Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1408:Vì trộm đồ ăn, chó thì chó!

Cập nhật lúc: 2024-10-04 16:21:03
Lượt xem: 10

Dạ Thất tức giận đến mức không nói gì, vẫn theo cô ra khỏi con ngõ, giúp cô bắt một chiếc taxi, cậu hỏi thẻ công tác của tài xế, cẩn thận đối chiếu với thẻ căn cước, sau đó mới bằng lòng để Hạ Hòa lên xe.

Cậu sợ người phụ nữ vừa ngu xuẩn vừa xui xẻo này gặp phải tài xế hư hỏng gì đó, xe taxi đi rồi, cậu còn chụp biển số xe lại, vừa mới vào trong ngõ thì nhắn QQ cho cô, bảo cô sau khi đến ký túc xá thì thông báo với cậu một tiếng.

Lục Tiểu Cổn và Lục Tiểu Vũ sau khi nghỉ thì hầu như đều ở trong đại viện, Lục Bắc Kiêu cũng về doanh trại rồi, đến tết cũng chưa chắc anh có thể về bữa cơm đoàn viên hay không, chỉ có Diệp Kiều ở nhà một mình, cô cũng vừa tụ tập với mấy chị em bạn đại học về.

Tiệm trà sữa “Các Cô Ấy” năm đó bây giờ đã phát triển thành một tập đoàn kinh doanh chuỗi nhượng quyền thực phẩm với quy mô lớn, với các cửa hàng trải rộng trên khắp cả nước, chủ yếu là kinh doanh bánh ngọt. Món trà sữa thương hiệu của “Các Cô Ấy” vẫn còn đó, cũng là minh chứng cho tình bạn năm đó của bọn họ.

Dạ Thất thấy Diệp Kiều dựa lên ghế salon nghỉ ngơi, dường như cô đã uống rượu, thế là cậu đi rót một cốc nước pha thuốc dạ dày cho cô.

Đứa con trai này của cô, cái gì cũng tốt, là một người chu đáo ấm áp, cô mới dẫn cậu ra ngoài xã giao có mấy lần mà đã có không ít phu nhân nổi tiếng giàu có có ý định giới thiệu con gái cho cậu làm quen.

“Tiểu Thất, con với bác sĩ Hạ thế nào rồi?”. Thấy cậu định về phòng, cô vội vã gọi cậu lại.

Dạ Thất mặc dù là một thanh niên chưa từng trải về phương diện nam nữ, nhưng cậu không ngốc, EQ không thấp, rõ ràng nghe thấy giọng điệu sâu xa của mẹ cậu, giống như thể một bà mẹ vội vã tìm vợ cho con trai mình vậy, chọc cậu ghét bỏ.

“Cái gì mà thế nào?! Vốn dĩ chỉ đi giúp cô ấy trút giận thôi!”. Dạ Thất thở phì phò phản bác.

“Này, thằng nhóc thúi, cái giọng gì đó?! Sao lại nói chuyện với mẹ kiểu dó? Có vợ quên mẹ!”. Diệp Kiều dạy bảo cậu.

“Vợ nào?!”. Dạ Thất nóng nảy, vẻ mặt ảo não: “Có tin con lập tức xóa bên hồ Đại Minh ngay không?! Vốn dĩ chỉ là gặp chuyện bất bình rút d.a.o tương trợ, bây giờ giúp xong rồi, sau này sẽ không có việc gì nữa!”

“Rồi rồi rồi, con trai nói cái gì thì chính là cái đó, về phòng nghỉ ngơi đi, ngoan!”. Diệp Kiều dỗ cậu.

Dạ Thất quyết định, khi nào bên hồ Đại Minh trở về ký túc xá, thông báo với cậu rồi thì cậu sẽ kéo cô vào danh sách đen ngay lập tức!

Cậu vẫn ôm điện thoại di động, trông chừng QQ, tắm cũng không đi, thím Đình của cậu gửi tin nhắn đến, muốn rủ cậu chơi game, cậu cũng không có hứng thú, chỉ trả lời: “Thím tĩnh tâm mà nuôi dưỡng Đường Đường trong bụng thím đi, em không chơi với thím đâu, bị chú Đình phát hiện thì người ăn đòn chỉ có con!”

Sắp một giờ trôi qua, theo lý mà nói thì bên hồ Đại Minh chắc chắn đã trở về ký túc xá rồi, chẳng qua là vẫn không trả lời tin nhắn của cậu.

Ông nhỏ Thất: Bên hồ Đại Minh, rốt cuộc cô đã về ký túc xá chưa?!

Vẫn không ai đáp lại.

Cậu hỏi liên tục hơn mười lần, vẫn không ai trả lời.

Cuối cùng cậu gọi video đến, Hạ Hòa mới có phản ứng.

Bên hồ Đại Minh: Vừa rồi tôi đi tắm, mới nhìn thấy, ngại quá, khiến cậu lo lắng rồi.

Nói cách khác, cô đã về ký túc xá từ sớm, nhưng không trả lời tin nhắn của cậu trước tiên, mà là đi tắm!

Dạ Thất nhất thời nổi đóa.

Ông nhỏ Thất: Ai lo lắng cho cô?! Tôi sợ cô xảy ra chuyện gì, sau đó lại đổ lên đầu tôi thôi! Còn nữa, tôi sẽ kéo cô vào danh sách đen!

Cậu nói rồi, giúp cô xong là xóa cô, không xóa làm chó!

Cái người phụ nữ c.h.ế.t bầm vô tình này, đáng đời bị xui xẻo!

Cậu đang định hạ quyết tâm tàn nhẫn kéo cô vào danh sách đen thì đồng hồ báo thức reo lên, đồ ăn của bên hồ Đại Minh chín rồi, cậu vội vã ngồi trước máy tính trộm đồ ăn.

Hạ Hòa còn đang đợi mình bị cậu kéo vào danh sách đen, kết quả cậu gửi tới một câu: Mau đi thu hoạch đồ ăn!

Hạ Hòa:…

Hai ba ngày trước, cô thường xuyên bị cậu gửi tin nhắn giục đi thu hoạch đồ ăn!

Bên hồ Đại Minh: Cho nên, ngài Tiểu Thất, rốt cuộc ngài có xóa tôi không?

Ông nhỏ Thất: (dao găm) (tiểu nhân) (dao phay) Giữ lại cô để còn một chút giá trị lợi dụng, sau này tôi bảo cô trồng cái gì thì cô trồng cái đó, tôi bảo cô đi thu hoạch là cô phải đi thu hoạch ngay lập tức!

Cậu còn đe dọa cô, đồng thời bá đạo ra lệnh cho cô!

Cậu ta hài hước thật!

Bên hồ Đại Minh: Ai nói không xóa làm chó?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1408vi-trom-do-an-cho-thi-cho.html.]

Cô không hề khách sáo mà vả vào mặt cậu!

Dạ Thất nhìn điện thoại di động, không nói gì.

Một lúc lâu sau cậu mới gửi tin nhắn: Vì trộm đồ ăn, chó thì chó! Ngài Tiểu Thất tôi là chó săn hung mãnh! Giống chó chăn cừu của Đức!

Gửi câu này xong, cậu đê tiện offline.

Hạ Hòa cười ha hả trong lòng: Chó con.

Cậu bé to con bị người ta đè trên ván cửa mà xâm phạm, khó khăn lắm mới thoát khỏi móng vuốt ma quỷ của người phụ nữ, ngay sau đó, cậu lại bị đẩy ngã lên giường, hai cánh tay cậu vòng trước ngực, vẻ mặt hoảng sợ nhìn người phụ nữ hung mãnh đứng bên mép giường với mái tóc dài rối tung, sắc mặt ửng hồng, áo sơ mi đã cởi ra vài nút!

Trong ấn tượng của cậu, tính tình của cô ấy rất lạnh lẽo, tất cả mọi người đều gọi cô ấy là mỹ nhân lạnh lùng.

“Bên hồ Đại Minh, cô, cô, ưm…”. Cậu đang định đứng lên thì lại bị đẩy ngã lần nữa, cơ thể nóng bỏng của người phụ nữ đè lên, hai tay cậu bị cô giữ chặt, ép lên trên đầu, đôi môi thèm khát gặm nhấm cậu…

Hết lần này đến lần khác, cô cứ chà đạp đậu, không biết tiết chế là gì.

Cố Diệp Phi

Dạ Thất tỉnh dậy từ trong cơn “ác mộng”, cậu bật dậy, tấm lưng gầy guộc trượt xuống, cậu vô thức nhìn xuống ngực, không có dấu vết gì, cậu mới hiểu là vừa rồi mình mới nằm mơ!

Cậu lại mơ thấy quá trình đêm đó mình bị bên hồ Đại Minh làm nhục!

Chắc chắn là di chứng để lại do hôn lưỡi với cô!

Mỗi ngày Hạ Hòa đều có thể nhận được tin nhắn Dạ Thất nhắc nhở cô đi thu hoạch đồ ăn, hơn nữa, cô trồng cái gì cũng phải nghe theo cậu, làm như cô là một tài khoản nhỏ cậu nuôi vậy đó. Cô là một bác sĩ tiêu chuẩn, bận rộn như chó, bình thường không thể kịp thời đọc tin nhắn của cậu, nên dứt khoát đưa mật khẩu QQ của mình cho cậu, để cậu chơi giúp cô.

Vì vậy, dưới sự quản lý của Dạ Tất, cấp bậc QQ của cô nhanh chóng lên tới ánh trăng.

Ông nhỏ Thất: Bên hồ Đại Minh, để tôi đổi cho cô một cái ảnh đại diện phù hợp với khí chất của cô.

Ông nhỏ Thất: Bên hồ Đại Minh, để tôi giúp cô trang trí không gian.

Ông nhỏ Thất: Bên hồ Đại Minh, để tôi giúp cô nhận nuôi một em gái chibi.

Ông nhỏ Thất: Bên hồ Đại Minh, cô nói mời tôi ăn cơm mà?

Hạ Hòa trực 20 tiếng liền, trở về ký túc xá, ngửa đầu nằm lên giường, móc điện thoại di động ra, vào QQ xem thì thấy một đống tin nhắn của Dạ Thất.

Lúc nhìn đến ảnh đại diện QQ của mình, đang mệt nhừ người mà cô cũng tức giận đến mức nhảy bật dậy!

Thằng nhóc thúi này!

Đổi cho cô cái ảnh đại diện quái quỷ gì thế này?!

Ảnh đại diện là một tấm ảnh xấu xí Tử Vi trợn trắng mắt trong “Hoàn Châu cách cách”, bởi vì Tử Vi và Hạ Vũ Hà do cùng một diễn viên đóng!

Nickname QQ của cô cũng đã bị cậu đổi thành “Bên hồ Đại Minh”!

Cuối năm, tiệc tùng rất nhiều, lúc nào Diệp Kiều đồng ý lời mời đi dự tiệc thì đều sẽ dẫn theo Dạ Thất.

Dạ Thất không chỉ có ngoại hình đẹp trai, khí chất lạnh lùng, lại là người nối nghiệp mà Diệp Kiều có ý định bồi dưỡng, mỗi lần lên sàn, ánh hào quang của cậu không hề kém hơn hào quang nữ vương của mẹ cậu là bao.

Nhưng cậu cũng nổi tiếng lạnh lùng xa cách, không có một tiểu thư danh giá nào có thể nói được với cậu một câu.

“Anh Tiểu Thất, em có thể mời anh nhảy, nhảy một bài không?”. Cô gái thứ sáu đi tới một góc hội trường, khom lưng nhìn anh chàng đẹp trai đang ngồi thẳng tắp trên ghế salon, tay dài chân dài, không nói được lời nào, toàn thân toát lên một luồng khí lạnh lẽo, lúc cô ta nói chuyện, vì ánh mắt lạnh băng của cậu mà đầu lưỡi xoắn lại, lấy hết dũng khí mới nói ra được một câu hoàn chỉnh.

Chỉ nghe thấy Dạ Thất tích chữ như vàng, thản nhiên nói: “Xin lỗi”.

Đơn giản hai chữ, giọng điệu nhạt nhẽo, toát lên sự lạnh lùng.

Cô gái xuất thân danh giá trong trang phục lộng lẫy vội vàng xoay người chạy, không dám nói thêm một câu nào!

Dạ Thất lấy điện thoại ra, thấy QQ có tin nhắn, bình tĩnh mở ra, lúc nhìn thấy Hạ Hòa gửi tới vô số quả lựu đạn, cậu nghịch ngợm lè lưỡi cười.

“Tôi không bị hoa mắt chứ!? Anh Tiểu Thất thế mà lại biết lè lưỡi, đang cười đấy!”. Một tiểu thư giàu có đang theo dõi cậu, bỗng trừng mắt lên, kích động nói.

“Cô Hoàng à, chắc chắn là cô bị hoa mắt rồi!”. Cô người khác nhìn sang, chỉ thấy Dạ Thất đã đứng lên, mặt cậu không chút cảm xúc, trên mặt viết “người lạ chớ tới gần”, thân hình cao ráo không nhanh không chậm rời khỏi hiện trường.

Loading...