Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1368

Cập nhật lúc: 2024-10-04 13:53:16
Lượt xem: 8

Tiêu Đề: “Cục cưng bé nhỏ, có muốn hạ gục chú không?”_“Đương nhiên là…muốn!”

Ưu Ưu vẫn khoanh hai tay trước ngực, đội mũ lưỡi trai, dáng người cao gầy tinh tế, nghe Angela nói vậy, cô mới thỏa mãn.

“Tôi chấp nhận lời xin lỗi này”. Giọng nói cao ngạo của cô như thể đằng sau còn kèm theo hai chữ “Quỳ xuống!” vậy.

Cuối cùng Angela cũng có cơ hội quay đầu rời đi.

“Hiểu lầm thôi, hiểu lầm thôi! Mợ Đường xin đừng chấp nhặt với con bé!”. Đổng sự Mạnh bước tới, cười xòa và nói xin lỗi.

Ưu Ưu không thèm liếc mắt nhìn ông ta lấy một cái.

Đổng sự Mạnh vẫn còn cười xòa, vừa nói vừa kéo Angela ra ngoài, hai cha con cô ta xem như cũng đã mất hết mặt mũi trước mặt những đồng nghiệp khác rồi!

“Bà Đường, còn buồn bực không?”. Đám đổng sự đi rồi, Đường Thiếu Đình nâng vành mũ của Ưu Ưu lên, nhìn dáng vẻ thở phì phò của cô, cười hỏi.

“Tại anh đó!”. Ưu Ưu đánh Đường Thiếu Đình đang mặc u phục thắt cà vạt nghiêm túc, thở phì phò nói.

Anh mặc tây trang quá con mẹ nó đẹp trai!

Cố Diệp Phi

“Tại anh cái gì?”. Anh buồn cười hỏi: “Anh vốn dĩ đâu có liếc mắt nhìn người phụ nữ kia, có được không?”

“Tại anh quá đẹp trai, trêu hoa ghẹo nguyệt!”. Ưu Ưu chu mỏ nói, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm người đàn ông khiến người ta muốn nhào vào lòng này.

Đường Thiếu Đình sửng sốt, Dạ Thất ở bên cạnh sau khi hiểu ra thì trưng vẻ mặt ghét bỏ: “Này! Phát cơm chó à! Con đâu phải chó!”

Điều khiến cẩu độc thân Dạ Thất buồn bực chính là chú Đình mặt người dạ thú thế mà lại ép thím Đình lùi lại, đè cô lên bức tường ngay trước mặt cậu!

Người đàn ông mặc u phục, tay trái ấn lên tường, ngón trỏ phải nâng cằm cô gái mà trong mắt anh vẫn chỉ là một cô bé, nở nụ cười mị hoặc: “Cục cưng bé nhỏ, có muốn hạ gục chú không?”

Ánh mắt Ưu Ưu dời từ khuôn mặt tuấn tú của anh xuống tới cổ anh, chỗ hầu kết, cùng với nút thắt cà vạt phía dưới hầu kết, nuốt một ngụm nước bọt, chạm ngón tay lên nút thắt cà vạt: “Đương nhiên là…muốn!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1368.html.]

Có còn cho người ta sống nữa hay không?

Dạ Thất nghe mấy lời ngứa ngáy của bọn họ thì tức giận nghĩ!

Phi lễ chớ nhìn!

Muốn thì muốn, nhưng bọn họ vẫn còn chính sự phải làm.

Đường Thiếu Đình nắm tay Ưu Ưu, mười ngón tay đan chặt vào nhau, đi trên hành lang bệnh viện, bên phải anh là Đường Thiếu Phong.

“Thủ đoạn ngày hôm nay, cậu nhớ phải đối phó với đám cáo già này cho anh, phải tóm lấy nhược điểm của bọn họ! Ngày hôm nay sở dĩ anh không động đến lão Mạnh là vì ông ta khống chế được một nửa giang sơn của Đường Minh, động đến ông ta, người của ông ta tất nhiên sẽ “rút củi dưới đáy nồi” công ty ta, cứ từ từ mà chỉnh đốn, hiểu chưa?”

Đường Thiếu Đình vừa đi vừa dặn dò với Đường Thiếu Phong – người em trai cùng cha khác mẹ mười tám tuổi của anh.

Nghe anh nói vậy, sự sùng bái của Ưu Ưu dành cho anh càng thêm sâu sắc.

Anh nói, vốn dĩ anh định bỏ mặc Đường Minh, cho dù đã đồng ý với ông già. Sau khi tiếp xúc với Đường Minh, anh thấy rằng nếu Đường Minh không được kiểm soát chặt chẽ thì chắc chắn nó không phải là một quả b.o.m hẹn giờ thì cũng là một khối u ác tính.

Đường Minh nắm giữ một lực lượng đặc biệt quy mô quân đội, sở hữu một số lượng lớn vũ khí trang bị, máy bay trực thăng, máy bay chiến đấu, xe thiết giáp…hoàn hảo. Nếu không có lãnh đạo công chính, nó có thể đủ để đe dọa đến hòa bình và an ninh của thế giới.

Cho nên, anh sẽ không bỏ mặc Đường Minh, còn muốn làm người lãnh đạo quyền uy nhất của Đường Minh, dẫn Đường Minh về con đường chính nghĩa!

Đường Minh của kiếp trước cũng như vậy.

Đây cũng là điều khiến cô càng khâm phục anh hơn!

Ít ngày trước, Đường Quý Sơn còn có thế nhúc nhích, bây giờ đã vào trạng thái nguy kịch, chỉ dựa vào cái loại ống dẫn để duy trì tính mạng.

Đường Thiếu Đình nắm tay Ưu Ưu đứng bên giường bệnh, nhìn người cha có thể tắt thở bất cứ lúc nào nằm trên giường bệnh, anh không có một chút gì gọi là thương hại cả, huống gì là đau lòng!

“Đình Tử, xin lỗi!”. Đường Quý Sơn cắm ống dưỡng khí trong mũi, dốc hết sức lực toàn thân để nói với anh mấy chữ này.

Loading...