngoái mới ly hôn! Cái người phụ nữ ngu xuẩn này, còn muốn bị lừa gạt nữa sao?! Sao trí nhớ của cô kém thế?!”. Dạ Thất xám mặt nói.
“Tiểu Thất! Cậu dựa vào đâu mà đi điều tra người ta? Đây là chuyện riêng tư của người khác, cậu tùy tiện điều tra thế à!”. Hạ Hòa nghiêm mặt hỏi lại.
Cô đang có ý trách cứ cậu sao?!
Cậu tốt bụng điều tra giúp cô một chút xem con rùa biển này có phải là phần tử xấu hay không, thế mà cô còn trách cậu?!
Cửa thang máy mở ra, Dạ Thất xám mặt lại, không nói lời nào, bước ra ngoài trước!
Hạ Hòa có thể cảm nhận được một cách rõ ràng rằng cậu thật sự tức giận!
Cô vừa mới vào cửa đã thấy Dạ Thất cởi áo khoác ra, ném lên ghế salon, chứ không mắc trên móc áo ở huyền quan giống như bình thường cô yêu cầu!
Ngay sau đó, cậu rút ra một điếu thuốc từ trong hộp thuốc lá, ngậm lên miệng, lấy bật lửa, châm lửa!
Bình thường cô cấm cậu hút thuốc trong phòng khách!
Sau đó cậu đến quầy bar, lấy một chai rượu vang đỏ từ giá rượu, miệng cậu ngậm thuốc lá, tay cầm chiếc khui rượu, thành thạo mở nút chai ra, đôi tay thon dài xinh đẹp kia lúc khui rượu trông vô cùng tao nhã và có khí chất.
Nhưng cậu lại ngậm thuốc lá, tỏ vẻ hơi chán chường, lại vô cùng đàn ông.
“Róc róc”, rượu vang được rót vào lọ đựng rượu hình cổ thiên nga.
Cậu muốn uống rượu!
Thấy Dạ Thất như vậy, Hạ Hòa thật sự như đang thấy một con ch.ó con nổi bão, dương oai gây rối để trút bỏ nỗi lòng ở trong phòng vậy!
Cô không bước tới mà về phòng mình.
Khóe mắt của Dạ Thất liếc về phía hình bóng đi vào phòng cho khách, cậu cũng về phòng mình, lấy máy tính xách tay ra, đăng nhập vào QQ của cô, rất nhanh, em gái chibi mập muốn c.h.ế.t kia chạy đến, còn chào hỏi cậu, sau đó nằm xuống với tư thế quý phi say rượu, trên đầu xuất hiện “bọt khí” muốn ăn bánh ngọt.
“Còn muốn ăn bánh ngọt?! Tiểu Hạ Tử! Cô đi bê gạch cho ông đây đi! Người phụ nữ c.h.ế.t bầm không biết điều!”. Dạ Thất cắn răng nói, ra quyết định hung ác, để em gái chibi – đại diện cho Hạ Hòa – đi bê gạch kiếm nguyên bảo!
Bình thường cậu có thể không đành lòng để nó làm việc, nhà trẻ cũng không đến, chỉ số đói bụng giảm xuống một chút là lập tức đút đồ ăn cho nó ngay!
Em gái chibi khóc huhu mà lê bước đi, cậu rót một ly rượu vang, ngửa đầu xuống xong, ngay sau đó lại rót tiếp một ly!
Lúc Hạ Hòa tắm rửa xong ra ngoài, chỉ thấy nơi quầy bả u ám, Dạ Thất mặc áo ba lỗ và áo sơ mi đang hút t.h.u.ố.c lá uống rượu, cậu ngồi trên ghế chân cao, một chân dài chống xuống đất, bên cạnh đặt một cái máy tính xách tay.
Cô mặc áo choàng tắm dày, đi tới đối diện quầy bar, nhìn khuôn mặt tuấn tú của cậu cách một lớp khói lượn lờ, cô đưa tay tới miệng cậu, tịch thu điếu thuốc trong miệng cậu, vô cùng mạnh mẽ, bỏ vào gạt tàn thuốc!
“Bên hồ Đại Minh! Cô bớt quản tôi đi!”. Dạ Thất không vui nói, giọng nói lạnh lẽo.
Nói xong, cậu cầm ly chân dài, ngửa đầu định uống thì đã bị Hạ Hòa mạnh mẽ ngăn lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1425-tieu-ha-tu-co-di-be-gach-cho-ong-day-di.html.]
Chó con tức giận rồi!
Hạ Hòa ngửa mặt lên nhìn Dạ Thất cao lớn với sắc mặt u ám, toàn thân tỏa ra khí lạnh, khóe miệng cô nở nụ cười.
“Ngài Tiểu Thất, tôi có đưa đàn ông về nhà đâu? Chỉ mới tới dưới sảnh thôi mà!”. Cô cười hỏi ngược lại, cậu đang ghen sao!?
Cố Diệp Phi
Rõ ràng là ghen mà còn sĩ diện!
Dạ Thất bị cô cãi đến ngậm miệng, cũng càng nén giận hơn!
“Nếu tôi không ở dưới lầu chờ cô, chắc chắn cô đã dắt anh ta lên rồi!”. Sau khi sửng sốt mấy giây, cậu nghiến răng nói, trông vừa hung dữ vừa đáng yêu, như muốn cắn cô vậy đó!
Hạ Hòa đến gần cậu, dính lên người cậu: “Đúng vậy, tôi muốn dắt anh ấy lên cơ, nhưng mà, kết quả là, tôi có dắt anh ấy lên đâu, cậu có lý do gì mà nói tôi vi phạm nội quy?”
Cô lại còn thật sự muốn dắt con rùa biển kia lên kìa!
“Bên hồ Đại Minh! Tôi điều tra rồi, con rùa biển kia năm năm trước đã từng cưới vợ ở Mỹ, năm ngoái mới ly hôn! Cái người phụ nữ ngu xuẩn này, còn muốn bị lừa gạt nữa sao?! Sao trí nhớ của cô kém thế?!”. Dạ Thất xám mặt nói.
“Tiểu Thất! Cậu dựa vào đâu mà đi điều tra người ta? Đây là chuyện riêng tư của người khác, cậu tùy tiện điều tra thế à!”. Hạ Hòa nghiêm mặt hỏi lại.
Cô đang có ý trách cứ cậu sao?!
Cậu tốt bụng điều tra giúp cô một chút xem con rùa biển này có phải là phần tử xấu hay không, thế mà cô còn trách cậu?!
Cửa thang máy mở ra, Dạ Thất xám mặt lại, không nói lời nào, bước ra ngoài trước!
Hạ Hòa có thể cảm nhận được một cách rõ ràng rằng cậu thật sự tức giận!
Cô vừa mới vào cửa đã thấy Dạ Thất cởi áo khoác ra, ném lên ghế salon, chứ không mắc trên móc áo ở huyền quan giống như bình thường cô yêu cầu!
Ngay sau đó, cậu rút ra một điếu thuốc từ trong hộp thuốc lá, ngậm lên miệng, lấy bật lửa, châm lửa!
Bình thường cô cấm cậu hút thuốc trong phòng khách!
Sau đó cậu đến quầy bar, lấy một chai rượu vang đỏ từ giá rượu, miệng cậu ngậm thuốc lá, tay cầm chiếc khui rượu, thành thạo mở nút chai ra, đôi tay thon dài xinh đẹp kia lúc khui rượu trông vô cùng tao nhã và có khí chất.
Nhưng cậu lại ngậm thuốc lá, tỏ vẻ hơi chán chường, lại vô cùng đàn ông.
“Róc róc”, rượu vang được rót vào lọ đựng rượu hình cổ thiên nga.
Cậu muốn uống rượu!
Thấy Dạ Thất như vậy, Hạ Hòa thật sự như đang thấy một con ch.ó con nổi bão, dương oai gây rối để trút bỏ nỗi lòng ở trong phòng vậy!
Cô không bước tới mà về phòng mình.
Khóe mắt của Dạ Thất liếc về phía hình bóng đi vào phòng cho khách, cậu cũng về phòng mình, lấy máy tính xách tay ra, đăng nhập vào QQ của cô, rất nhanh, em gái chibi mập muốn c.h.ế.t kia chạy đến, còn chào hỏi cậu, sau đó nằm xuống với tư thế quý phi say rượu, trên đầu xuất hiện “bọt khí” muốn ăn bánh ngọt.
“Còn muốn ăn bánh ngọt?! Tiểu Hạ Tử! Cô đi bê gạch cho ông đây đi! Người phụ nữ c.h.ế.t bầm không biết điều!”. Dạ Thất cắn răng nói, ra quyết định hung ác, để em gái chibi – đại diện cho Hạ Hòa – đi bê gạch kiếm nguyên bảo!
Bình thường cậu có thể không đành lòng để nó làm việc, nhà trẻ cũng không đến, chỉ số đói bụng giảm xuống một chút là lập tức đút đồ ăn cho nó ngay!
Em gái chibi khóc huhu mà lê bước đi, cậu rót một ly rượu vang, ngửa đầu xuống xong, ngay sau đó lại rót tiếp một ly!
Lúc Hạ Hòa tắm rửa xong ra ngoài, chỉ thấy nơi quầy bả u ám, Dạ Thất mặc áo ba lỗ và áo sơ mi đang hút t.h.u.ố.c lá uống rượu, cậu ngồi trên ghế chân cao, một chân dài chống xuống đất, bên cạnh đặt một cái máy tính xách tay.
Cô mặc áo choàng tắm dày, đi tới đối diện quầy bar, nhìn khuôn mặt tuấn tú của cậu cách một lớp khói lượn lờ, cô đưa tay tới miệng cậu, tịch thu điếu thuốc trong miệng cậu, vô cùng mạnh mẽ, bỏ vào gạt tàn thuốc!
“Bên hồ Đại Minh! Cô bớt quản tôi đi!”. Dạ Thất không vui nói, giọng nói lạnh lẽo.
Nói xong, cậu cầm ly chân dài, ngửa đầu định uống thì đã bị Hạ Hòa mạnh mẽ ngăn lại.