NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1233
Cập nhật lúc: 2024-10-03 18:48:26
Lượt xem: 4
Trong phòng tắm Ưu Ưu bực bội nhìn vết dơ trên nội y.
Bụng đau không nói, còn phải để phòng anh phát hiện, cô không muốn bị anh phát hiện, vì nghĩ một cái liền biết cô là con gái hàng thật giá thật.
Bất quá chuyện vui là hiện giờ anh đã bắt đầu quan tâm đến cô.
Nghĩ đến khí thế của anh khi đến “bắt gian”, vì mình mà đánh nhau, đến giờ khi nghĩ lại thì trái tim còn đạp cuồng loạn.
Bụng dưới lại nhâm nhẫm đau, cảm giác thít lại rồi một dòng âm ẩm chảy ra…
!!!
Quả thật là một hoa si mà!
Trong lòng cô càng ghét chính mình!
Sau khi thu thập sạch sẽ, cô từ trong phòng vệ sinh đi ra, trong miệng ngâm nga hát, hai đứa không tim không phổi ngoắt ngoắt đuôi đi theo cô nịnh bợ, muốn được cho ăn.
Cố Diệp Phi
“Hai đứa ngoan ngoãn ăn thức ăn cho chó đi, mẹ không có mang theo thịt hộp.” Cô sờ lên đầu chúng, cười nói.
Lúc trước vì muốn lấy lòng chúng mà mang theo thịt hộp dụ dỗ.
Hai con ch.ó phát ra tiếng ư ử kháng nghị, Ưu Ưu nghiêm nghị trừng mắt nhìn chúng nó, bộ dạng như mẹ cả nghiêm nghị nói, “Không được kêu! Ngoan ngoãn ăn thức ăn cho chó đi! Nếu không đến thức ăn cho chó cũng không có đâu!”
Nhìn hai đứa lưu manh ngồi xổm trước mặt mình, cô buồn cười không thôi, lúc này điện thoại reo lên, cô cầm lên nhìn tên người gọi là ai, vừa rồi còn cười vô tư giờ sắc mặt nghiêm nghị lại.
Sắc mặt cô hết sức nghiêm túc, khí thế uy nghiêm.
“Báo cáo công chúa, cái hàng ổ mà cô nói, cảnh sát đã hốt trọn ổ rồi!”
“Tôi biết rồi” Cô đứng ở cửa lầu một, nhìn lên lầu hai tránh bị anh phát hiện, cô cúp nhanh điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1233.html.]
Vẫn chưa tra ra được là ai gài bẫy cô, đối phương rất cẩn thận, giao dịch qua mạng, đưa tiền đặc cọc, sau đó luôn nhắn tin liên hệ, rỏ ràng là không muốn ai biết…
…
Trời tối phòng yên ắng, người đàn ông nằm trên giường lớn nằm lăn qua lăn lại không ngủ được, đèn trên giường lúc mở lúc tắt, sau đó bực bội đi đến phòng ngủ, xác định cửa phòng không có khóa…
Anh quay người đi rồi lại quay lại cửa phòng bị đẩy ra một khe hở nhỏ.
Anh về giường nằm xuống bất động chờ động tĩnh ở cửa, chỉ là từng giây từng phút trôi qua mà không thấy nhóc kia leo lên vụng trộm.
Đêm nay cô thật nghe lời!
Đường Thiếu Đình chỉ cảm thấy trong lòng như kiến bò, nhột nhột khó chịu, rỏ ràng đã ra lệnh cho cô không được phép lên lầu mà lúc này lại trong mong cô trộm leo lên.
Anh thực sự mình đúng là thần kinh mà!
Biết rỏ cô là người chuyển giới, bất nam bất nữ, nhưng càng ngày lại bị cô khống chế, không phải thần kinh thì là gì chứ?
Anh hầu như thức tới hừng đông cũng không thấy cô vụng trộm leo lên, trong lòng có một phiền muộn to lớn!
Buổi sáng trùm chăn ngủ bù thì đột nhiên trên chăn có cái gì đó nặng nặng đè xuống, người đang rất buồn ngủ đột nhiên hưng phấn lên, giả vờ không kiên nhẫn vén chăn lên.
Một khuôn mặt trắng, con mắt đen, mũi đen, dáng dấp như con ch.ó chớp mắt nhìn anh, không phải anh tưởng tượng, đúng là gương mặt thiên sứ kia!
!!!
Anh tưởng tượng ra gương mặt Ưu Ưu sao! Kết quả lại là hai con ch.ó ngốc!
“Thịt Kho Tàu, Cơm Trắng! Ai cho hai đứa chúng mày lên giường của tao? Đi xuống!” Cha hiền gầm lên.“Gâu gâu gâu” hai con ch.ó trăm miệng một lời sủa inh ỏi kháng nghị, giẫm tời giẫm lui trên chăn.
“Anh Đình, không còn sớm nữa, em có làm đồ ăn sáng nè, đi xuống ăn đi!” Thanh âm của Ưu Ưu từ phía dưới truyền đến,
Cho nên hai con ch.ó này là do cô kêu lên.