NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1372
Cập nhật lúc: 2024-10-04 13:54:03
Lượt xem: 9
Anh không có giống như Đường Thiếu Phong, quỳ đốt vàng mã bên cạnh linh cữu. Anh ngồi đó, trong miệng ngậm thuốc, ánh mắt nhìn di ảnh mang theo vài phần châm chọc. Di chúc của ông ta lúc chiều luật sư đã tới công bố, để lại toàn bộ tài sản trên danh nghĩa hợp pháp cho anh.
Thứ anh không thiếu nhất chính là vật ngoài thân như vậy.
“Một người cha như ông, ngoại trừ nửa sinh mạng cho chúng tôi, thì có tư cách gì làm cha chúng tôi?” Trong linh đường yên tĩnh, giọng nói của anh nhàn nhạt vang lên.
Động tác đốt vàng mã của Đường Thiếu Phong chợt ngừng lại. Sau đó, cậu cũng ngồi xuống tấm đệm vẫy tay gọi quản gia.
Chỉ lát sau, quản gia mang tới chai whisky cùng 2 cái ly.
Đối với Đường Thiếu Phong, người em cùng cha khác mẹ, Đường Thiếu Đình không hề căm ghét cũng như bài xích. Trong mắt anh, cậu là một đứa trẻ xui xẻo, giống như anh, có một người cha như vậy.
Uống vài ly rượu, Đường Thiếu Phong bật máy hát, “Mẹ em là ai em cũng không biết, đại khái là một người tình của ông ấy.”
“Anh, ông ấy mấy năm trước thường nói với em về anh, anh đang làm gì ông ta đều biết. Có rất nhiều lần còn cho người đi giúp anh, chắc anh không biết, em với ông ấy không có chút tình cha con nào.” Đường Thiếu Phong vừa nói chuyện vừa nhìn di ảnh Đường Quý Sơn.
Từ nhỏ tới lớn, cậu bị Đường Quý Sơn bồi dưỡng thành người nối nghiệp, Đường Thiếu Phong trở thành kẻ vô tình, m.á.u lạnh, chỉ ở trước mặt Đường Thiếu Đình mới lộ ra vẻ bình thường của một đứa trẻ.
Cậu sùng bái người anh này, cũng coi anh là người thân duy nhất.
Đường Thiếu Đình không có gì để nói. Anh đang nghĩ làm thế nào để xử lý nhà họ Mạnh, nhổ cỏ tận gốc, đoạn tuyệt hậu họa.
Hắn ta có thể ám sát anh lần này thì cũng sẽ có lần tiếp theo. Cho nên, anh phải đổi lại kế hoạch đối phó với hắn, lần này, phải chủ động để hắn ta rơi vào bẫy.
Hai anh em uống tới chếnh choáng. Đường Thiếu Đình đi lên phòng, nằm xuống cạnh Ưu Ưu, ôm cô vào lòng, lẩm bẩm, “Đời này, anh nhất định sẽ là người chồng tốt, người cha tốt.”
Đang mơ mơ màng màng, Ưu Ưu nghe rõ lời anh nói, quay người lại ôm lấy anh, khóe miệng cong lên cười, rồi tiếp tục ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1372.html.]
Tang lễ kết thúc.
Để đảm bảo an toàn, Đường Thiếu Đình, Ưu Ưu cùng Tiểu Thất ở lại biệt thự của nhà họ Đường. Nơi này có lính vũ trang canh gác, không lo bị ám sát. Thủ đoạn phòng ngừa ám sát là mấy năm theo Bọ cạp độc anh học được, cho nên, muốn g.i.ế.c anh không có dễ như vậy.
Tuy rằng thân thủ của Dạ Thất không tồi, nhưng mà ở trong mắt Đường Thiếu Đình và Ưu Ưu, cậu vẫn còn nhỏ tuổi, vì an toàn của cậu, hai người nhiều lần khuyên cậu về nước nhưng thằng nhóc này sống c.h.ế.t không chịu, thật giống như trở về có mãnh thú chờ bắt cậu vậy.
Bọn họ không biết, đối với Dạ Thất mà nói, Hạ Hòa chính là mãnh thú.
Có thể nói đây là nỗi khổ cuộc đời cậu.
Đời này, cậu không bao giờ muốn gặp lại người phụ nữ đó.
Cố Diệp Phi
“Tiểu Thất, có điện thoại!” Đường Thiếu Đình đứng ở trong cửa cầm điện thoại di động, nhìn về phía Tiểu Thất đang ngồi dưới ô che nắng, cùng Ưu Ưu ăn kem, lớn tiếng gọi.
“Điện thoại của ai vậy? Sao không trực tiếp gọi cho cháu?” Dạ Thất cau mày, không tình nguyện hỏi lại.
“Diệp Kiều!” Đường Thiếu Đình cao giọng nói, sau đó lại lặng lẽ nói vào điện thoại, “Con trai bảo bối của em đang ăn kem.”
Trong miệng vẫn ngậm cái thìa bạc, Dạ Thất nhanh chân chạy tới, nhận lấy điện thoại, “Mẹ, mẹ có thể đừng nói chuyện không cần nói được không a? Con với chú Đình, thím Đình chưa chơi đủ đâu!”
Dạ Thất tính cách trẻ trung lớn tiếng nói.
“Lục Chiến Kỳ!” Một giọng nói khí phách truyền tới khiến cái dáng vẻ lười nhác của Dạ Thất chấn động cả người, lập tức đứng thẳng lên.
!!!
Vì sao lại là Lục đại ma vương chứ?
Dạ Thất bị dọa đến mức trái tim nhảy vọt lên cổ họng, ánh mắt cậu dừng ở phía ô che nắng, Đường Thiếu Đình đang vui sướng khi người gặp họa.