NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1345
Cập nhật lúc: 2024-10-04 13:06:24
Lượt xem: 7
Tiêu Đề: Trừ anh ra, còn có ai có thể làm em có cảm giác?!
Tế bào cả người cô đều đang trả lời muốn!
“Càng nhiều là gì?” Cô uốn giọng hỏi.
Nhìn dáng vẻ cô vô cùng say mê, Đường Thiếu Đình nghĩ có lẽ cô không nhận ra anh, trong lòng lại ghen tị, nhưng anh cố gắng nhịn xuống, khóe miệng nở nụ cười tà, “Thuê phòng, phục vụ OK cho em từ đầu đến chân.”
Từ đầu đến chân.
Uống không ít rượu, Ưu Ưu nhìn báo bối trênthân trần trụi, mặc quần jean cạp trễ, dễ dàng bị mê hoặc, cô không nhịn được nuốt nuốt nước miếng, “Được thôi, tên anh là gì?”
Cô ngồi dậy, nhìn anh hỏi.
Còn hỏi cả tên anh.
Cố Diệp Phi
Đôi mắt sau mặt nạ cẩn thận nhìn chằm chằm phản ứng của cô, cô hoàn toàn không nhận ra anh.
Vật nhỏ này!
“Gọi tôi là A Đường.” Anh cố ý nói rõ ràng, Ưu Ưu chỉ coi như biết, gật gật đầu, “Chờ chút, nơi này có bạn trai của tôi ở cửa khác, tôi sợ anh ta sẽ cản tôi chơi với anh.”
Đúng là cô không nhận ra anh thật.
Trong lòng trai bao Đường phải nói là chua.
“Tiểu thư yên tâm, chúng tôi có cửa sau, nối thẳng đến bộ phận dọn phòng ở tầng sáu.” Đường Thiếu Đình nói, kéo cô đi về phía cửa sau, chẳng mấy chốc đã vào thang máy nối thẳng đến tầng sáu.
Tới phòng, mắt Ưu Ưu choáng váng, nơi này nào có phải phòng bình thường, bên trong còn có đủ loại đạo cụ, roi da, dây thừng, ngọn nến các thứ.
Nhưng cô đã bị đẩy ngã ở trên giường, người đàn ông ngồi khóa ở trên người cô, trong miệng ngậm khối đá, tiếp tục phục vụ cô từ đầu đến chân.
Trên người cô gái chỉ còn lại một chiếc áo n.g.ự.c màu đen, nửa người trên cong lên, vòng eo một tay có thể ôm hết bị cánh tay rắn chắc của người đàn ông giữ lấy, mái tóc xoăn buông xuống, người đàn ông ngậm khối đá trong miệng, hạ xuống một đường từ cổ cô, tới chỗ cao ngất, anh tà ác nhét khối đá vào bên cạnh viền ren đen, chỉ thấy cô không ngừng giãy giụa, quay đầu đung đưa eo, dáng vẻ cô vừa thoải mái vừa khó chịu, tay bóp chặt cơ bắp anh.
“Tiểu thư, em muốn không?” Anh dụ dỗ hỏi cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1345.html.]
“Ưm.” Bị khối đá kích thích khó chịu, cô không chút nghĩ ngợi trả lời.
“Bạn trai em có tiến vào g.i.ế.c anh không?” Đường Thiếu Đình cố ý hỏi, còn nói tiếng Quảng Đông.
Biết rõ anh nói chính anh, Ưu Ưu vẫn là không sợ c.h.ế.t nói: “Anh ta không dám!” Nói xong, cô chủ động bò lên, ôm lấy anh, môi lưỡi gặm cắn ở trên vai anh, “Bạn trai tôi nói, trừ anh ta ra, không có bất cứ người đàn ông nào có thể vào được mắt tôi, đêm nay tôi càng muốn để anh ta thấy anh rất hợp với khẩu vị của tôi!”
Nghe lời cô nói, anh có sự xúc động muốn treo cô lên đánh, người đàn ông khẽ cắn môi, từng chút gỡ xuống mặt nạ, kéo cô từ trên vai ra, lạnh mặt trừng cô, “Thế à?”
Ưu Ưu giả vờ vẻ kinh ngạc, “Sao, sao lại là anh?”
“Trừ anh ra, còn có ai có thể làm em có cảm giác!?” Đường Thiếu Đình đen mặt nói, một tay đẩy ngã cô ở trên giường, thân hình cường tráng đè lên cô.
“Tôi không biết là anh, bây giờ biết là anh, tôi đã không còn cảm giác nữa rồi! Đường Thiếu Đình đồ khốn này, buông tôi ra!” Ưu Ưu không sợ c.h.ế.t hô to, khi cô nói chuyện, khóa kéo quần jean đã bị anh kéo xuống.
“Thật sự không có cảm giác à? Anh không tin!” Ba chữ sau, anh gằn từng chữ một nói.
Vô cùng tự tin!
Anh hung hăng hôn cô, một tay dùng hết sức lực khiêu khích cô, dùng thủ đoạn cả người, đùa cô ý loạn tình mê.
“Bảo bối, còn nói em không có cảm giác với anh Đình hả?”
“Thì không có cảm giác đấy!”
“Vậy em nói cho anh, đây là cái gì, hửm?” Ngón tay ướt át dán ở chóp mũi cô, anh cộc cằn hỏi, hơi thở ngọt ngào, quyến rũ vô hạn.
Sắc mặt Ưu Ưu đỏ lên, đang muốn phản bác, anh lại bắt đầu dụ dỗ cô, lúc cô sắp “lên”, anh đột nhiên rút lui, cảm giác trống rỗng lớn lao quả thực làm cô gấp phát khóc.
Cô ôm chặt cánh tay rắn chắc của anh, ý thức mê loạn, ánh mắt cầu xin nhìn anh, “Không phải là không có cảm giác với anh sao, hửm?”
“Lừa anh thôi! Hu hu… Mau tiến vào đi…” Cô khóc lóc nói.
Vẻ mặt cô ửng hồng, ánh mắt mê ly, khóe mắt dính nước mắt, dáng vẻ đáng thương.
Nghe được đáp án của cô, lúc này anh mới vừa lòng, “Về sau còn dám ra đây chơi không?”
“Dám ưm, không dám!” Ưu Ưu vội vàng nói, để “Lừa họ Đường”, cô không thể không tạm thời dỗ anh.